ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




“Ba, ngài đừng như vậy!” Cố Thanh Thanh nhìn tình huống này, cũng lập tức quỳ xuống. Lãnh Vân Đình vừa thấy được cô cũng quỳ, hỏa khí càng lớn hơn, chỉ vào mặt Lãnh Tư Thành đau đớn mắng: “Con nhìn xem vợ con, đối với con cũng coi như khăng khăng một mực, sao con còn hồ nháo như vậy! Lần trước con đáp ứng ta như thế nào? Không bao giờ chơi tiểu minh tinh? Đúng vậy, con không chơi tiểu minh tinh, con lại có thể làm tới phụ nữ có chồng rồi, con quả thực!”“Ba!” Cố Thanh Thanh lập tức khuyên ông: “Ngài đừng mắng anh ấy, con chính là ‘ phụ nữ có chồng ’ kia!”“Cái gì?” Tay Lãnh Vân Đình vốn giơ lên giữa không trung muốn rơi xuống, ngạnh sinh sinh cấp dừng lại, lời nói vốn còn chuẩn bị mắng ra miệng, ngạnh sinh sinh nghẹn ở trong cổ họng rồi, trợn tròn tròng mắt, sau đó, kinh thiên động địa ho khan vài tiếng!Lãnh Tư Thành thề, từ nhỏ đến lớn, anh nhìn thấy đều là ba nghiêm túc, ba vững vàng, ba mạnh mẽ nhẹ nhàng, còn chưa từng gặp qua -- ba có biểu tình phong phú như vậy!Cố Thanh Thanh dùng sức gật đầu, đầu gối tiến lên mấy bước, quỳ gối trước mặt của ba, như là muốn cực lực giải vây cho ông: “Ba, mẹ, thực xin lỗi, phụ nữ có chồng kia là con, con chính là đang làm việc ở Húc Dật, nhà thiết kế kế hoạch quảng cáo cho đại diện phát ngôn mới lần này của Lãnh thị.”“A?” Lần này, không chỉ là Lãnh Vân Đình, Lạc Thanh Tuyết đều nghe đến ngây dại.Sau giờ trưa, mặt trời chậm rãi rơi xuống núi phía tây. Trong đại sảnh nhà cũ của nhà họ Lãnh, Lạc Thanh Tuyết thêm nước lần thứ ba cho trà Puer trên bàn, nước tràn đầy qua ấm tử sa, bà mới bừng tỉnh sửng sốt: “Ý của con là, con gạt Tư Thành đi làm, không nghĩ tới vừa lúc sáng ý của con được lựa chọn quay chụp quảng cáo mới cho Lãnh thị. Lần này ‘ phụ nữ có chồng ’ kia là con?”Cố Thanh Thanh có điểm áy náy, gật đầu nói: “Dạ. Bởi vì lúc trước…… Tư Thành vì suy xét an toàn của con, không cho con đi bên ngoài làm việc, nhưng Lãnh thị cũng không có bộ phận quảng cáo, con nhất thời ham chơi liền chạy ra làm việc, ai biết vừa lúc đụng vào anh. Nháo ra chuyện lớn như vậy, con thực hổ thẹn. Hơn nữa -- vì suy nghĩ cho công việc, con còn cầu Tư Thành, đừng bại lộ quan hệ của tụi con.”“Đây là vì sao?” Lạc Thanh Tuyết mới vừa nói xong liền câm miệng, bà biết được, sợ người ta nói nhàn thoại sao! Năm đó lúc bà và Lãnh Vân Đình kết giao cũng như vậy, sợ người ta nói bà quy tắc ngầm đi!






Bình luận

Truyện đang đọc