ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Cố Thanh Thanh nhẹ nhàng thở ra, có người tới kính rượu, anh hẳn là sẽ thu tay lại đi?Không nghĩ tới, tay Lãnh Tư Thành vẫn không thu trở về, còn ánh mắt nhàn nhạt ngồi ở tại chỗ, thậm chí ngay cả đứng lên đáp lễ một chút cũng không muốn -- hơn nữa tay còn sờ đến càng thoải mái.Anh vốn hoàn toàn không có nghĩ tới muốn kích thích cô, chỉ là thuận tay đặt tới trên đùi cô mà thôi. Làn da trên đùi cô vừa mềm nhẵn lại co dãn, vuốt vuốt liền nghiện rồi -- này có thể trách anh sao? Ai kêu chân cô lớn lên thon dài trắng nõn lại đẹp như vậy, xúc cảm còn tốt nữa?Cô muốn né tránh, anh khẳng định không vui. Hơn nữa, cô không vui thì thôi, chung quanh còn tới ruồi bọ chán ghét.“Ừ.” Anh gật gật đầu, hoàn toàn lười đến tiếp đón thuộc hạ, “Rượu liền không uống, còn muốn đóng phim.”Người nọ cũng thông minh, chính mình làm một ly, cũng không nói thêm cái gì, lui xuống. Những người khác cũng đi tới theo, kính rượu với anh: “Lãnh tổng, chúng tôi kính ngài một ly.”Lần này Lãnh Tư Thành đến đầu cũng lười quay lại, nói thẳng: “Các người tự mình uống đi.”“Được điuợc.” Những người đó bưng ly uống rượu, sau khi đi một vòng, lại tới vài người nữa!Hơn nữa, lần này anh lại không dễ dàng đuổi đi như vậy, bởi vì người tới là chị muội nhà họ Từ cùng Nhiếp Chi Ninh!Cùng với, Lâm Chu Dật phía sau bọn họ.Nhìn thấy bốn người bọn họ lại đây, đặc biệt là Nhiếp Chi Ninh và Lâm Chu Dật cũng theo lại đây, Lãnh Tư Thành ẩn ẩn phiếm ra một tia cảm xúc đề phòng, tay vốn đặt xâm nhập ở trên quần cô, cũng dần dần thu hồi, chỉ đặt ở trên đùi.Từ Tử Bội đi đầu, bưng một ly champagne, tươi cười đầy mặt lại đây: “Tư Thành, tối hôm qua anh trở về cũng chưa kịp tìm một cơ hội uống một ly với anh, chúng ta tốt xấu cũng là bạn học bảy năm đi?”Lãnh Tư Thành nhàn nhạt gật gật đầu, Từ Tử Câm cũng cười cười: “Anh Tư Thành, sao anh không đi qua bên kia ăn cơm với tụi em? Nơi này không phải khách sạn xa hoa sao? Về sau bọn họ đâu ở nổi? Muốn phản hồi cũng đến tìm khách hàng như tụi em tới phản hồi mới đúng nha?”Lời nói của cô ta là vì đả kích Cố Thanh Thanh, nhưng vừa nói như vậy, tương đương đều đắc tội người cả bàn, hơn nữa, người ngồi bàn này lại đều là đồng nghiệp của cô ta ở Húc Dật.Nhiếp Chi Ninh lập tức ngăn lại: “Tử Câm! Đừng hồ ngôn loạn ngữ.”






Bình luận

Truyện đang đọc