CUỘC SỐNG “TRÀ XANH” CỦA THÁI TỬ ĐIỆN HẠ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


“Bệ hạ chọn một người trong Kim Ngô vệ nhậm chức An Bắc Phó đô hộ.” Thẩm Vân An dễ dàng điều tra được chuyện này, trên th3ực tế có không ít người cũng điều tra, người này chắc chắn là người của bệ hạ không sai vào đâu được.


“Sau đó th1ì sao?” Thẩm Hi Hòa nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mượt mà của Đoản Mệnh, thỉnh thoảng ép vành tai nó ra sau đầu, biến thành 9mèo cụt tai, chỉ còn đôi mắt to tròn là nổi bật nhất.“Huynh đi cùng muội.” Thẩm Vân An lập tức đứng phắt dậy, không thể yên tâm để muội muội nhà mình đi gặp Tiêu Hoa Ung.


“A huynh, một mình muội đi khác với cả hai cùng vào cung.” Thẩm Hi Hòa khẽ lắc đầu.Thẩm Hi Hòa vào cung, Thái hậu bận rộn nên nàng chỉ ngồi một lát rồi đi Đông cung.


Lần này Tiêu Hoa Ung tiếp đãi nàng trong một viện tử ngát hương bạch quả, sắc vàng của lá cây hòa cùng sắc vàng của nắng sớm, hắn mặc trường bào màu đen cổ bẻ, cổ áo màu tím thêu hoa văn tinh xảo đầy quý phái, vai khoác một chiếc khăn quàng cổ dày màu trắng.Hai ngày sau là lễ mừng thọ của Thái hậu, rất nhiều vương công quý tộc đã bắt đầu lục tụng tặng quà mừng sớm.


“Muội đi thỉnh an Thái hậu, tiện thể gặp Thái tử điện hạ một lần.” Thẩm Hi Hòa không giấu giếm gì, sợ sau này a huynh mà biết sẽ tức giận.Cách ăn vận này làm nổi bật vẻ ung dung quý phái của hắn một cách tinh tế, tuy lưng hắn hơi khom nhưng trông chẳng có gì là suy nhược, chỉ là rất gầy, tuy không tạo cảm giác đây là một lang quân yếu đuối nhưng cũng khiến người ta sinh lòng thương tiếc.


Trên bàn bày bánh bách hoa thơm nức mũi, bánh thủy tinh khéo léo, bánh thất phản tinh xảo…“Muội muốn xác nhận một số chuyện.” Thẩm Hi Hòa cười nhạt, bế Đoản Mệnh đặt vào lòng Thẩm Vân An, “A huynh trông chừng nó giùm muội, không được cho nó ra khỏi cửa bắt chuột đầu đấy.”


Thẩm Hi Hòa rất ghét chuột, dạo này Đoản Mệnh lại thích ra ngoài chơi, nửa đêm tha về mấy con chuột ăn không hết, vì vậy mà Thẩm Hi Hòa đã nhốt nó một thời gian dài.“Người này có lại lịch sạch sẽ như thế, chẳng trách bệ hạ muốn trọng dụng. Sau khi xem xong, Thẩm Hi Hòa mỉm cười ý nhị, CA huynh, muội vào cung một chuyến.”


“Vào cung ư?” Phản ứng đầu tiên của Thẩm Vân An là, “Đưa quà mừng thọ cho Thái hậu?”Thẩm Hi Hòa cẩn thận xem xét viên tả lang tướng này, hắn ta xuất thân võ cử, là con cháu nhà nghèo, người rất dũng mãnh, từng được bệ hạ ưu ái đề bạt nhờ có biểu hiện xuất sắc trong lúc đi săn. Hắn là người trung hiểu cần kiệm, tính tình ít nói, trước đó vẫn luôn bị mai một nhiều năm trong Kim Ngô vệ, mãi đến đợt đi săn lần đó mới có cơ hội lộ mặt.


Có điều hắn ta không qua lại với ai, chưa từng xã giao với đồng đội.Bệ hạ không để cho ai kịp phản ứng, ông ta điều một vị võ tưởng đi khỏi Kim Ngô vệ, rồi lại đề bạt người dưới trong Kim Ngô vệ lên bổ sung ghế trống, sau đó chọn một người gia nhập Kim Ngô vệ từ các nhà quyền quý, toàn bộ chiếu chỉ đều được ban hành cùng một lúc.


“A huynh, huynh tra danh sách điều động của Kim Ngô vệ cho muội.” Thẩm Hi Hòa ngẩng đầu dưới nắng, để lộ gương mặt mịn màng xinh đẹp như hoa, CA huynh đừng quên có kẻ có thể cài cắm người trong Tú Y sứ của bệ hạ.”Đã cài được người vào một chỗ thì chỗ còn lại có gì khó?


“Muội đang nghĩ rằng kẻ chủ mưu lần này cũng là người kia?” Thẩm Vân An không biết muội muội mình kiêng dè người đóng giả Hoa Phú Hải đến cỡ nào.Thẩm Vân An nhanh chóng tìm được danh sách điều động của Kim Ngô vệ cho Thẩm Hi Hòa.


Kim Ngô vệ chia tả và hữu, mỗi bên một đại tướng quân hàm chính tam phẩm, hai tướng quân hàm tòng tam phẩm, một trung lang tướng hàm chính tử phẩm, cùng với tả lang tưởng và hữu lang tưởng, người được điều đến An Bắc tiếp nhận vị trí của Vinh Sách chính là Tả Kim Ngô vệ trung lang tướng, còn chức trung lang tướng bỏ trống thì do tả lang tướng là thuộc cấp trực tiếp đảm nhận, cứ thế tiếp diễn.“Meo!” Đoản Mệnh chưa kịp chuẩn bị tinh thần đã bị nhét vào lòng Thẩm Vân An, lập tức chìa vuốt ra móc vào áo bào của hắn, sợ mình bị rơi xuống.


Thẩm Vân An không thích mèo, đặc biệt từ khi nữ lang quý tộc có trào lưu nuôi mèo thì càng thêm không thích, cứ có cảm giác mèo vốn là loài vật khôn ngoan có dã tính lại bị bọn họ chiều chuộng đâm ra mềm yếu nhát gan, thành ra ghét lấy cả loài.“Muội muốn hỏi vị trí trống trong Kim Ngô vệ là người phe nào đảm nhiệm?” Thẩm Hi Hòa gãi cổ Đoản Mệnh, sắc mặt lạnh nhạt.


“Người được tuyển vào Kim Ngô vệ đều là người bệ hạ có thể tin tưởng. Huynh nghĩ xem liệu có ai thừa cơ sắp xếp người của mình vào Kim Ngô vệ chứ?” Thẩm Vân An cảm thấy khả năng này không cao, “Kim Ngô vệ tuyển chọn rất gắt, trừ phi người này có thể đoán được bệ hạ sẽ điều người từ Kim Ngô vệ sang.”Có điều Đoản Mệnh không giống thế, nó là mèo do muội muội nuôi, tuy hơi xấu nhưng lại rất dũng mãnh!


Hệt như tướng sĩ Tây Bắc vậy, tuy mặt mày không đẹp đẽ bằng lang quân trong Kinh nhưng lại cao lớn vạm vỡ, đúng gu của hắn!“Sau đó á?” Thẩm Vân An bồn chồn, “UU, ý muội là người của3 bệ hạ có vấn đề hả? Chuyện này là không thể nào.”


Người này chắc chắn là tâm phúc của bệ hạ, An Bắc Đô hộ đã lớ8n tuổi, bệ hạ đã sớm hủy bỏ chế độ thừa kế chức tước của đô hộ và đô đốc, giờ lại an bài tâm phúc đến đó, cho dù phải chịu đựng dăm ba năm để leo lên chức An Bắc Đô hộ thì cũng đáng, chấp chưởng binh quyền vài nơi.Nàng đi gặp Tiêu Hoa Ung có thể xem như tình nhi nữ, nhưng Thẩm Vân An mà gặp Tiêu Hoa Ung quá thường xuyên sẽ bị người ta gán ghép tội kéo bè kéo cánh.


“Muội muốn gặp hắn làm gì?” Thẩm Vân An không cam lòng, lại hỏi.Tú Y sứ không dễ dàng xuất hiện, một khi xuất hiện tức có kẻ phạm tội lớn phải mất mạng, thành ra hầu hết những ai gặp được Tủ Y sử đều đã xuống dưới suối vàng. Thỉnh thoảng có người phạm tội chưa đến mức diệt khẩu thì cùng lắm là một hai người mà thôi, cao tay là hai người, trừ bệ hạ ra không ai biết được đủ mười ba người cả.


Bởi vậy mà công huân, sĩ tộc trong Kinh đặc biệt cẩn thận, vì bọn họ không biết người bên cạnh mình có phải Tủ Y sứ hay không.Nếu thật sự có người như thế, có thể ẩn nấp kín kẽ đến mức không ai tìm được, lại có thể âm thầm chĩa nanh vuốt vào thể lực riêng vốn dĩ rất bí ẩn của thiên tử, đó quả là người vô cùng đáng sợ.


Việc điều nhiệm trong Kim Ngô vệ không phải bí mật gì, dù sao cũng là người ngoài, không đến mức xuất quỷ nhập thần như Tủ Y sử, đến giờ trong triều vẫn không mấy ai biết rốt cuộc mười ba Tủ Y sự là những ai.“UU… Quận chúa, mời ngồi.” Thầy Thẩm Hi Hòa, Tiêu Hoa Ung tỏ vẻ mừng rỡ, đôi mắt ôn hòa như sáng lên, bất giác gọi nhu danh của Thẩm Hi Hòa, nhưng rồi lại thấy không ổn bèn sửa miệng ngay.


Xem ảnh 1

Bình luận

Truyện đang đọc