XUYÊN KHÔNG TA TRỞ THÀNH SỦNG THÊ CỦA QUYỀN THẦN

Đặc biệt là phụ thân cũng không có giấu giếm thân phận và kế hoạch của mình, nàng ta cảm thấy trong lòng phụ thân vẫn còn có đứa con gái là nàng ta, chỉ cần như vậy là đủ rồi.

Bắc Vương cười nói: “Con vốn dĩ chính là con gái của bổn vương, đối xử tối với con không phải là điều hiển nhiên sao?”

“Đương nhiên, thời gian để cho đi giúp đỡ lượn vòng ở chỗ hoàng đế, Tiêu Hàn Tranh, mẫu thân con và Cẩm Vương, quả thật là có một chút ý tứ lợi dụng, nhưng chuyện này ta cho rằng cũng không có gì đáng kể.”

“Chờ chuyện lớn thành công, ta sẽ mang con trở về Cát quốc, sẽ không để cho phải gặp nguy hiểm nữa, như vậy là đủ rồi.”

Ông ta cũng không thiếu con gái, nhưng mà quả thật vẫn có một chút tình cảm cha con đối với Trác Quân.

Đương nhiên, lợi dụng càng nhiều hơn, nhưng ông ta không cảm thấy chuyện này có vấn đề gì cả.

Ở vị trí tham mưu chính trị như thế này, thân là con gái của ông ta thì đương nhiên phải lấy ích lợi của Bắc Vương phủ làm trọng.

Trác Quân nghiêng đầu cười với ông ta: “Con hiểu rõ ý tứ của phụ vương, con không để ý.”

Nàng ta không thèm để ý, nhưng lại đối phó lại với công chúa tiền triều và Cẩm Vương không nhẹ.

Sắc mặt Lương Vũ Thuân có chút khó coi nói: “Thật không ngờ tới chúng ta đều nhìn lầm.”

Vốn dĩ là bọn họ lợi dụng Trác Quân, hiện tại ngược lại là bị đối phương lợi dụng, thật có chút tự vả vào mặt.

Gã lại nhìn về phía Bắc Vương hừ lạnh: “Bắc Vương, ngươi dẫn người tới lãnh địa của như thế này là có ý gì? Muốn khai chiến sao?”

Bắc Vương cười ra tiếng: “Khai chiến thì thế nào? Chẳng lẽ bổn vương còn sợ ngươi hay sao?”

Ánh mắt ông ta từ trên người Cẩm Vương dời đi, rồi rơi xuống trên người Tiêu Hàn Tranh: “Xem ra lúc trước quả thật là bổn vương đã xem thường ngươi, khó trách sẽ được Hoàng đế Đại Lương trọng dụng như vậy, ngươi quả thực không tồi.”

“Xưa nay Cát quốc chúng ta đều hoan nghênh người có tài năng có học thức, các ngươi có suy nghĩ bỏ gian tà theo chính nghĩa không?”

Sau đó lại thả mồi nhử: “Bổn vương đều rất coi trọng ngươi và nương tử của ngươi, nếu là các ngươi nguyện ý đầu quân cho Cát quốc thì bổn vương có thể cho ngươi làm thừa tướng Cát quốc, cũng thỉnh Hoàng đế của Cát quốc chúng ta phá lệ phong cho Thời Khanh Lạc làm công chúa.”

Cẩm Vương: “……” Tên vương bát đản này cũng thật biết giở mánh khóe, ở trước mặt gã kiêu ngạo như vậy thì không nói, vậy mà còn dám ở ngay trước mặt gã đi đào góc tường của Đại Lương bọn họ.

Nhưng mà gã cũng không có mở miệng phản bác, bởi vì Bắc Vương quyền thế rất lớn, đối với Cát quốc hoàng đế cũng có lực ảnh hưởng rất lớn.

Gã nhìn về phía Tiêu Hàn Tranh, cũng không biết bọn họ có thể bị d.a.o động hay không.

Đó chính là thừa tướng cùng công chúa.

Tiêu Hàn Tranh cười cười: “Đa tạ Bắc Vương khen ngợi, nhưng mà thứ cho ta không biết điều.”

“Muốn làm thừa tướng, ta ở Đại Lương sẽ tự mình nỗ lực ra sức thực hiện, nếu mệnh của ta không có được may mắn đó thì ta cũng sẽ không chấp nhất.”

“Ta sinh là người Đại Lương, c.h.ế.t cũng là quỷ Đại Lương, không có khả năng vì quyền lợi mà phản quốc.”

Thời Khanh Lạc ở một bên cũng cười cười: “Ta cảm thấy làm cái quận cũng chúa khá tốt, làm công chúa cũng không nhất định sẽ có kết cục tốt.”

Nàng lại nhún nhún vai: “Nơi này không phải có một công chúa nghèo túng sao, còn không bằng một quận chúa như ta được sống tùy ý quang minh chính đại đó.”

Công chúa tiền triều: “……” Bị đ.â.m đến tận tim.

Bà ta không hề nói chuyện nhu nhu nhược nhược như lúc trước nữa, mà là mang theo vài phần lạnh lùng và nóng nảy: “Được rồi, không cần lại kéo dài thời gian nữa.”

“Nếu bổn cung mở ra được kho báu, vậy thì chúng ta cứ dựa vào bản lĩnh mà tranh giành đi."



Sớm biết rằng Trác Quân sẽ phản bội thì bà ta hà tất gì phải tính kế Cẩm Vương.

Bà ta nói với Cẩm Vương: “ Trước tiên chúng ta liên thủ biến Bắc Vương thành một con hoàng tước chết.”

Như vậy xem Bắc Vương làm sao có thể ngồi làm ngư ông thủ lợi.

Lương Vũ Thuân gật đầu: “Bổn vương cũng có suy nghĩ như vậy.”

So với tiền triều thì Bắc Vương có lực uy h.i.ế.p lớn hơn nữa.

Vì thế hai bên đạt thành thỏa thuận, đồng thời cùng người của gã tấn công Bắc Vương.


Lúc này Bắc Vương cũng rất khó chịu, dù sao thì ông ta cũng đã sớm tính kế tốt hết rồi, trước tiên sẽ để cho tiền triều và Cẩm Vương tranh đấu ngươi c.h.ế.t ta sống, thì ông ta sẽ tới chiếm tiện nghi.

Ai ngờ được Tiêu Hàn Tranh vậy mà sẽ biết thân phận của Trác Quân, còn đoán được mục đích của ông ta cho nên buộc ông ta không thể không xuất hiện trước, nghênh đón tiền triều và Cẩm Vương liên thủ đối phó với mình.

Trong lòng ông ta thầm mắng một câu, tính toán chờ chuyện này xong xuôi rồi thì ông ta chẳng những muốn bắt Thời Khanh Lạc về, mà còn muốn mang cả Tiêu Hàn Tranh về.

Nhưng mà Tiêu Hàn Tranh không biết điều như vậy thì chuyện mang hắn về đương nhiên cũng chỉ có tra tấn.

Người ông ta mang đến đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, cho nên tuy rằng nhân số ít hơn so với hai bên kia liên thủ, nhưng mà vẫn chiếm được thế thượng phong.

Người của cả ba phe đều xông vào đánh nhau, rất nhanh đã có thương vong.

Hơn nữa Bắc Vương còn tự mình ra tay, đánh c.h.ế.t vài tên ám vệ có võ công tốt nhất bên cạnh Cẩm Vương và công chúa tiền triều.

Chuyện này cũng khiến cho Cẩm Vương và công chúa tiền triều đều kinh hãi không thôi, hoàn toàn không dự đoán được võ công của Bắc Vương càng mạnh hơn so với trong truyền thuyết trước đó.

Hgười của hai bên càng c.h.ế.t càng nhiều, công chúa tiền triều cũng không có biện pháp, chỉ có thể vội vàng dẫn người của mình lui đến một góc ở phía sau, người của Cẩm Vương thấy thế thì cũng bảo vệ gã cùng nhau di chuyển qua đó.

Tiêu Hàn Tranh cũng cùng Thời Khanh Lạc di chuyển tới phía bên kia, tuy rằng còn cách một khoảng cách nhưng lại ở một cũng phương hướng.

Sau đó bên phía công chúa tiền triều có bộ phận then chốt, đột nhiên đụng vào một cơ quan.

Vô số mũi tên từ một cái đầu rồng phía trên đầu bọn họ phun ra, đồng thời hướng về phía Bắc Vương cùng người của ông ta.

Bắc Vương trực tiếp cường thế lại hung hãn dùng kiếm đẩy mũi tên ra.

Người của ông ta cũng đã có chuẩn bị, không ít ngương gỡ xuống một cái khiên từ trên lưng rồi ngăn ở phía trước, chắn lại tất cả các mũi tên.

Đương nhiên, cũng có một bộ phận người bị mũi tên b.ắ.n bị thương.

Sau đó lại một đội nhân mã ăn mặc áo giáp Bắc Vương từ bên ngoài chạy tới.

Bọn chúng nửa quỳ ở trước mặt Bắc Vương: “Bẩm báo Vương gia, toàn bộ người của Cẩm Vương và công chúa tiền triều mai phục ở bên ngoài đề đã được dọn dẹp sạch sẽ.”

Chuyện này thể hiện rõ Cẩm Vương và công chúa tiền triều đang ở vào thế yếu cho nên sắc mặt của bọn họ có vài phần khó coi, bọn họ ngàn tính vạn tính cũng không thể tính được Bắc Vương lại có một thân phận khác ở Đại Lương, không tính được Trác Quân lại phản bội.

Hiển nhiên tất cả đều đã bị Bắc Vương tính kế rồi, chuẩn bị so với bọn hắn còn đầyy đủ hơn rất nhiều.

Bọn họ tính sai cho nên khiến cho mình bây giờ rơi vào nơi nguy hiểm.

Cẩm Vương cùng công chúa tiền triều liếc nhìn nhau, trong lòng hai người đều rất buồn bực.

Loại tư vị bị tính kế này quá khó chấp nhận.

Bình luận

Truyện đang đọc