Chương 1874
“Chú ba Cố, này anh lừa Lance, chắc chăn anh ta sẽ không từ bỏ ý đồ, anh phải cẩn thận một chút.”
“Anh sẽ, anh cũng sẽ cho người bí mật bảo vệ em. Vừa vặn giới thiệu với em một người, anh ấy muốn gặp em.”
“Ai vậy anh?”
“Anh trai của Dương Nguyệt, Kỷ Thiên Minh”
Lúc này Hứa Minh Tâm mới biết Dương Nguyệt còn có một người anh trai cùng mẹ khác bố.
Khi nhìn thấy Kỷ Thiên Minh, anh ta mặc.
một bộ tây trang màu trắng, dáng người đĩnh đạc, đứng trước giường.
Ánh nắng ban mai chiếu rọi trên người anh ta, trông thật ấm áp và êm dịu, giống như một trích tiên từ trên bầu trời hạ xuống vậy.
Anh ta cầm chén trả trên tay, vừa nhìn thấy người tới liền mỉm cười dịu dàng với cô.
Anh ta bước tới để chào như một quý ông, nắm bàn tay nhỏ bé của Hứa Minh Tâm, chuẩn bị đặt một nụ hôn trên đó nhưng lại bị Cố Gia Huy ngăn lại “Anh dám động vào vợ tôi thử xem?” Anh nhíu mi, lạnh lẽo nói.
Kỷ Thiên Minh cười một tiếng, buông lỏng tay ra và nói: ” Kỷ Thiên Minh, lần đầu gặp mặt, mong được chỉ dạy nhiều hơn.”
“Anh là anh trai của Dương Nguyệt? Tại sao tôi không nghe Dương Nguyệt nhắc đến anh?”
“Hỏi anh ấy làm gì, nhắc tới anh ấy tôi liền tức giận, trong khoảng thời gian này, tôi đã bị ép đi xem nCôi nhà ma, cho anh ấy tiền để xây dựng một đội. Tôi đã bị ép khô, tiền của tôi cùng thẻ ngân hàng, so với gương mặt này của tôi còn sạch hơn, thật là tức chết tôi!”
Dương Nguyệt đi vào, thở phì phò nói.
Kỷ Thiên Minh nghe vậy thì sờ sờ mũi, hơi lúng túng nói: “Em được gọi là nhà đầu tư”
“Nhưng như đổ đi vậy, em không phải là ném đá trên sông, quay đầu lại cũng không thấy bất kỳ lợi ích nào!”
“Minh Tâm, sau này anh ấy sẽ âm thầm bảo vệ em an toàn. Phó Minh Tước rất nguy hiểm, khéo léo bớt tiếp xúc với anh ta. Kỷ Thiên Minh và Phó Minh Tước là đối thủ.”
“Đối thủ?” Hứa Minh Tâm hơi ngạc nhiên.
“Chà, trong thế giới ngâm gia đình Phó Minh Tước không phải là duy nhất. Nó hiện chia thành hai phe. Tôi đến từ bộ tộc người Sói đêm”
“Bộ tộc Sói đêm?” Hứa Minh Tâm chưa từng nghe đến cái tên này.
Kỷ Thiên Minh nhìn cô với ánh mắt vô cùng dịu dàng, sau đó sờ sờ vào đầu cô và nói: “Mặc dù bộ tộc Sói đêm là một băng đảng xã hội đen, nhưng nó đã bị biến đổi và gột rửa qua nhiều năm. Chúng tôi không vì lợi ích mà chỉ là để bảo vệ chính gia đình mình”
“Cha con Phó Minh Nam cấu kết với nhau làm việc xấu, không biết đã làm ra bao nhiêu việc xấu xa rồi. Tôi bất quá chỉ đang thanh lý môn hộ cho thế giới ngâm đó thôi”
Kỷ Thiên Minh nhìn vẻ ngoài nhẹ nhàng tao nhã, nhưng lời nói ra lại vô cùng uy vũ.
Phó Minh Tước là anh rể của cô, nhưng cô cũng biết về nghề nghiệp của Phó Minh Tước.
Cô không thể thiên vị bên nào và cô cũng không thể ngăn cản điều đó, cô không đủ năng lực.
Cô không biết chuyện gì đang xảy ra giữa Kỷ Thiên Minh và Phó Minh Tước, nhưng…đứa trẻ là vô tội “Tôi không quan tâm anh có thù oán gì với Phó Minh Tước, tôi chỉ mong anh đừng làm tổn thương đứa trẻ, được chứ? Cũng… đừng để cô ấy nhìn thấy bức tranh đãm máu, được không?”