ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




“Cô ta? Không cần.” Lãnh Tư Thành nhíu nhíu mày, lắc đầu.“À.” Cố Thanh Thanh nghe xong, nhẹ nhàng gật đầu, rồi sau đó, trong chốc lát, lại trở về một chữ: “Được.”Lần này cô hơi hơi quay đầu, đưa lưng về phía anh ngủ, Lãnh Tư Thành mắt lạnh nhìn qua, chỉ có thể nhìn thấy một đầu tóc đen nhánh của cô.Anh nhìn trần nhà, nhẹ nhàng nói: “Chuyện của công ty, tự anh sẽ xử lý, không cần những người khác hỗ trợ.”Anh là đang nói, không cần cô hỏi đến chuyện công việc của anh? Bởi vì cô gấp cái gì đều không thể giúp?Cố Thanh Thanh co rúc ở trong chăn, đôi tay hơi hơi nắm lại, trong lòng có chút chua xót.Nửa ngày sau, Lãnh Tư Thành ngữ khí nhàn nhạt: “Em muốn làm việc làm làm việc. Chỉ là, cách Lâm Chu Dật xa một chút. Anh nghĩ em cũng biết quan hệ của nhà họ Lâm và nhà họ Lãnh, anh rất không thích anh ta.”Cố Thanh Thanh trầm mặc, cô thật là rất cảm kích “Ơn tri ngộ” của Lâm Chu Dật, nhưng là, nếu anh ta thật sự có xung đột với Lãnh Tư Thành, cô sẽ không chút do dự đứng ở bên Lãnh Tư Thành -- cùng lắm thì đổi công việc khác là được.Cố Thanh Thanh nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó, liền không còn động tĩnh.Lãnh Tư Thành trợn tròn mắt nhìn nhìn trần nhà, chợt đứng dậy một chút, phủ thêm quần áo, đi tới toilet.Anh làm sao vậy? Là xảy ra chuyện gì?Lãnh Tư Thành đóng cửa lại, lập tức gọi điện thoại cho trợ lý Trình: “Không phải nói có truyền thông phỏng vấn sao? Để cho bọn họ ngày mai đến đây đi.”----Ngày hôm sau.“Cốc cốc cốc”, tiếng gõ cửa truyền đến, Trương Dư Hi ở cửa kêu cô: “Thanh Thanh, ăn sáng.”Gõ nửa ngày, không động tĩnh, Trương Dư Hi lại gõ cửa: “Thanh Thanh, ở đó sao? Thanh……”Khoá cửa “cạch” một tiếng, bên trong Lãnh Tư Thành thân trên trần trụi, vẻ mặt âm trầm mở cửa!Khoá cửa “cạch” một tiếng, bên trong Lãnh Tư Thành thân trên trần trụi, vẻ mặt âm trầm mở cửa!. . . .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .






Bình luận

Truyện đang đọc