Chương 116
Là đi thăm mình sao?
Vì sao lại quay lại vội vàng đến thế, chẳng lẽ…
Đột nhiên Cố Gia Huy đoán được cái gì đó…
Cố Gia Huy trông thấy Hứa Minh Tâm hùng hùng hổ hổ đi xuống, cơ thể nhỏ bé xách theo một cái rương cao bằng nửa người cô, cả người cô như phình to lên vì tức.
Nếu như Cố Gia Huy có cây kim trong tay thì chắc chắn anh sẽ đâm thủng cô.
“Em làm gì thế?”
“Về ký túc xá!”
“Không được đi, kỳ nghỉ này của em đều phải dành cho anh.”
“Tôi không cần, anh xấu quá, sẽ ảnh hưởng tới thẩm mỹ quan của tôi. Tôi sẽ %3D không để anh làm tôi thụt lùi đâu.”
Hứa Minh Tâm nói rất chững chạc.
Cố Gia Huy có chút bất đắc dĩ, cô nhóc này xấu tính quá, anh vốn cho rằng mình đã đủ xấu tính rồi, bây giờ mới phát hiện là núi cao còn có núi cao hơn.
Cãi nhau với con gái là một chuyện rất đau đầu. Cố Gia Huy không hề biết được điều đối phương để ý là gì.
Nếu như không phải là Ôn Thanh Vân nhắc nhở thì chắc Cố Gia Huy còn tưởng rằng Hứa Minh Tâm tức giận là vì anh đã không liên lạc với cô rất nhiều ngày!
“Hôm qua em đi nước Anh à?”
Hứa Minh Tâm nghe thấy vậy thì trái tim thắt lại một cái, cuối cùng cũng đi vào chuyện chính rồi!
“Cố Gia Huy, nếu anh đã biết rồi thì chúng ta cứ kết thúc ở đây đi. Không cần phải giằng co để cuối cùng đôi bên đều mất mặt. Tôi cũng không muốn làm phiền hai người nữa, tôi cũng không muốn chia sẻ đàn ông với người khác. Đã gặp nhau thì cũng phải có lúc chia tay, được chứ?”
Hứa Minh Tâm nói một cách vội vàng, cô không muốn chia tay mà còn phải làm ầm ĩ cả lên!
“Xem như tôi xin anh!”
Hứa Minh Tâm nói chuyện với vẻ cầu xin, cô nhìn chằm chằm vào Cố Gia Huy với đôi mắt ngập hơi nước.
Cố Gia Huy nghe Hứa Minh Tâm nói như thế thì trái tim của anh run lên.
Cố Gia Huy bước nhanh lên trước đưa tay ôm cơ thể nhỏ bé của Hứa Minh Tâm vào lòng.
Bàn tay to lớn của anh xuyên qua mái tóc cô, một tay khác thì ôm chặt lấy eo cô.
Hứa Minh Tâm cứng cả người, cô ngẩn ra, sau đó thì muốn dãy dụa nhưng đột nhiên bên tai cô lại vang lên giọng nói khàn khàn của Cố Gia Huy.
“Sao em không hỏi anh một câu mà đã cắt câu lấy nghĩa rồi? Có phải là hôm nay em đã nhìn thấy anh ở chung với người phụ nữ khác không?”
“Tôi còn hỏi được gì nữa, chẳng lẽ tôi nhìn còn chưa rõ ư?” Hứa Minh Tâm nói với vẻ tức giận.
“Cố Gia Huy, anh buông ra!”
Hứa Minh Tâm còn chưa nói xong thì bên tai cô đã vang lên giọng nói của Cố Gia Huy.
“Cô ấy là chị dâu thứ hai của em.”
“Tôi cũng không có anh trai, chị dâu ở đâu ra chứ, anh nói tầm bậy…” Hứa Minh Tâm không hề nghĩ tới rằng Cố Gia Huy càng nói càng quá đáng. Cô còn đang định mắng lên thì đột nhiên nghĩ tới gì đó: “Chị dâu… chị dâu là…”