ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




“Cố Thanh Thanh!” Đối diện, Từ Tử Câm tức muốn hộc máu đứng dậy, dẫm giày cao gót “cộp cộp cộp” lại đây, cánh tay duỗi ra, ngón tay đều sắp chọc đến trên mặt cô, “Là cô, là cô nói cho anh Tư Thành biết, để anh ấy chọn cô đúng không!”Cố Thanh Thanh liếc mắt nhìn, nhàn nhạt nhìn cô ta một cái, lười đến nói chuyện với cô ta.“Không nghĩ tới cô vì thắng tôi, lại có thể sử dụng loại thủ đoạn hạ tiện này!” Từ Tử Câm tức giận đến giơ tay lên, liền muốn ném một cái tát qua!Tay giơ đến giữa không trung, chợt bị người cường ngạnh chặn đứng! Là Lâm Chu Dật, anh bắt lấy cổ tay Từ Tử Câm: “Từ tiểu thư, hiện tại còn đang mở họp đấy.”Từ Tử Câm tức muốn hộc máu: “Ai hiếm lạ công việc nơi này của các người? Một tháng kiếm tiền đều mua không được một đôi giày, một cái túi xách!”“Từ tiểu thư, nếu cô không tin, có thể tự mình đi hỏi ‘ anh Tư Thành ’ của cô.” Lâm Chu Dật nắm chặt tay cô ta, sau đó dùng sức vung ra sau, Từ Tử Câm bị cổ lực mạnh mẽ đẩy đến lảo đảo vài bước, thiếu chút nữa té ngã!Từ Tử Câm gật đầu: “Được, tôi liền tự mình đi hỏi anh Tư Thành một chút! Nếu cô dám can đảm chơi mờ ám, tôi sẽ không chịu để yên đâu!”----Bên này, mười phút trước.Lãnh Tư Thành chợt nhìn về phía đổng sự Tưởng: “Đổng sự Tưởng, nghe nói gần đây xí nghiệp của ông kinh doanh không tốt, ngày càng sa sút?”Vừa nói đến chuyện này, đổng sự Tưởng cũng là vẻ mặt sầu lo: “Đúng vậy, không biết Lãnh tổng có thể chỉ ra điểm mấu chốt gì không?”Lãnh Tư Thành chắc chắn gật đầu: “Có.”Đổng sự Tưởng vẻ mặt kinh ngạc: “Thật sự?”Lãnh Tư Thành nhàn nhạt nói: “Ông bán công ty đi, lấy toàn bộ tiền tới mua cổ phần Lãnh thị chúng tôi là được. -- Chỉ với sức phán đoán kia của ông, không có làm suy sụp vào mấy năm trước, thật là tổ tiên tích đức!”Anh nói, liền ném hai phần hợp đồng, ném tới trên bàn: “Thông báo Húc Dật, tổ hai. Về sau loại chuyện rõ ràng này, đừng lại lấy tới phiền tôi! -- Còn có đề tài khác thảo luận không?”Vừa dứt lời, một cuộc điện thoại liền gọi tiến vào!Đặc biệt là, điện thoại lần này, không phải gọi tới di động công việc của anh, mà là di động tư nhân của anh!Di động này, gần đây chỉ có một người vào, chính là Cố Thanh Thanh!Là cô sao? Cô tới quan tâm mình? Đổng sự Tưởng còn muốn nói chuyện, Lãnh Tư Thành chợt nghiêm khắc trừng mắt liếc nhìn ông ta một cái, sau đó lập tức móc di động ra vừa nhìn --Từ Tử Câm, đây là cái quỷ gì? Anh hậm hực cắt đứt điện thoại, nhìn Cố Thanh Thanh trong ghi chép trò chuyện, có lòng muốn gọi qua, do dự hai giây, cuộc điện thoại của Từ Tử Câm, lại gọi tiến vào!Lần này Lãnh Tư Thành hỏa lớn! Trực tiếp cắt đứt điện thoại, hơn nữa còn kéo đen -- vì sao không phải là Cố Thanh Thanh!“Còn có vấn đề gì không. Không có thì tôi đi đây!” Lãnh Tư Thành vẻ mặt không kiên nhẫn.Có một giám đốc đồng thời cũng là thành viên hội đồng quản trị, yếu ớt nhấc tay: “Nơi này của tôi còn có hai phần đề án……”Lãnh Tư Thành nhàn nhạt liếc mắt nhìn anh ta một cái, giọng nói nghiêm khắc: “Anh xác định cho tôi xem chính là phương án tốt nhất? Mà không phải loại trò chơi hai chọn một nhàm chán này của Húc Dật?”Giám đốc kia bị dọa tới rồi: “Chính là bởi vì không dễ lựa chọn, cho nên……”“Chọn phương án tốt nhất lại đây! Công ty nuôi các người là ăn cơm vô ích ư?”Một đám người im như ve sầu mùa đông, đúng lúc này, điện thoại của đổng sự Tưởng đột nhiên vang lên, ông ta quay đầu tiếp điện thoại, giọng nói rất thấp: “Tôi tới rồi, đang mở họp, chờ lát nữa lại gọi lại cho cô.”Lãnh Tư Thành vốn dĩ tâm tình liền khó chịu, giờ phút này càng khó chịu, cau mày: “Đổng sự Tưởng! Đây là đang mở họp! Ông nghiêm túc chút được không!”Đổng sự Tưởng cúp điện thoại, lập tức gật đầu nói xin lỗi: “Ngượng ngùng, phu nhân của tôi gọi điện thoại tới. Hỏi tôi tới hay chưa.”Ông ta không ở thành phố Yến, chỉ có mỗi lần mở hội đồng quản trị, hoặc là lúc có yêu cầu công việc mới lại đây.Lãnh Tư Thành nhíu nhíu mày: “Đều không ở cùng một thành phố, có cái gì để điều tra?”Đổng sự Tưởng cười cười: “Không phải điều tra, xem như một loại quan tâm đi. Xem mình có bình an hay không."






Bình luận

Truyện đang đọc