ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!

Editor: May

Thang máy tới rồi, cô ra cửa, Trương Dư Hi cũng lập tức cùng ra. Hành lang không có ai, Trương Dư Hi còn hỏi: “Sao cô không hỏi tin tức tốt? Có phải bị dọa rồi không?”

“Không có, cô nói đi.”

Trương Dư Hi mới vừa rồi còn mặt khóc tang, hiện tại lập tức biến thành trời nắng trong một giây: “Chính là quảng cáo hôm nay của chúng ta a! Lúc trước khi ký hợp đồng với chúng ta, người nọ còn chưa nổi danh, bằng không đâu sẽ hợp tác với công ty nhỏ như chúng ta vậy? Nhưng hiện tại, người ta chạm tay là bỏng, nghe nói sau khi cô ta ký hợp đồng mấy nhà quảng cáo, chỉ phí quảng cáo cho cô ta liền 100 vạn đấy! Lại còn chỉ là tùy tiện lúc lắc POSE chụp mấy tấm ảnh chụp mà thôi, không giống lần này, tiền lấy thiếu không nói, còn muốn đi chụp bên ngoài, thời gian dài lại khiến người mệt mỏi. Vừa rồi Tiểu Vương gửi tin nhắn cho tôi, nói người đã tới rồi, liền ở trong văn phòng. Người thật còn xinh đẹp hơn TV! Họ Trần, gọi là Trần cái gì ấy……”

Có lẽ Trương Dư Hi là lần đầu tiên thấy minh tinh, cả người hưng phấn không thôi. Cố Thanh Thanh cũng thuận miệng cười theo cô ấy: “Phải không?”

Khi nói chuyện đã muốn chạy tới cửa văn phòng, cô đẩy cửa, trên sô pha phòng lớn ngồi một mỹ nữ trang điểm trào lưu, bên người còn đi theo một người bộ dáng trợ lý, đúng là Trần Văn Tiệp!

Kỳ quái chính là, bên cạnh Trần Văn Tiệp vây quanh một vòng các vị đồng liêu văn phòng. Không giống như là đang hưng phấn vây xem minh tinh, ngược lại đều gục mặt xuống, vẻ mặt buồn bực.

Cô còn chưa kịp hỏi vì sao, trợ lý Trần Văn Tiệp đối diện, liền bắt đầu dồn dập quở trách:

“Các người đây là công ty rách gì? Sao cái gì cũng không có chuẩn bị tốt? Trước khi Jenny chúng tôi tới đã nói, cô ấy ít nhất cũng muốn đồ trang điểm Dior Chanel, đồ vật nhãn hiệu rách này của các người là cái gì, cũng dám để cho cô ấy dùng? Còn có quần áo, các người đây là đi đoàn phim mười đồng tiền một ngày thuê trang phục đạo cụ sao? Jenny chúng tôi chịu tiếp tục hợp tác với công ty các người, là bởi vì cô ấy nói nghĩa khí, đã ký hợp đồng, cho dù hiện tại giá trị con người hoàn toàn không thể so với lúc trước, cũng không chút do dự lại đây. Nhưng các người thì sao, đây là thái độ của các người?”

Trương Dư Hi vội lôi kéo Tiểu Vương đứng ở cạnh cửa: “Sao lại thế này?”

Tiểu Vương im như ve sầu mùa đông: “Một giờ phía trước, trợ lý Trần Văn Tiệp đã gửi tin nhắn lại đây, bùm bùm liệt một đống lớn yêu cầu của cô ta. Nhiều yêu cầu như vậy, còn bắt bẻ như vậy, chúng ta cho dù có thời gian đi chuẩn bị, cũng không tiền đặt mua cho cô ta nha! Hiện tại công ty mới cũ luân phiên, ông chủ mới chưa có tới, càng là không có khả năng làm được cho cô ta.”

Lúc trợ lý đang nói chuyện, Trần Văn Tiệp mang kính đen thật lớn, xếp chồng hai chân ngồi ở trên sô pha, ở một bên nhàn nhã tự tại nhìn móng tay xinh đẹp cô ta mới làm. Phó giám đốc bên cạnh ót đổ mồ hôi khuyên bảo: “Trần tiểu thư, thật là xin lỗi, những yêu cầu cô đề nghị, chúng tôi cũng muốn nỗ lực đi làm, nhưng một là thời gian quá chặt không kịp đặt mua, hai là lãnh đạo còn chưa có ý kiến phúc đáp. Hơn nữa, lúc trước trên hợp đồng cũng viết rõ, ngài cần phải hoàn toàn phối hợp quay chụp của chúng tôi, trừ phi có phân đoạn nguy hiểm, nếu không…… Không đáng sửa đổi.”

Bình luận

Truyện đang đọc