XUYÊN KHÔNG TA TRỞ THÀNH SỦNG THÊ CỦA QUYỀN THẦN

Nàng ta cười mở miệng: “Vị này chính là Thời nương tử đi.”

Thời Khanh Lạc cười nói, “Đúng vậy.”

Hoa trắc phi duỗi tay thân mật nắm tay Thời Khanh Lạc, “Nghe nói Thời nương tử dâng giống tốt, lại biết cách làm ra các loại đồ mới lạ, còn có một sư phụ lão thần tiên, ta đã nghĩ khẳng định rất giống một tiên nữ.”

“Hôm nay vừa thấy quả nhiên như thế, ta vừa thấy ngươi đã cảm thấy thân thiết.”

Thời Khanh Lạc phát hiện chẳng những Hoa trắc phi giao tiếp lợi hại, còn có thủ đoạn làm thân mượn sức.

Nhưng lại không làm cho người ta phản cảm, rốt cuộc ai không thích nghe lời dễ nghe chứ.

Tất nhiên, Thời Khanh Lạc cũng không thả lỏng cảnh giác.

Nàng cười nói: “Hoa trắc phi quá khen.”

Hoa trắc phi khẽ cười nói: “Ngươi đảm đương nổi.”

Thời Khanh Lạc nghĩ thầm, không hổ là nữ nhân Cẩm Vương, ngày đó Cẩm Vương cũng nói giống như vậy.

Nàng cười không nói tiếp.

Hoa trắc phi lại rất thân thiết nói chuyện phiếm với Thời Khanh Lạc, lúc này mới buông tay nàng ra, ngồi xuống chủ vị.

Lúc này mọi người đều biết thân phận Thời Khanh Lạc.

Thì ra không đơn thuần chỉ là một phu nhân Huyện lệnh, vậy mà là người dâng giống tốt.

Chẳng qua nhìn rất không giống một thôn phụ, không biết còn tưởng rằng là phu nhân tiểu thư thế gia nào.

Người thông minh đều biết vì sao Hoa trắc phi lại thân thiết khách khí với Thời Khanh Lạc như vậy, rốt cuộc nghe nói người này là đồ đệ của lão thần tiên gì đó, trong đầu có rất nhiều con đường phát tài.

Xem ra là đối tượng Cẩm Vương muốn mượn sức.

Khó trách các nàng cảm thấy tiệc ngắm hoa lần này có chút kỳ lạ, sao Hoa trắc phi có thể mời hết phu nhân huyện lệnh đến đây.

Thì ra là nhằm vào Thời Khanh Lạc.

Trong lòng cũng có suy nghĩ khác với Thời Khanh Lạc, tuy rằng vẫn coi thường thân phận của nàng, nhưng cũng không muốn đắc tội.

Một ít phu nhân tiểu thư không biết mấy chuyện cong vẹo này, vừa khinh bỉ thân phận của Thời Khanh Lạc, vừa hâm mộ nàng vậy mà được Hoa trắc phi xem trọng.

Đặc biệt là vài phu nhân huyện lệnh khác lần đầu tiên tham gia tiệc ngắm hoa như vậy, trên mặt không thiếu sự kinh ngạc.

Mọi người uống trà trước, Hoa trắc phi mới đứng dậy kêu mọi người cùng đi ngắm hoa.

Nàng ta còn đi tới bên cạnh Thời Khanh Lạc, nói chuyện phiếm với nàng.

Ngay từ đầu giới thiệu với Thời Khanh Lạc và Tịch Dung về Bắc Thành, còn có một ít phong tục tập quán ở bên này.

Thỉnh thoảng lại hỏi một câu về kinh thành và huyện Nam Khê.

Nàng ta rất biết cách nói chuyện phiếm, đề tài cũng dễ dàng làm người ta tiếp lời.

Trò chuyện một lát Hoa trắc phi cười nói với Thời Khanh Lạc: “Ta vẫn luôn nghe nói ngươi có rất nhiều chủ ý, gần đây ta cũng muốn kiếm chút tiền, ngươi có thể giúp ta nghĩ cách không?”

Thời Khanh Lạc lại cảm thán, khó trách Hoa trắc phi có thể được Cẩm Vương sủng ái, hoàn toàn là có tác phong hành sự giống Cẩm Vương.



Thời Khanh Lạc không từ chối, mà là hỏi: “Hoa trắc phi muốn làm gì?”

Hoa trắc phi lắc đầu, “Chuyện này ta cũng không biết.”

Thời Khanh Lạc lại hỏi: “Hiện tại trên danh nghĩa của người có sản nghiệp gì không?”

Hoa trắc phi cười nói đúng sự thật: “Có một phường thêu, một phường giấy, còn có một tửu lầu.”

Gia thế nàng ta không tốt, được Cẩm Vương mang về từ một nơi nhỏ, lúc ấy thân phận mới thay đổi.

Mấy cửa hàng này, vẫn là mấy năm nay nàng ta tự tích cóp để người mở.

Quyền quản gia chân chính của Vương phủ ở trong tay Vương phi, tuy rằng nàng ta được sủng ái nhìn rất phong quang, gần như xã giao của vương phủ đều là nàng ta đại diện, nhưng cũng bởi vậy mà tiêu dùng rất lớn, thường xuyên phải vận dụng tiền thu vào của cửa hàng mình.

Vương gia để nàng ta vừa gặp thì thử thăm dò Thời Khanh Lạc, cũng rất hợp ý tứ của nàng ta.

Nếu Thời Khanh Lạc thật sự có thể giúp nàng ta kiếm được chút tiền, tất nhiên nàng ta rất vui lòng.

Thân phận của nàng ta cũng chỉ là tiểu thương hộ, mấy năm nay lại ở bên cạnh Cẩm Vương kiến thức qua vô số loại người, cho nên cũng không bởi vì thân phận thôn phụ mà xem nhẹ Thời Khanh Lạc.

Trái lại bởi vì Vương gia coi trọng, nàng ta cũng rất coi trọng.

Thời Khanh Lạc cười nói: “Ta không am hiểu phương diện thêu thùa, chẳng qua trong tay ta có phương pháp cải thiện giấy, còn có một ít thực đơn, có lẽ có thể giúp được Hoa trắc phi.”

Lúc trước phương pháp tạo giấy vẫn chưa lấy ra mở xưởng buôn bán khắp nơi, chính là bởi vì sẽ tổn hại đến lợi ích của các đại thế gia.

Lúc trước tiểu tướng công của nàng chỉ là tú tài, hiện tại cũng chỉ là cái huyện lệnh, thân phận còn chưa đạt tới độ cao nhất định, có khả năng kéo thù hận, bị thế gia đại tộc nhằm vào, rất dễ dàng bị lật thuyền.

Lúc trước nàng đã nghĩ phải dùng cái gì tặng Cẩm Vương mới tốt, nghĩ tới nghĩ lui quyết định dùng phương pháp tạo giấy cải tiến làm tiên phong.

Chờ Cẩm Vương tạo ra giấy có phí tổn thấp, tất nhiên giá cả bán ra cũng sẽ giảm.

Đến lúc đó sẽ làm nhiễu loạn giá cả bán giấy của toàn bộ Đại Lương, ảnh hưởng lợi ích của mấy cửa hàng bán giấy sau lưng của thế gia đại tộc, cũng là Cẩm Vương đứng đầu ngọn gió bị thế gia ghi thù.

Cẩm Vương vì bạc, tất nhiên sẽ không để ý bị nhằm vào, còn có khả năng phản kích trở về, đoán chừng Hoàng đế cũng vui vẻ nhìn thấy.

Cho nên để Cẩm vương đi kéo thù hận, nồi cũng là Cẩm Vương cõng, nàng đi theo sau lưng Cẩm Vương, uống chút canh là được.

Vốn dĩ Hoa trắc phi cũng không hy vọng chuyện Thời Khanh Lạc sẽ nghĩ cách giúp mình.

Bởi vậy sau khi nghe được Thời Khanh Lạc nói còn hơi ngẩn ra.

Nàng ta có chút tò mò hỏi: “Tạo giấy cải tiến là cải tiến như thế nào?”

Thời Khanh Lạc trả lời: “Tạo giấy có phí tổn thấp, còn có thể tạo ra giấy có các loại giá cả khác nhau.”

“Nếu Hoa trắc phi mở phường giấy, có thể làm ra giấy giá rẻ, tin tưởng có thể bán ra toàn bộ Đại Lương.”

“Hơn nữa chờ phường giấy buôn bán lớn rồi, còn có thể mở một ít xưởng liên quan.”

“Ví dụ như làm dù giấy, hiện tại giá cả dù giấy rất đắt, người thường hoàn toàn dùng không nổi, đều là dùng áo tơi.”

“Chờ về sau giấy rẻ rồi, người có thể mở một xưởng làm dù giấy, cũng có thể làm ra dù giấy có giả thấp trung cao.”

“Giá giấy trở nên rẻ, học sinh nhà nghèo hoặc là người nhà nghèo, mỗi năm cũng có thể tiết kiệm không ít tiền, còn sẽ biết ơn Hoa trắc phi người nữa.”

“Còn có tương lai ngày mưa, trên đường phố Bắc Thành, người qua đường đồng thời lấy dù giấy ra, chính là cảnh đẹp ý vui.”

“Dù đó còn mua từ xưởng của người, bọn họ cũng sẽ cảm tạ Hoa trắc phi người.”

Bình luận

Truyện đang đọc