VỢ NHỎ, CUỐI CÙNG EM ĐÃ LỚN!

Chương 569

Tôi thấy rõ ràng cậu chủ cam tâm tình nguyện cơ Chú An không được nên cũng đùa.

Cố Gia Huy nghe vậy chỉ cười cười cứ không phản bác. Đúng là anh cam tâm tình nguyện.

Vui vẻ chịu đựng! “Vào trong hỗ trợ thôi, cũng may là bếp nhà tôi đủ lớn”Gia Huy cười nói, sau đó đi vào phòng bếp.

“Rửa tay, rửa tay! Chú An, giúp cháu khử trùng mấy đồng xu này, cháu muốn gói nó vào cảo.” đồng xu đó để làm thế?” Cố Gia Huy hơi khó hiểu. đó gọi là phần thưởng! Ăn sủi cảo có đồng xu bên trong tức là may mắn! Em bỏ nhiều vào để bảo đảm tất cả mọi người có thể ăn được, xem như gian lận một Minh Tâm cười hì nói.

Gia Huy chưa từng nghe về chuyện này, anh cảm thấy cô bé này có quá nhiều thứ mới lạ kì quái.

Chẳng hạn như bao lì xì còn được gọi là lộc, ý của nó là tài lộc đến nhà, thuận lợi làm

Năm mới mọi người phải mặc quần áo mới thì mới may man

Rồi bây giờ lại là gói sủi cảo phải bỏ đồng xu vào với ý nghĩa là phần thưởng. Anh luôn có cảm giác tất cả mọi thứ thốt ra từ miệng cô đều khiến năm mới trở nên tràn đầy may mắn, tất cả đều là hạnh phúc.

Hứa Minh Tâm gói sủi cảo cũng không tệ lắm, tốc độ rất nhanh, nếp gấp cũng trông khá là đẹp.

Cô lén lút nói cho Cố Gia Huy biết mấy cái có nhiều nếp gấp nhất chính là cái có đồng xu bên trong, lát nữa cô sẽ múc cho anh nhiều hơn vài cái.

Thể thì năm mới này anh sẽ có tài lộc đầy nhà.

Cũng bảo anh cẩn thận trong lúc múc ăn, đừng để căn gãy răng.

Cố Gia Huy nhìn dáng vẻ bí mật không được bật mí của cô trông như như đang nói về chuyện cấm kị gì ghê gớm làm vậy.

Trên gương mặt nhỏ bằng bàn tay đó dính bột mì mà cô cũng không chú ý tới.

Anh đưa tay lên xoa xoa, nói: “Không biết để ý cấ thận ti nào cả, trên mặt toàn bột mì là bột mì này, em sẽ biến thành con mèo hoa mất”

“Có bột mì ư? Ở đâu thế nhỉ?” Cô giơ tay lên sờ sờ rồi lại quên mất tay mình cũng đầy bột nên tất cả đều dính lên mặt.

Càng lau càng dính nhiều. Cố Gia Huy không nhịn được nở nụ cười: “Hứa Minh Tâm, ngươi là heo hả?”

“Anh dám chê cười em ư?” Hứa Minh Tâm bĩu môi, sau đó không hề khách sáo giơ tay bôi lên mặt anh.

“Ha ha ha!” Hứa Minh Tâm nhìn Cố Gia Huy dính toàn bột mì trắng bóc trên mặt thì phá lên cười ha hả. Những người còn lại đứng đó nhìn thấy, muốn cười lại không dám cười, sợ Cố Gia Huy tức giận.

Cố Gia Huy cũng cực kì bất đắc dĩ, anh cảm thấy sự uy nghiêm của mình đã hóa thành mây gió bay đi mất rồi.

“Muốn cười thì cứ cười đi, đừng nghẹn quá chết mất!”

Anh vừa nói xong thì bọn họ bắt đầu cười lăn cười bò.

Cố Gia Huy nhìn mấy người cười đến nỗi không thể đứng thẳng người thì cũng thấy thoải mái.

Gia đình thế này quả là hạnh phúc và ấm áp.

Cố Gia Huy sở trường cọ cọ bột mì, nhìn nhìn bên cạnh sạch sẽ Chú An, cho hãn sờ sở.

“Cậu chủ…”

“Chú An cũng tham gia vào để lấy không khí vui mừng đi.”

“Cậu chủ, cậu nghịch thật đaấy.”

Bình luận

Truyện đang đọc