XUYÊN KHÔNG TA TRỞ THÀNH SỦNG THÊ CỦA QUYỀN THẦN

Tiêu tiểu muội lập tức đi đến đỡ Tiêu mẫu đứng dậy.

Hai người mặt đầy cảm kích nhìn Thời Khanh Lạc: "Thời cô nương/ Thời tỷ, hôm nay thật sự cảm ơn ngươi!"

Tiêu mẫu thật lòng thật dạ nói: "Ân tình của cô nương, sau này nhà ta nhất định sẽ tìm cơ hội báo đáp."

Thời Khanh Lạc lắc đầu: "Không cần khách khí, cũng vừa lúc gặp phải thôi."

Nàng suy nghĩ một chút lại hỏi: "Ta thấy hai phụ nhân đanh đá Tiêu gia kia sẽ không bỏ qua cho các người, các người đã nghĩ xong phải đối phó như thế nào chưa?"

Lời này làm cho Tiêu mẫu và Tiêu tiểu muội thay đổi sắc mặt, mẹ con bọn họ cũng không biết phải đối phó như thế nào.

Không đánh lại không mắng lại, bọn họ nên làm gì đây.

"Mẹ con ta cũng không biết." Tiêu mẫu chua xót lại chán nản trả lời.

Tính tình Tiêu mẫu mềm yếu, nhưng không ngốc.

Bà nhìn về phía Thời Khanh Lạc: "Có phải Thời cô nương có cách gì hay không?"

Nếu không cũng sẽ không hỏi vậy.

Thời Khanh Lạc hỏi ngược lại: "Các người cảm thấy ta như thế nào?"

Tiêu mẫu không chút do dự: "Thời cô nương rất tốt."

Nhưng chuyện này có quan hệ gì với hai người đàn bà đanh đá kia chứ?

Mẹ con bọn họ cũng không thể lần nào cũng mời Thời cô nương đến giúp đỡ được?

Thời Khanh Lạc cũng không vòng vo, trực tiếp nói: "Không bằng ta gả đến nhà ngươi, làm con dâu của ngươi, làm chị dâu của Tiêu tiểu muội và Tiêu nhị lang, như thế nào?”

"Như vậy những người đàn bà đánh đá kia nếu dám đến bắt nạt các người, ta cũng có thể danh chính ngôn thuận sửa trị bọn họ."

Ba người Tiêu mẫu đều kinh ngạc đến ngây người ra.

Một hồi lâu Tiêu mẫu mới tỉnh hồn lại, "Ý của cô nương là, muốn gả đến nhà chúng ta?"

Mặc dù trước kia có không ít tiểu cô nương muốn gả cho Tranh Nhi, nhưng cho tới bây giờ chưa có người nào nói thẳng thừng như vậy.

Hơn nữa sau khi Tranh Nhi hôn mê, bà nghe được không ít lời bàn tán sáu lưng, nói cũng may ban đầu Tranh Nhi không muốn thành thân sớm, nếu không gả vào liền gặp xui xẻo hoặc thủ tiết.



Nếu lúc trước Thời Khanh Lạc nói muốn gả cho Tranh Nhi, bà cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Nhưng bây giờ tình huống trong nhà của bà như vậy, không phải tự nói xấu mình, nhưng hoàn toàn chính là một cái hố lửa, sao Thời Khanh Lạc lại nhảy vào trong này chứ?

Mặc dù cảm thấy Thời Khanh Lạc là người có thể dựa vào, nếu đối phương gả vào, cũng có thể đối phó được hai người đàn bà danh đá kia.

Nhưng bà không thể hãm hại người ta được.

Vì vậy bà thở dài nói: "Thời cô nương không phải là ta không muốn, mà là cô nương cũng thấy tình cảnh của nhà ta rồi, nếu cô nương gả đến, nhất định cuộc sống sẽ rất khổ cực."


"Tranh Nhi còn chưa tỉnh lại, trong nhà còn thiếu nợ mười mấy lương bạc, ngay cả lương thực cũng sắp hết rồi.”

“Mặc dù nhà ta đã phân gia cắt đứt quan hệ với Tiêu gia, nhưng Tranh Nhi hôn mê, những người đó sẽ lại đến ồn ào không có ranh giới."

Bà rưng rưng nước mắt, cắn răng nói: "Hơn nữa nếu Tranh Nhi không tỉnh lại, cô nương gả vào chính là phải thủ tiết, chúng ta không thể đối xử như vậy với ân nhận của mình được."

Mặc dù bởi vì chuyện trước đó Tiêu tiểu muội và Tiêu nhị lang cũng cảm kích và thích Thời Khanh Lạc, nhưng quả thật không thể lừa mình dối người là Thời Khanh Lạc gả đến sẽ sống tốt được.

Nếu như ca ca tỉnh lại, trái lại bọn họ nguyện ý có một tẩu tử như vậy, cũng sẽ không cảm thấy thẹn với lòng.

Nhưng ca ca hôn mê, còn không biết khi nào tỉnh lại, bọn họ không thể hại người ta được.

Nghe xong lời của Tiêu mẫu, lại nhìn thấy vẻ mặt của hai tỷ muội Tiêu Tiểu muội, Thời Khanh Lạc càng cảm thấy lựa chọn của mình là đúng.

Thời Khanh Lạc thản nhiên nói suy nghĩ của mình ra.

"Chắc các người cũng biết chuyện nhà của ta muốn gả ta cho Ngô gia chôn theo Ngô công tử đi, chắc cũng hiểu được, nếu như ta không gả cho người khác, nhà mẹ chính là một cái hố lửa lớn."

"Con người của ta tính cách tương đối mạnh mẽ, không thích hợp gả cho loại gia đình nhiều người có quan hệ phức tạp, cha mẹ chồng lại cường thế."

"Nhà các người như vậy, đối với ta mà nói rất thích hợp."

"Ta không ngại sự nghèo khổ và phiền phức của nhà các người bây giờ, chỉ có một cái yêu cầu thôi, nếu như ta gả đến, sau này ta làm chuyện gì, các người đều không thể can thiệp, tốt nhất là ta làm đương gia."

"Coi như trao đổi, ta sẽ che chở cho các người, dẫn các người sống một cuộc sống tốt."

Nàng lại nói: "Ta cho là sau khi Tiêu Hàn Tranh uống thuốc ta cho, chắc chắn sẽ khá lên.”

"Nếu như hắn thật sự không có cách nào tỉnh lại được, làm một cái quả phụ cũng không thành vấn đề, chỉ cần sống tự do tự tại là được.”

Trước tiên vẫn nên nói rõ ràng mọi chuyện cho thỏa đáng.

Nàng chính là người như vậy, mục đích gả đến chính là như vậy, bây giờ phải nhìn xem ba người Tiêu mẫu lựa chọn như thế nào.

Bình luận

Truyện đang đọc