Chương 469
Tới ngày thứ hai Hứa Minh Tâm mới biết chuyện Bạch Thư Hân rời đi, điện thoại không nghe, tài khoản mạng xã hội không đăng nhập.
Nếu không phải ảnh đại diện thỉnh thoảng được thay đổi chứng minh cô vẫn bình an, thì Bạch Thư Hân quả thật đã như bốc hơi khỏi thế giới này.
Hôm qua Bạch Thư Hân buồn rầu không rõ, cô đã nhận ra thì nên đi an ủi cô ấy thật tốt.
Nếu như cô an ủi Thư Hàn thì có khi cô ấy đã không rời đi.
Cô có chút tự trách, tâm tình cũng trở nên rất tệ.
Cả một ngày trôi qua một cách mơ mơ hồ hồ.
Cố Gia Huy nhìn không nổi nữa bèn sắp xếp lịch trình cho cô.
“Em. Em phải theo mẹ nuôi đến Anh tham dự dạ tiệc từ thiện? Có lầm không vậy?” Hứa Minh Tâm nhìn thư mời, trợn to mắt không tin mà chỉ vào chính mình.
“Vốn cũng không định để em đi, sợ em ứng phó không được. Nhưng nhìn bộ dạng của em bây giờ thì vẫn nên ra ngoài giải sầu thì hơn.”
“Nhưng mà… Em không phải vừa cùng anh đi Phú Quốc sao?”
“Không giống, tham gia tiệc này có thể có lợi cho thân phận của em. Dạ tiệc từ thiện này tổ chức định kỳ hàng năm, sẽ bình chọn ra người có ảnh hưởng nhất với từ thiện công ích. Dù không phải tổ chức trong nước nhưng nhiệt độ của nó với người trong nước không hề ít. Thẩm Thanh năm nay được đề cử là Đại sứ hình tượng từ thiện toàn cầu, danh tiếng rất tốt, nếu em đi cùng thì chỉ có lợi chứ không hại.”
“Với lại, anh cũng không đi cùng em, tập đoàn có chuyện quan trọng, nhất thời không dứt ra được. Cô bé, em phải một mình đối phó.
Hứa Minh Tâm nghe vậy, trái tim lộp bộp rớt xuống.
Cô biết Cố Gia Huy khổ công tính toán cho cô, muốn nâng cao địa vị cho cô, như vậy sau này sẽ không tùy tiện bị người khác bắt nạt nữa.
Nhưng mà…
Cố Gia Huy không có ở đó.
Anh không ở cạnh thì cô cảm giác như không có tâm phúc bên cạnh, còn chưa ra khỏi cửa thì trong lòng đã bất an không thôi.
“Em… Em có thể không đi không, đột nhiên cảm thấy sức sống lại tràn trê tỏa ra bốn phía, anh vừa rồi không phải nói không định để em đi sao?”
Hứa Minh Tâm khổ sở cầu xin.
Cô sợ mình còn chưa lên máy bay, chân đã mềm nhũn.
“Thư mời hôm qua Thẩm Thanh vừa phái người đưa tới, ảnh hưởng của hoạt động này quá lớn, một tay mơ như em khó có thể ứng phó, nhưng cơ hội hiếm có như vậy, chỉ cân em đến tham dự, truyền thông đưa tin sẽ giúp thân phận em không còn như trước. Anh vì muốn tốt cho em, cho nên em phải đi.”
“Nhưng mà…”
“Cô bé, đứng bên cạnh không dễ dàng gì đâu, nhìn dáng vẻ đắn đo của em, anh cũng rất đau lòng. Nhưng anh không có cách nào khác, nhắc tới lại cảm thấy bản thân có chút vô dụng. Anh không muốn để em sau này bị người ta bắt nạt mà không có cách nào đáp trả. Anh cũng sợ khi không có anh bên cạnh, người khác 3 coi em như trái hồng mềm mà tùy ý khi dễ”
“Dù em ở cùng với anh, lại có mối quan hệ sâu xa với người họ Ngôn, thì ở Đà Nẵng cũng không có mấy người dám đụng đến em, Nhưng vì lợi ích sau này của em, anh đành ra tay độc ác vậy.”
Hứa Minh Tâm vốn còn định dùng mềm đối cứng, nhưng nghe được mấy lời này bèn ngoan ngoãn im miệng, Cố Gia Huy không chỉ vì bản thân mà càng nhiều hơn là vì cô.