CUỘC SỐNG “TRÀ XANH” CỦA THÁI TỬ ĐIỆN HẠ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Lời Bộ Sơ Lâm nói làm Thẩm Hi Hòa cúi đầu bật cười: “Trước mắt, quả thật ta chưa từng hại người vô tội đúng như người nói. Nhưng sau này…3”


“Sau này cũng không” Bộ Sơ Lâm ngắt lời nàng, nhìn nàng bằng ánh mắt tán thưởng, “Muội không tuyệt tình tàn nhẫn như muội nghĩ đ1âu, chẳng qua người ngoài rất khó phát hiện được sự dịu dàng của muội mà thôi.”Thẩm Hi Hòa còn đang suy đoán người gài bẫy Tuyên Bình hầu phủ là ai, thì kẻ chủ mưu là Tiêu Hoa Ung đang quan sát một chậu rêu mạn kim vừa được dời sang chậu sử. Đúng lúc này, Thiên Viên đến bẩm báo rằng hết thảy đã được an bài thỏa đáng, Tiêu Hoa Ung nói: “Chắc sẽ không dễ chết khô đầu nhỉ, tìm dịp đưa đến quận chúa phủ, nói là quà mừng chuyển nhà của ta.”


“… Điện hạ, ngài vẫn đang hôn mê bất tỉnh cơ mà.” Thiên Viên thấp giọng nhắc nhở.“Thái tử điện hạ tỉnh rồi ư?” Thẩm Hi Hòa hơi ngạc nhiên, sao lại đột ngột thể.


“Vài ngày trước, điện hạ nói mê, y sự nói như vậy tức là đầu óc điện hạ đang tỉnh táo, đến hôm qua thì hoàn toàn tỉnh lại.” Thiền Viện bất đắc dĩ tìm cách hợp lý hóa lời nói dối của chủ tử mình, “Điện hạ nói nếu hôm nay quận chúa rảnh thì xin hãy vào cùng một lần, điện hạ có vài lời muốn nói cùng quần chúa, sức khỏe điện hạ không được tốt, chẳng biết khi nào lại hôn mê lần nữa.”Chẳng hạn như nàng giết Hoàng tự trung vì gã hoạn 9quan này đã chà đạp nữ lang nhà lành, người ngoài lại cho rằng nàng muốn ra oai phủ đầu với Hữu Ninh Đế, hoặc không muốn Hoàng tự trung ở 3lại bên cạnh mình, sẽ mang lại nhiều phiền toái.


Hoặc như nàng thả Ngọc Tiểu Điệp, rõ ràng người chết mới kín miệng nhất, lẽ ra nà8ng phải giết người diệt khẩu mới có thể diệt trừ hậu hoạn vĩnh viễn. Phải biết rằng Ngọc Tiểu Điệp có thể giúp nàng hại Tiêu thị vì tính mạng của bản thân, vậy sau này biết đâu sẽ vì giữ mạng mà tố cáo ngược lại nàng cũng không chừng.Sao có thể vì cảm xúc nhất thời mà chân thành giãi bày với nữ lang tinh ranh khôn khéo trước mặt mình chứ?


Bộ Sơ Lâm nóng thế, lập tức đánh bài chuồn: “Trong phủ còn có chuyện quan trọng, cáo từ!”Bích Ngọc lườm Tử Ngọc: “Nếu Bộ thể tử mà là lang quân thì quận chúa đã không thân thiết với nàng ta như vậy.”


“Cũng phải…” Tử Ngọc ủ rũ.“Muội có thể yên tâm ra tay với hắn, Tuyên Bình hầu phủ rặt một đám xấu xa, Trần Dực giỏi võ công, tinh tường binh pháp.” Bộ Sơ Lâm cười gắn, “Nhưng hắn tham công liều lĩnh, tàn nhẫn khát máu, vì thăng tiến mà cố tình phải người ngược đãi, giết hại thương nhân Thổ Phiên, gây ra chiến loạn.”


Hiềm nỗi hẳn rất xảo trá, lần nào cũng nhận lúc giao chiến để diệt khẩu toàn bộ những người có liên quan đến vụ việc, đến nay vẫn chưa tìm được chứng cứ.Thẩm Hi Hòa làm như không nghe hai người họ thì thầm mà gọi Mạc Viễn tới, căn dặn những việc cần sắp đặt để đối phó Trần gia. Không đến mấy ngày, Mạc Viễn báo cáo với nàng: “Quận chúa, đã có người âm thầm gài bẫy Trần gia rồi.” “Có người?” Thẩm Hi Hòa vừa ngạc nhiên vừa đề phòng, “Là ai?” “Thuộc hạ bất tài, không thể dò ra lại lịch người đó.” Mạc Viễn hổ thẹn cúi đầu. “Giữa lúc này, ai lại ra tay với Tuyên Bình hầu phủ nhỉ?” Thẩm Hi Hòa băn khoăn trăm mối.


Trước khi ra tay với kẻ nào, tất nhiên phải hiểu rõ về đổi phương, theo nàng biết, Tuyên Bình hầu phủ trừ nàng ra thì không còn kẻ thù nào khác, chí ít không có kẻ thù nào muốn Tuyên Bình hầu phủ bị xét nhà diệt tộc.Bàn tay Tiêu Hoa Ung khựng lại: “Vẫn chưa có tin tức gì về Thiên Sơn tuyết liên à?” “Chưa ạ.” Mới có mấy ngày, trong khi từ đây đến Thiên Sơn phải mất một thời gian.


“Nhưng ta nhớ nàng…” Đã lâu không gặp Thẩm Hi Hòa, Tiêu Hoa Ung bỗng muốn gặp nàng.Thấy Bộ Sơ Lâm biển nhanh như chớp, Thẩm Hi Hòa không khỏi buồn cười.


“ y, Bích Ngọc tỷ tỷ này, tỷ nói xem, nếu Bộ thế tử là một lang quân thật sự thì tốt biết mấy.” Tử Ngọc đứng gác bên ngoài, thấy vậy thì không kiếm được, nhỏ giọng thì thầm với Bích Ngọc, “Từ khi Linh Lung phản bội đến nay, quận chúa rất ít khi vui vẻ, những lần cười đùa hiếm hoi phần lớn là nhờ Bộ thế tử cả.”Thẩm Hi Hòa: “…”


Xem ảnh 1

Bình luận

Truyện đang đọc