ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Cố Thanh Thanh lắc đầu: “Không có…… Một đường cẩn thận. “Cô có lòng muốn hỏi chuyện về Từ Tử Bội, nhưng lời nói đến bên miệng, lại không biết nên hỏi như thế nào mới tốt.Lãnh Tư Thành nghe được Cố Thanh Thanh lại nhắc nhở anh cẩn thận, nếu là ở mấy ngày trước, anh khẳng định sẽ mừng rỡ như điên, cho dù chuyển máy bay cả ngày cũng hận không thể trở về nhìn cô. Nhưng anh rõ ràng biết, cho dù Cố Thanh Thanh quan tâm anh, cũng không phải bởi vì yêu!Anh tới gần, cô muốn lui về phía sau. Anh thân cận, cô muốn kháng cự, liền ở trong kỳ an toàn của cô, đều thực hận không thể tắm sạch sẽ chính mình, sợ anh lưu lại một chút dấu vết.Cô có thể xem anh trở thành người thân, trở thành bạn bè, thậm chí xem anh trở thành người nhà, duy chỉ -- không có xem anh trở thành người yêu!Anh hít sâu, sau mấy lần, mới có thể hòa hoãn cổ khí buồn bực trong ngực anh lại.Kết hôn ba năm, anh vẫn luôn khát vọng, có thể quan hệ thân cận với Cố Thanh Thanh một chút, cho dù không tiếc đi bên ngoài chế tạo “Tai tiếng”, cũng muốn để cô lưu tâm chính mình hơn một chút.Nhưng là, hiện tại rốt cuộc như anh mong muốn, Cố Thanh Thanh rốt cuộc hơi chuyển biến với anh một ít, chỉ là, vậy thì thế nào? Cô vẫn là kháng cự thân cận với anh như cũ, liền một chút khả năng sinh đứa bé cũng không để lại cho anh.Anh còn phải nỗ lực như thế nào, còn cần phí bao nhiêu thời gian, mới có thể hoàn toàn mở tâm cô ra?Anh tùy ý lấy khăn lông lau lau lung tung đầu tóc của mình, lau một đầu tóc nâu đến có chút lộn xộn, tựa như nội tâm hỗn loạn của anh. Có khăn lông che giấu gương mặt anh, có thể đều che đậy tất cả ánh mắt thống khổ của anh. Chờ đến khi anh lấy khăn lông ra, vẻ mặt của anh, đã bình tĩnh như lúc ban đầu, đáy mắt cũng khôi phục đến tư thái bình tĩnh ngày xưa.Anh ném khăn lông vào sọt đồ dơ, bước chân ra, đi về phía cạnh cửa.Cố Thanh Thanh nhìn thấy tư thái xoay người của anh, còn có điểm sững sờ. Có lẽ là mấy ngày này gần đây, bọn họ đều ngủ chung, cô đã quên mất, lúc trước Lãnh Tư Thành vẫn luôn ngủ ở phòng sách: “Anh đói bụng không? Canh còn chưa có hầm xong đi?”






Bình luận

Truyện đang đọc