ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Nhưng anh cứu cô, ở thời điểm cô cần nhất xuất hiện ở bên người cô, cho dù chỉ là xuất phát từ “Chủ nghĩa nhân đạo”, xuất phát từ lòng trắc ẩn bọn họ sống ở bên nhau ba năm, cô đều nhận!Cô yêu Lãnh Tư Thành, chính là yêu anh! Cô không thể phủ nhận chính là, mỗi lần thời điểm gặp được nguy hiểm, một suy nghĩ cuối cùng của cô, không phải chính mình có thể chết hay không, mà là -- sau này cô sẽ không còn được gặp lại Lãnh Tư Thành!So với tử vong, cô càng sợ hãi, về sau sẽ vĩnh viễn tách ra với anh! Cho dù chính mình thật sự bị anh lãnh tâm lãnh phổi đâm vào xương cốt đều đau, nhưng anh lại có thể cứu chính mình, cho dù ngày mai bọn họ tách ra, cô cũng cảm thấy không hối hận!Lãnh Tư Thành chợt bị cô lập tức ôm đầy cõi lòng, liền bị dọa nhảy dựng, vừa rồi lúc chính mình kiểm tra, không phải không có việc gì sao? Chẳng lẽ cô khó chịu chỗ nào?Tuy rằng nghi hoặc, nhưng anh cũng chỉ là mở miệng: “Nơi nào không thoải mái?”Đầu Cố Thanh Thanh dựa vào hõm vai anh, thời điểm lắc đầu, cọ xát anh một chút hạt cát.“Đó là nơi nào khó chịu? Cổ sao? Tay chân à?” Vừa rồi anh chỉ kiểm tra tay chân và thân thể cô, chẳng lẽ tay và chân cô khó chịu? Hoặc là, xương cổ gì đó?Cố Thanh Thanh lại lắc đầu.Lãnh Tư Thành không thể nghĩ được cái gì, hơi hơi kéo cô ra, sắc mặt tuy rằng bình tĩnh, nhưng là lại duỗi tay xem xét cái trán của cô -- không có dấu hiệu phát sốt.Anh khẽ nhíu mày, chẳng lẽ -- là thuốc kích thích còn chưa có giải? Cũng không có khả năng a. Này đều qua mấy ngày rồi?Lãnh Tư Thành thật cẩn thận nhìn cô: “Em sẽ không, ngã hỏng đầu óc rồi chứ?”Ngã xuống từ chỗ cao như vậy, đừng quăng ngã thành một kẻ ngốc là được! Cô vốn dĩ liền không thông minh, vừa quăng ngã càng ngốc, về sau phải làm sao bây giờ?Cố Thanh Thanh vẫn là lắc đầu, lần này Lãnh Tư Thành càng nghi hoặc, đôi tay nắm bả vai của cô đánh giá cô, Cố Thanh Thanh chợt tới gần một chút, đôi môi dính sát vào!






Bình luận

Truyện đang đọc