ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Lâm Chu Dật còn nói: “Dự án quảng cáo này, mỗi người có ưu điểm cùng sở trường riêng của mình, cuối cùng, còn phải xem ý tứ anh họ. Chúng ta chỉ cần cố dốc toàn lực của mình, làm được tốt nhất là được. Chờ lát nữa, sẽ có kế toán, phát tiền lương của các người xuống. Tan họp. “Anh đứng lên, nhìn nhìn Cố Thanh Thanh cúi đầu viết, còn nói: “Cố tiểu thư, mời cô tới văn phòng của tôi một chuyến. “Lâm Chu Dật nói xong, Cố Thanh Thanh vẫn cúi đầu tựa hồ đang viết viết vẽ vẽ, nhìn dáng vẻ như là không nghe thấy. Trước khi tan họp, Từ Tử Câm còn khinh thường nhìn cô một cái: “Giả vờ cái gì? Lại giả vờ không nghe được cũng vô dụng! Cô cũng liền đủ tiền lương tiền lương tháng này, chờ anh Tư Thành trở về, cô cứ chờ cuốn gói chạy lấy người đi! “Không chỉ là rời đi khỏi chỗ này, còn có từ bên người anh Tư Thành, từ bên người Nhiếp Chi Ninh, từ bên người bọn họ, cút đi xa thật xa!Cố Thanh Thanh vốn dĩ chính là một cái kẻ nghèo hèn, lăn lộn đến giữa bọn họ, cũng liền kéo thấp cấp bậc của bọn họ theo.Cố Thanh Thanh vẫn là không có ngẩng đầu, cúi đầu đang viết gì đó.Lâm Chu Dật mắt lạnh nhìn Từ Tử Câm cùng những người khác rời đi, mới đi lên kêu hai tiếng: “Cố tiểu thư? Cố tiểu thư? ““Hả?" Cố Thanh Thanh bị anh dọa sợ, bút trong tay dùng sức vạch một cái, kéo ra một dấu vết thật dài, xấu xấu, như là một bộ danh họa bị người dùng bút cùn cắt một đoạn vậy. Cô phục hồi tinh thần lại, cúi đầu vừa nhìn, trên cả tờ giấy văn kiện của mình, tràn đầy đều là “Lãnh Tư Thành, Từ Tử Bội “, cô có điểm hoảng loạn vo tờ giấy, vo thành một đoàn, sau đó đứng dậy, vuốt vuốt tóc, “Lâm tổng, có việc sao? “Lâm Chu Dật đều thấy được rõ ràng, lại làm bộ cái gì cũng không biết: “Có phàn văn kiện, cô lại đây lấy. “Cố Thanh Thanh gật gật đầu, đi theo anh đến văn phòng. Lâm Chu Dật đưa văn kiện cho cô, Cố Thanh Thanh cầm lấy vừa nhìn: “Lâm tổng, cần xử lý tốt trong bao lâu? “Lâm Chu Dật ngồi trở lại ghế xoay tròn: “Không cần sớm lắm, đứa cho tôi trước thứ tư là được. “






Bình luận

Truyện đang đọc