ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




“Đừng cái gì?” Anh nhẹ nhàng đẩy ngón tay cô ra, không có xoay thân thể cô lại đây, mà là ôm cô từ phía sau, tay lại chậm rãi từ phần eo mảnh khảnh của cô, hướng lên trên từng chút một, sắp kéo lên đến ngực cô, vết chai mỏng trên ngón tay hơi có chút thô ráp, xoa nhẫm ở trong lòng cô, lập tức khiến cho cả người cô đều khó có thể chịu đựng!“Lãnh, Lãnh Tư Thành……” Đầu cô có điểm ngốc, cả người như là không quen biết chính mình.Tại sao lại như vậy? Cô rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Vì sao cô lại tay chân tê mỏi, vì sao lại -- đẩy không anh ra!“Em nói…… Đừng cái gì, hửm?” Lúc Lãnh Tư Thành nói chuyện, âm cuối giơ lên cao cao, như là một con diều vừa mới phóng lên, hấp dẫn cô đi theo giọng nói kia chậm rãi bay lên.Liền ở thời điểm cô run run rẩy rẩy, Lãnh Tư Thành đã bất động thanh sắc gỡ rớt BRA của cô, cũng cởi bỏ che chắn cuối cùng của cô. Cô có điểm tâm hoảng ý loạn, muốn cự tuyệt anh, lại làm sao đều không cự tuyệt nổi!“Không, không được……” Cô có điểm sợ, không phải sợ anh, là sợ chính mình! Cô đã trở nên càng ngày càng không giống chính mình, giống như có một cái động đen, đang cắn nuốt tất cả cả người cô, bao gồm cả tư tưởng của cô đến hầu như không còn!Cái gì không được? Không được cũng phải được! Thịt mỡ đến miệng, còn phải nhìn cô chạy trốn sao? Chỉ là, Lãnh Tư Thành vẫn chính là thích loại hai mắt mê ly ửng đỏ này của cô. Kết hôn ba năm, ngoại trừ đêm cô uống nhầm đó, hôm nay cô, khiến anh nhìn đến cả trái tim đập thình thịch!Giống như là ở nhà cầm một cọng lông vũ trêu chọc con mèo lười biếng, nhìn cô liên tiếp nỗ lực!Cố Thanh Thanh muốn chạy, anh ở phía sau dùng cánh tay ôm cô lại, không cho cô rời đi. Cố Thanh Thanh có điểm sốt ruột: “Em không muốn……”“Em không biết, phụ nữ nói ‘ không muốn’, chính là ý tứ rất muốn sao?”Không khí càng ngày càng nôn nóng, đúng lúc này, trong phòng, âm thanh chói tai vang lên.






Bình luận

Truyện đang đọc