ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Ba năm trước đây, lúc Chân Hiểu Nhã ném chi phiếu cho cô, bảo cô rời khỏi con trai của mình, thật ra anh biết được -- thậm chí, đến chuyện bọn họ kết giao, đều là anh biết được trước tiên, sau đó lập tức “Lơ đãng” tiết lộ cho cha mẹ nhà họ Nhiếp. Quả nhiên, cha mẹ nhà họ Nhiếp vẫn luôn hy vọng con trai có thể kết thân với thiên kim nhà họ Từ liền không chịu đựng nổi, lập tức nhảy ra dùng gậy đánh uyên ương.Nhưng mà, anh làm một chuyện ngu xuẩn nhất chính là, anh thật sợ Cố Thanh Thanh và Nhiếp Chi Ninh đầu óc nóng lên, bỏ xuống người nhà song túc song phi, vì có thể giữ cô lại, anh giả mượn say rượu chiếm hữu cô. Quả nhiên, thực mau Cố Thanh Thanh liền hoàn toàn chặt đứt liên hệ với Nhiếp Chi Ninh, cũng từ đây -- hận anh.Hiện tại ngẫm lại, không có chuyện của ba cô kia, anh và cô cũng không thể viên mãn. Huống chi, còn kèm theo huyết hải thâm thù của ba cô chứ?Lại ôm chặt cô, hầu kết Lãnh Tư Thành lên xuống, gian nan nuốt xuống một ngụm nước, rất lâu rất lâu mới nói: “Chúng ta…… Về sau cứ như vậy đi.”Cố Thanh Thanh có chút kỳ quái, “Về sau cứ như vậy”? cái gì.Anh có rất nhiều lời nói muốn nói, anh muốn nói, anh rất yêu em, chúng ta đừng cãi nhau nữa, em cũng đừng lại yêu người khác, chúng ta làm vợ chồng thật tốt.Nhưng lời nói đến bên miệng, anh nhìn tròng mắt hơi hơi chớp động của cô, nửa ngày sau chợt hôn xuống, đôi tay ôm chặt cô. Rất lâu sau đó, lúc anh chuyển dời nụ hôn đến trên cổ cô, cô rốt cuộc nghe thấy được tiếng anh nỉ non: “Sinh đứa bé cho anh.”Cả người Cố Thanh Thanh sửng sốt, lời nói lúc này của Lãnh Tư Thành, không khác như là lại ngã xuống từ trên vách núi một lần nữa. Cô mở to đôi mắt, bị anh hôn đến cả người vừa tê lại dại, nhưng là, tất cả phản ứng trên sinh lý, đều kém hơn dao động tới chấn động trong lòng cô!Lãnh Tư Thành từ sau tai cô một đường đi xuống hôn cổ cô, vẫn luôn hôn tới bả vai mượt mà của cô, chợt lại ngẩng đầu, duỗi tay xoay cằm cô qua. Ở dưới nguồn sáng ảm đạm như thế, cô còn có thể thấy đáy mắt anh lóe lên ánh sáng, thậm chí, đến bờ môi của anh đều hơi hơi có chút run rẩy: “Sinh đứa bé cho anh! Anh muốn em sinh đứa bé cho anh!”






Bình luận

Truyện đang đọc