ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!

Editor: May

Trợ lý Trình cũng là vô ngữ, hận không thể cúi đầu mình xuống càng thấp. Mỗi lần đều là như vậy, chỉ cần Lãnh tổng và Lãnh phu nhân cãi nhau chiến tranh lạnh, luôn sẽ tai ương cá trong chậu. Anh lén nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, hai người tựa hồ ngồi càng xa, đến anh cũng cảm giác được trong không khí tràn ngập một cổ sát khí.

Bởi vì vừa lái xe vừa nhìn kính chiếu hậu, ở khi qua đèn xanh đèn đỏ, tín hiệu đèn từ đèn xanh biến thành đèn vàng, đèn vàng còn lóe lóe. Trợ lý Trình lập tức dẫm xuống chân ga, đánh quẹo trái, cho dù hệ thống giảm xóc của xe rất tốt, vào lúc này khi quẹo mạnh cộng thêm gia tốc, bởi vì lực ly tâm cường đại, Cố Thanh Thanh ngồi ở ghế sau, không cài đai an toàn, cả người lập tức ném vào trong lòng ngực Lãnh Tư Thành. Đầu cô gối lên trên đùi anh, thân thể của cô dựa vào thân thể của anh, Lãnh Tư Thành cũng theo bản năng đỡ thân thể của cô, đầu hơi hơi cúi thấp, hai khuôn mặt dựa vào cực gần, như là muốn tiến lên hôn cô!

Đột nhiên tới gần, lập tức làm không khí xơ xác vừa rồi bên trong xe liền dập tắt! Liền giống như nụ hôn đột ngột xảy ra vừa rồi, hai người đều khẩn trương thân thể cứng còng, đại não chết máy tại chỗ, thậm chí đến đẩy ra cũng không, chỉ mặc cho chính mình vẫn duy trì trạng thái này!

Hai người bọn họ không có gì, nhưng trợ lý Trình ngược lại sợ tới mức muốn chết, lập tức ngừng xe ở ven đường, kinh hoảng hỏi: “Lãnh tổng, phu nhân, không có việc gì chứ?”

Anh dừng xe, hai người bên trong xe, mới như là bị phỏng đến, nhanh chóng tách ra. Đặc biệt là Cố Thanh Thanh, gần như là kinh hoảng lập tức bắn lên, lập tức ngồi dán cửa xe, sửa sửa đầu tóc rơi loạn, còn lập tức lôi kéo đai an toàn xuống.

Mà Lãnh Tư Thành, cũng quả nhiên là vẻ mặt tức giận, giọng nói nặng nề: “Lái xe của chú!”

Trợ lý Trình hoảng sợ, lập tức lái xe, không chút nào biết, anh sinh khí, cũng không phải bởi vì gia tốc rẽ trái đột ngột vừa rồi ném cô vào trong lòng ngực của anh, vừa lúc là bóng đèn chết tiệt này, phá hủy không khí lúc này! 

Lúc sắp đến nhà cũ, Lãnh Tư Thành chợt mở miệng: “Chờ lát nữa, ở trước mặt ba mẹ tôi……”

Cố Thanh Thanh quay đầu, Lãnh Tư Thành nhàn nhạt nhìn cô một cái nói: “Ân…… Ân ái một chút.”

Cố Thanh Thanh có chút kinh ngạc, ân ái một chút như thế nào? Ở trước mặt ba mẹ anh bảo trì mỉm cười, ôm eo, tiếp hôn, sau đó thuận tiện lên giường?

Đây vẫn là lần đầu tiên, Lãnh Tư Thành đưa ra yêu cầu như vậy với cô!

Cố Thanh Thanh nghiêng đầu nhìn anh, cho dù lại làm bộ, nhưng đáy mắt cô toát ra một tia chờ mong, vẫn là không lừa được người!

“Ân, ân ái?”

Lãnh Tư Thành lại không dám nhìn mặt cô, đầu anh vẫn luôn nhìn về phía ngoài cửa sổ, bỏ thêm một câu: “Cô cũng biết, ba mẹ tôi hy vọng nhìn thấy chúng ta ‘ vợ chồng hòa thuận ’. Lần này đột nhiên kêu chúng ta về, phỏng chừng cũng là muốn nhìn một chút tình huống chúng ta ở chung là như thế nào. Đặc biệt là, gần đây tôi có rất nhiều chuyện, cho nên……”

Bình luận

Truyện đang đọc