ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Áo sơmi ngoài bị lột đi, cơn gió nhỏ thổi qua, rốt cuộc Cố Thanh Thanh cảm thấy có chút lạnh. Quay đầu lại nhìn anh, Lãnh Tư Thành biểu tình nghiêm túc, ngón tay thon dài nhẹ nhàng nâng lên, cởi bỏ nút BRA! Một đôi tiểu bạch thỏ bên trong, rốt cuộc thoát ly trói buộc, tung tăng nhảy nhót nhảy ra tới!Cho dù trong đầu rót nhiều nước hơn nữa, lúc này cô cũng rốt cuộc có chút thanh tỉnh.Anh không thể nào…… Ở ngay lúc này, anh lại có thể còn……Như là muốn chứng thực quan điểm của mình, Lãnh Tư Thành kế tiếp cúi đầu, nhẹ nhàng cởi bỏ móc cài váy của cô!Váy nhẹ tung bay, từng chút rơi xuống, cô và Lãnh Tư Thành ngồi mặt đối mặt, lúc này quanh thân đã không mảnh áo che thân!Rồi sau đó, Lãnh Tư Thành cũng cởi dây lưng của anh ra, cởi quần ướt sũng xuống, anh lại để Cố Thanh Thanh ngồi trở lại trên đùi anh lần nữa.Lúc này đầu Cố Thanh Thanh có chút ngây ngốc, tuy rằng cẩn thận tính lên, Lãnh Tư Thành cũng đã lâu không có thân cận với cô, nhưng hiện tại…… Cảnh tượng rõ ràng không đúng đi?Hơn nữa, bên ngoài còn có vài người nha? Cho dù anh đóng cửa toilet, bên ngoài cũng vẫn có thể nghe được động tĩnh như cũ đi?Đang ở thời điểm nghi hoặc, Lãnh Tư Thành lại bỗng nhiên nghiêng người -- sau đó cầm một cái khăn tắm lớn, bọc lên thân thể cho cô.Lúc khăn lông khô ráo trùm ở trên người cô, giống như thay cô chặn rét lạnh bên ngoài, làm toàn bộ thân thể cô từ ngoài đến trong, đều ấm áp lên.Hiện tại thân thể của cô còn thực lạnh, không thích hợp tắm rửa, trước để cho cô lau khô thân thể, thay quần áo sạch sẽ lại nói.Cố Thanh Thanh ngơ ngác ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh một cái, đôi mắt Lãnh Tư Thành nhàn nhạt, xoay người lại cầm một cái khăn lông, lau đầu tóc của mình, giọng nói cũng lạnh lùng: “Như thế nào, em còn để anh giúp em lau khô sao?”Cố Thanh Thanh lập tức lắc đầu, có lẽ là di chứng chết đuối, tay nhỏ có điểm vụng về lau bọt nước trên thân thể. Lãnh Tư Thành quay đầu nhìn cô hai giây, vẫn là vươn tay, kéo cô đến trong lòng ngực của mình, cầm khăn lông lau lau cho cô.Xuyên thấu qua khe hở khăn tắm, cô có thể nhìn thấy dung nhan Lãnh Tư Thành gần trong gang tấc. Anh biểu tình đạm nhiên, đến ánh sáng trong tròng mắt đều không quá lưu chuyển, vẫn là một bộ dáng tĩnh đạm cao hoa như cũ. Nhìn thấy cô tránh ở phía sau khăn lông nhìn lén anh, mí mắt vừa nhấc, khóe môi mỏng mềm nhàn nhạt mở ra: “Như thế nào?”






Bình luận

Truyện đang đọc