Chương 1088
“ Ừ, hôm nay em làm gì?”
“Không làm gì cả? Em chỉ ở nhà, em cũng đầu biết chạy đi đâu. Buổi tối… Trở về ăn cơm không?”
“Chưa chắc, phải xem tình hình đã.”
“Ừm, ừm, em biết rồi, vậy anh làm việc đi, em không quấy rầy nữa.”
Cô Minh Tâm gắng hết sức khiến cho giọng mình trở nên nhẹ nhàng một chút, không muốn để cho anh cảm nhận được mình đang đau khổ.
Quả nhiên là quên mất rồi.
Còn nói cái gì mà nhớ, căn bản là gạt người, anh là tên lường gạt, anh chỉ biết gạt người.
Chỉ biết công việc, anh dứt khoát cưới công việc làm vợ luôn đi…
Nhưng nếu như anh cưới Lucia, có phải cũng không cần làm việc khổ cực như vậy không nhỉ, dẫu sao gia tộc De Kettering khổng lồ như vậy, người ta ai cũng đều phải kiêng kỵ ba phần.
Haizzz, nói cho cùng là mình quá vô dụng.
Mắt cô nhòe đi, bữa ăn sáng phong phú đầy bàn, nhưng cô không đói bụng.
Ngay lúc Ngôn Hải gọi điện thoại hỏi cô hôm nay có tính toán gì không, khi nào đi ăn cơm, Hứa Minh Tâm đã không thể chờ đợi nữa. ” Chờ một lúc… Em đi qua đó ngay.” Cô suy nghĩ mình hôm nay cũng không có sắp xếp đặc biệt gì, dứt khoát đáp ứng. “Được, vậy để anh qua đó đón em.”
“Ừ, anh tới đi.” Cô gật đầu một cái, sau đó uể oải cúp điện thoại. Sinh nhật vẫn phải đón, dù sao cũng có người nhớ đến.
Cô không biết, mình chân trước mới vừa cùng Ngôn Hải rời đi, Khương Tuấn liền vội vã lái xe tới.
Anh về nhà, không thấy bóng dáng Hứa Minh Tâm, không khỏi lòng như lửa đốt. “Cô Minh Tâm đâu?”
“Cô Minh Tâm qua nhà họ Ngôn ăn cơm, cả ngày hôm nay cũng ở bên đó, chưa nói lúc nào thì trở về.”
“Cái gì?” Sắc mặt Khương Tuấn trở nên nghiêm nghị, vội vàng gọi điện thoại cho
Hứa Minh Tâm, nhưng lại không có ai nghe.
Mà Hứa Minh Tâm rất nhanh đã đến nhà họ Ngôn, điện thoại di động đặt ở trong xách tay, vẫn luôn để chế độ im lặng, căn bản không chú ý tới.
Dọc theo đường đi, Ngôn Hải kể chuyện hồi mình du học ở London, hai người trò chuyện thật vui, cô hoàn toàn không nghe thấy tiếng điện thoại di động.
Cô cũng không dám nhìn đến, sợ nhìn càng nhiều lại không nhận được điện thoại của người đang mong đợi, mình sẽ thất vọng khổ sở.
Đến nhà họ Ngôn, vợ chồng Ngôn Dương đã chạy ngược chạy xuôi chuẩn bị từ lâu. ” Này, ông rốt cuộc có thể nấu nướng hay không vậy hả, không được thì để tôi!”
“Không được không được, làm sao có thể để cho vợ yêu xuống bếp chứ, bàn tay nõn nà này là để sở để ngắm thôi, làm sao có thể làm việc nặng? Để đó cho tôi… Tôi đã từng cho bà nấu cơm bao giờ chưa? Tôi bảo bà đi nghỉ đi rồi mà!”
“Ông nấu cho tử tế chút! Không thôi cả cơm trưa cũng không được ăn!”
“Được mà được mà, bà xã, bà đứng cách tôi xa một chút, tôi phải… Tôi phải chiên đồ ăn…”
Bên trong phòng bếp, hai ông bà dở hơi chạy ngược chạy xuôi.
Hai người rất có lòng, muốn đích thân xuống bếp, muốn khoản đãi cô một bữa tiệc sinh nhật thịnh soạn.
Hứa Minh Tâm nhìn bọn họ như vậy, tim giống như có dòng nước ấm chảy qua. Nếu như, đây là bố mẹ ruột cô, thì thật là tốt biết bao.
Hứa Minh Tâm cũng đi vào phòng bếp phụ giúp, nhưng mà Thẩm Thanh không cho, đưa cô khắp nơi tản bộ, tán gẫu.