VỢ NHỎ, CUỐI CÙNG EM ĐÃ LỚN!

Chương 1987

“Vậy… Vậy tôi có thể ngủ cùng với Hứa Minh Tâm không?”

“không thể”

Cố Gia Huy nói một cách chắc nịch, trực tiếp kéo Hứa Minh Tâm đến sau lưng mình, ngay lập tức gọi người hầu: “Chuẩn bị cho cô đây một con gấu bông mét sáu, để cô ấy ôm ngủ. Cô Trâm, dù sao tắt đèn rồi thì cũng giống nhau cả, không có gì khác biệt”

“Vợ, chúng ta nên đi ngủ rồi”

Nói xong một tràng, kéo theo Minh Tâm rời đi đến đầu cũng không quay lại, vì sợ một giây Hứa Minh Tâm mềm lòng sẽ đồng ý.

Nhất định phải xuống đao trảm thật nhanh, nhân lúc đại não của cô còn đang mơ hồ, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, đem người đưa đi.

Hứa Minh Tâm về đến phòng ngủ, mới phản ứng kịp: “Anh đó, người ta dù gì cũng là khách, sao anh lại như vậy chứ?”

“Anh hết sức nhân nghĩa, chẳng lẽ anh phải cho mượn vợ sao? Em chỉ có thể ngủ với anh, người khác đều không thể, bất kể nam hay nữ”

“Vậy sau này em có con rồi thì sao, anh định ghen với con luôn à?”

“Tại sao không? Vợ của anh là của anh, tụi nó muốn thì tự mình tìm đi!”

Cố Gia Huy nói một cách đương nhiên như vậy khiến cô dở khóc dở cười.

Một người điềm tĩnh như vậy, làm sao mà trong những chuyện như thế này lại trẻ con như thế chứ?

Nhưng nói đến cái này, Hứa Minh Tâm vô thức chạm vào bụng của mình.

Hai người cũng đã một thời gian không dùng biện pháp tránh thai rồi, tính đến nay cũng gần hai tháng rồi, bụng của mình sao vẫn chưa có chút động tĩnh gì vậy chứ.

Mặc dù nói không vội có con, nhưng Cố Gia Huy cũng đã ba mươi tuổi rồi, chắc chắn là muốn.

Cô cũng muốn sinh cho anh một đứa trẻ bụ bẫm.

“Chú ba Cố, ngày mai kêu bác sĩ kiểm tra một chút đi, bụng của em sao vẫn chẳng có chút động tĩnh gì vậy”

“Em muốn sinh con sớm vậy sao? Em chỉ mới hai mươi tuổi thôi mà, một khi có con sẽ phải lo nghĩ rất nhiều đó”

“Anh sao chỉ nghĩ cho em vậy, anh đã ba mươi tuổi rồi đấy, tự anh không gấp sao?”

Hứa Minh Tâm khó khăn nói.

“Anh không vội, có em là đủ, anh cũng không muốn có thêm một người cướp em với anh”

Anh nói một cách hách dịch.

Hứa Minh Tâm dở khóc dở cười, tính sở hữu của Cố Gia Huy cũng mạnh quá rồi.

Ngày hôm sau, khi bác sĩ đến kiểm tra cho.

Kỷ Thiên Minh, cô cũng kiểm tra thử một chút Tất cả các chỉ số cơ thể đều bình thường, muốn kiểm tra sâu hơn thì phải đến bệnh viện.

Nhưng kết luận ban đầu thì vấn đề không phải là ở cô.

Cô lặng lẽ kéo bác sĩ vào góc hỏi.

Khi bác sĩ thấy cách cô muốn nói nhưng không biết cách mở miệng, chịu không được tò mò: ‘Mợ chủ, mợ có chuyện gì cứ nói đi không phải ngại đâu ạ”

Bình luận

Truyện đang đọc