ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Bước chân của Lãnh Tư Thành chợt dừng, anh tựa hồ nghe ra Cố Thanh Thanh theo bản năng cảm thấy, bọn họ hẳn là nên ngủ chung. Trong lòng hơi hơi có một chút gợn sóng, anh còn có chút không quá dám xác định, quay đầu lại nhướng mày, ngữ khí có chút lãnh đạm nói: “Như thế nào, cô muốn ngủ với tôi?”Cố Thanh Thanh sửng sốt, đột nhiên cho rằng anh có thể là muốn đi phòng sách, cô lập tức lắc đầu: “Tôi không phải……”“Ý tứ này” còn chưa nói ra, đôi mắt Lãnh Tư Thành vừa thu lại, lông mi hơi hơi rũ thấp, biểu tình vẫn lạnh lùng như cũ, chỉ là, chân chuẩn bị rời đi, thực mau mở đi về phía giường lớn, nhấc thân thể thon dài lên ngã xuống, biểu tình làm bộ không kiên nhẫn nhíu nhíu lông mày: “Sáng mai tôi còn muốn rời giường sớm một chút, cô tốt nhất đừng quấy rầy tôi!”Nói xong câu đó, mi mắt Lãnh Tư Thành chợt nhắm, nhìn cũng không liếc nhìn cô nhiều thêm một cái.“Tôi không……” Cố Thanh Thanh nhìn thấy anh đã nằm xuống, câu nói kế tiếp cũng đều không nói ra được. Xoay người đi phòng tắm hơi thu dọn một chút, đến máy sấy cũng lấy đến trong phòng tắm sấy, sợ đánh thức anh. Chờ thời điểm ra tới, nhìn thấy Lãnh Tư Thành tựa hồ đã ngủ rồi.Trong phòng, điều hòa ấm áp đưa gió, hô hấp của anh cân xứng, thân thể nằm thẳng, đôi tay đặt ở trước ngực, an ổn nhắm mắt lại ngủ.Bức màn không có kéo lên, đến cửa sổ cũng không có khép lại kỹ. Cố Thanh Thanh đi đến bên cửa sổ, nhẹ nhàng đóng cửa sổ lại, quay đầu lại nhìn thoáng qua.Ánh trăng ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ chiếu xạ vào nhà, có lẽ là ánh trăng quá mông lung, hủy diệt tất cả góc cạnh vốn sắc nhọn của anh. Cô lại lần nữa cảm giác, anh là người đàn ông tuấn dật cỡ nào, anh là người đàn ông chói mắt cỡ nào, giống như là ngôi sao. Nhưng mà, cũng chính vì nguyên nhân như thế, cô mới thật sâu cảm thấy, anh là người đàn ông xa xôi cỡ nào. Tựa như giờ phút này cô đứng ở bên cửa sổ, nhìn những sao trời xa xôi đó.Tay chân nhẹ nhàng bò đến bên kia, xốc chăn lên. Muốn tới gần, lại sợ anh biết chính mình đến gần rồi sinh khí, chỉ có thể nhẹ nhàng xê dịch, đụng tới anh, lại lập tức tránh ra, ngửi được nhàn nhạt trên người anh, mùi hương cùng loại với sữa tắm và dầu gội của cô, cô mới hít sâu, sau đó, chậm rãi ngủ thiếp đi.Chờ đến khi cô ngủ, Lãnh Tư Thành chợt mở mắt ra.Cô vừa mới gần sát anh, lại lập tức tránh ra, giống như chạm vào anh một chút cũng không muốn. Nhưng cô lại tự nhiên mà cảm thấy bọn họ hẳn nên ngủ chung. Không phải làm chồng, làm người yêu, mà giống như, chỉ là người thân.






Bình luận

Truyện đang đọc