Chương 988
Vả lại bây giờ cô còn là thiên kim tiểu thư nhà họ Ngôn, càng không có ai dám đắc tội.
Trong phim, nữ chính không may mắn bị rớt xuống nước, nam chính nhảy xuống cứu người.
Bởi vì diễn xuất của nữ chính cũng chẳng ra làm sao nên riêng cảnh này không biết đã bị kẹt biết bao nhiêu lần rồi.
Lần nào cũng phải quay lại từ đầu, lần nào Viên Hoài Nam cũng bị ướt đến rười rượi bò lên bờ, trên người anh ta mặc một chiếc sơ mi trắng, có thể nhìn ra được body cực chuẩn.
Cái cô diễn viên chính đó cũng tốn biết bao nhiêu tâm tư, cố ý dựa sát vào người Viên Hoài Nam, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người mà còn dám dụ dỗ cậu ấy.
Viên Hoài Nam có chút không kiên nhẫn nhưng cũng không đẩy cô ta ra.
Anh ấy nhận không biết bao nhiêu hợp đồng quảng cáo, lần này được tính như một bộ phim truyền hình, anh rất cần tạo độ hot để quảng cáo cho phim mới.
Mà nữ chính lại có liên hệ với các nhà đầu tư nên anh cũng không tiện đắc tội.
Sau khi rời khỏi công ty giải trí Thiên Hòa, mọi thành tựu đều phải tự thân giành lấy. Chu Thị Linh tức đến mức nắm chặt bàn tay thành quyền, tức giận nói: “Anh ấy suốt ngày nói tôi chuyện bé xé ra to nhưng cô nhìn xem, người đàn bà đó đáng ghét đến mức nào chứ, cả người ướt sũng mà lại còn cố tình dựa sát vào người anh ấy. Nếu tôi trước đây tôi chắc chắn sẽ bỏ thuốc xổ vào đồ uống của cô ta, bỏ sâu róm vào bát cơm của cô ta, chọc thủng lốp xe bảo mẫu của cô ta, đổi cho cô ta một bộ đồ trang điểm kém chất lượng.
Hứa Minh Tâm đứng bên cạnh nghe đến chết lặng người, đúng là trêu ai thì cũng đừng có trêu chọc vào người phụ nữ điên cuồng! Bọn họ đang đứng đằng sau một thân cây ô rõ, Chu Thị Linh thì đang nổi giận đùng đùng, tay sắp nhổ hết lá cây đến nơi rồi.
Cuối cùng cô ấy giậm chân tức giận, nhụt chỉ mà quay người bỏ đi. “Cô đi đâu vậy? Muốn đi về rồi à?”
“Không phải, cô đứng yên đấy đợi tôi một chút, tôi quay lại bây giờ.
Cô ấy buồn thiu nói với cô.
Một lúc sau Hứa Minh Tâm nhìn thấy cô ấy xách một hộp chuyên đựng đồ uống quay lại.
Đồ uống rất nặng, cô ấy mệt đến nỗi thở hổn hạ hổn hển, không dễ dàng gì mới bê được đến đây, lại đưa từng chai một cho nhân viên đẳng sau hậu trường, thậm chí còn đặt cơm ở khách sạn năm sao cho mọi người, chỉ vì không muốn Viên Hoài Nam phải ăn cơm hộp ở đoàn làm phim.
Mỗi lần cô ấy đưa một chai nước đều gập người cúi chào, còn nói mấy lời tràn ngập thành ý: “Đây là một nguyện vọng nhỏ của Viên Hoài Nam, mọi người vất vả rồi.”
Chu Thị Linh đi đưa nước hết một vòng rồi mới lặng lẽ quay lại chỗ cũ. “Bây giờ có thể đi được rồi. “Không qua bên đó chào hỏi một chút sao?”
“Thôi, ở đây còn sót lại một chút đồ uống, đợi anh ấy kết thúc thì uống sau vậy. Phải xuống nước nhiều lần như thế, chắc chắn sẽ bị ốm, hy vọng anh ấy sẽ dùng đến chỗ thuốc này”
Cô đưa đồ cho người quản lý của Viện Hoài Nam, cuối cùng còn nhìn một cái thật lâu, sau đó mới quyến luyến rời đi.
Lên xe rồi Chu Thị Linh mới đau lòng đỏ hết mắt lên. “Cô muốn khóc thì cứ khóc đi, tôi cũng chẳng cười nhạo cô.”
“Hừ, tôi không thèm khóc, một đại tiểu thư như tôi, đều là tôi chọc người khác khóc, tôi khóc cái gì chứ!” Cô ấy bướng bỉnh nói: “Cô ngồi cho chắc vào, tâm trạng tôi đang không tốt đang muốn đua xe đây.”
“Cái gì?”
Lúc bọn họ đến đây phải dùng đến tận năm tiếng đồng hồ mà lúc quay về chỉ mất vỏn vẹn ba tiếng rưỡi.
Có quỷ mới biết suốt dọc đường cô phải trải qua những gì.
Sau khi xuống xe Hứa Minh Tâm chạy ngay đến bên cạnh thùng rác nôn thốc nổn tháo.