ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Tiểu Wales chỉ là một con chó, lại không phải người, cho dù ngồi xổm một bên vây xem, Lãnh Tư Thành cũng không thèm để ý chút nào. Trực tiếp lấp kín môi cô, làm cô không có thời gian kháng nghị nữa.Nhưng mà, hành lang an tĩnh, ngoại trừ tiếng bước chân tiểu Wales nhảy tới nhảy lui, còn có tiếng bước chân thuộc về người khác, ngay sau đó, một âm nữ nghi hoặc cũng truyền đến: “Wales, anh cả và chị dâu cả là ở chỗ này sao?”Đôi mắt Lãnh Tư Thành chợt hung tàn, đáng chết, lại có thể là Lãnh Mặc - con nhóc kia!Quả nhiên, ở bên ngoài đi theo tiểu Wales chạy tới chính là Lãnh Mặc, cô nghi hoặc: “Nơi này là phòng sách, sao anh cả và chị dâu cả sẽ đến nơi này?”Chú chó nhỏ lấy móng vuốt cào lên cửa phòng sách, xẹt một chút chạy vào. Lãnh Mặc cũng chạy vào theo, quả nhiên thấy anh cả và chị dâu cả ngồi trên chiếu, trong tay chị dâu cả cầm một thứ giống như quyển sách thật dày, anh cả dựa vào bên người chị dâu cả, hai người vai sóng vai đang xem.-- Ngoại trừ, sắc mặt hai người, tựa hồ có chút hồng quá khoa trương, cổ áo cũng hơi hơi lộn xộn một chút.Tiểu Wales “Xẹt” một tiếng bổ nhào vào trên người Lãnh Tư Thành cùng Cố Thanh Thanh, cái đuôi nhỏ lắc đến vui sướng. Chỉ là, nó vừa nhào đến như vậy, toàn bộ thân thể chó mềm mại, vừa lúc che khuất album phía dưới.Ablum bị nó nhào lên, Lãnh Tư Thành và Cố Thanh Thanh cũng không hề thay đổi động tác, còn duy trì tư thái đọc sách.Lãnh Mặc dưới cơn sửng sốt, liền đi lên cười hỏi: “Anh cả chị dâu cả, các người thật sự ở chỗ này sao? Xem sách gì xem đến mê mẩn như vậy?”“À, là Mặc Mặc à.” Lãnh Tư Thành quay đầu lại, ánh mắt thanh đạm, tay còn vẫn luôn giống như trút giận thực dùng sức thực dùng sức xoa đầu của tiểu Wales, như là cái gì đều chưa từng phát sinh qua, “Cũng không có gì, đang xem một quyển album cũ mà thôi.”Cố Thanh Thanh ngồi ở vị trí dựa vào mặt trong, vẫn luôn cúi đầu không nói lời nào, nhưng mà, một đoạn sau cổ cùng thùy tai cô lộ ra, quả thực đỏ đến sắp nhỏ máu.“Album cũ, là cái gì?” Lãnh Mặc cũng có hứng thú, “Để em nhìn xem!”“Quyển em vốn đã xem qua, không có gì ghê gớm.” Lãnh Tư Thành sờ sờ đầu tiểu Wales, “Đứng dậy, trở về nghỉ ngơi thôi.”Tiểu Wales “gâu” một tiếng đáp ứng, móng vuốt chó vừa dời, một tấm ảnh chụp, nhẹ phiêu phiêu bay lên theo móng vuốt nó, rơi ở bên chân Lãnh Mặc. Đôi mắt Lãnh Tư Thành thoáng nhìn, khi nhìn đến là ảnh chụp của anh và Mộ Thượng Ân ngồi ở trong một đống “bong bóng” vui vẻ, tĩnh đạm bình thản vừa rồi của anh nháy mắt biến mất không thấy: “Đừng nhìn!”Mà lúc này Lãnh Mặc đã khom lưng, ngón tay cầm lấy ảnh chụp: “Đây là cái gì? Anh và anh Thượng Ân chơi bong bóng sao? Bong bóng này thật nhiều màu sắc, di, sao còn có bong bóng xoắn ốc có điểm lồi ra……”Cô ấy nói, tựa hồ cũng nhận ra tới này bong bóng là thứ gì, vẻ mặt xấu hổ nhìn nhìn Lãnh Tư Thành và Cố Thanh Thanh.Lãnh Tư Thành: “……”Cố Thanh Thanh: “……”Tiểu Wales: “Gâu!” Sau đó tuy rằng cái gì cũng không biết, lại cảm thấy rất lợi hại vẫy mạnh đuôi.Lãnh Tư Thành thề, từ đời này anh ghét nhất, là bao - bao!Mấy người lại trở về phòng khách, xem TV trong chốc lát, bồi gia trưởng nói chuyện một lát, lúc này mới đi lên nghỉ ngơi.Đi lên, tự nhiên lại là căn phòng ngủ kia, lại là chỉ có một cái giường, một cái chăn. Đây là, lại là tiết tấu muốn ngủ một lần?Lãnh Vân Đình đứng dậy, tiểu Wales cũng đứng dậy theo, Cố Thanh Thanh nhìn thoáng qua Lãnh Tư Thành, tròng mắt anh nhàn nhạt, tựa hồ không chút nào để ý với chuyện này.Mọi người đứng dậy, anh cũng đứng lên theo, bước chân tự nhiên đi hai bước, tựa hồ nghe được phía sau không có âm thanh đuổi kịp, mới nghi hoặc quay đầu lại, nhìn Cố Thanh Thanh còn đứng tại chỗ, hơi hơi nhíu nhíu mày: “Sao còn không đuổi kịp?”“A.” Cố Thanh Thanh hoảng sợ, lập tức nhảy lên từ trên sô pha. Vốn cô là một người cuối cùng, lúc này cũng không biết có phải vì “Uốn cong thành thẳng” hay không, sợ người ta nói nhàn thoại, lập tức vọt thành người đi lên đầu tiên. Lúc lên lầu, Lãnh Mặc phía sau còn cảm thán một câu: “Quan hệ chị dâu cả và anh cả thật tốt. Buổi tối đi ngủ cũng gấp như vậy.”






Bình luận

Truyện đang đọc