ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Nhiều năm qua, nữ sinh đi lại gần với Lãnh Tư Thành, chỉ có một mình Từ Tử Bội. Hai người tuy rằng còn chưa có công khai quan hệ, nhưng ở trong các hoạt động đều là cùng nhau tham dự, cùng nhau lấy giải, ảnh quay chụp tuyên truyền cũng là hai người bọn họ cùng đi. Đứng chung một chỗ chính là “Kim Đồng Ngọc Nữ” viết hoa, vô cùng đẹp mắt. Ở trong thi đấu bình chọn “Nhân khí tình lữ” vườn trường, liên tục đứng đầu danh sách ba năm.Đang vội vàng, Từ Tử Bội đi đến, nhìn thấy mọi người đang bận, còn cười nói: “Vất vả, cảm tạ mọi người hy sinh thời gian sau khi học xong tới hỗ trợ. Chờ lát nữa tôi mời mọi người ăn khuya.”Có người hoan hô, còn có người lập tức ồn ào: “Phó hội trưởng, hội trưởng khi nào đến a?”Hội trưởng chính là Lãnh Tư Thành. Từ Tử Bội chỉ cười: “Hôm nay anh ấy có thể không tới được, công ty vừa mới bàn một hợp đồng tiếp theo, rất bận.”“Nha, phó hội trưởng thực hiểu biết nhất cử nhất động của hội trưởng a! Xem ra vừa tốt nghiệp liền có thể nhận được thiệp mời đính hôn của hai người?”Từ Tử Bội chỉ cười: “Nói bậy gì đó?” Vẻ mặt buồn cười cũng cực kỳ ngọt ngào. Vén tay áo lên cùng nhau làm việc với bọn họ, không hề có một chút làm giá.Bận một trận, tới chin giờ rưỡi tối, một đám người vô cùng náo nhiệt đi chuẩn bị ăn khuya, Từ Tử Bội còn cố ý đi tới nói: “Thanh Thanh, cùng đi đi?”“Không được, cảm ơn chị Tử Bội.” Cố Thanh Thanh lắc đầu, Từ Tử Bội còn nói: “Ngượng ngùng, Tử Câm con bé có chút kiêu căng. Chị đã giáo huấn nó rồi. Vậy buổi tối em trở về sớm một chút.”Cố Thanh Thanh nhìn cô, biểu tình có điểm phức tạp. Nếu Từ Tử Bội là kỹ nữ lục trà bạch liên hoa thì thôi, cô có thể cảm giác ra được, Từ Tử Bội đối với cô là thật sự quan tâm, làm người cũng là rất chân thành.Loại người này, vô luận gia thế, bằng cấp, diện mạo, làm người, đều là nhất đẳng, người như Lãnh Tư Thành vậy, cũng chỉ có cô gái ưu tú như Từ Tử Bội, mới có thể xứng đôi đi?Một đám người ồn ào rời đi, toàn bộ hội trường chỉ còn một mình cô. Cố Thanh Thanh lắc đầu, sau khi Từ Tử Câm đi rồi, còn đều mang nhưng tổ viên bộ phận tuyên truyền khác rời đi, nói rõ để một mình cô làm hết toàn bộ.Cho dù Từ Tử Bội biết, nhiều nhất chỉ mắng em gái vài câu, còn có thể giúp cô đưa tới một nhóm người làm việc sao?Không hề nghĩ nhiều, cô cúi đầu tiếp tục làm bức tranh tuyên truyền máy tính, PPT gì đó. Lúc đang làm việc thực nghiêm túc, một giọng nói bỗng nhiên truyền đến: “Người đâu?”Giọng nói này, bên trong thanh lãnh mang theo một tia mỏi mệt, ngoại trừ Lãnh Tư Thành, còn có ai? Cô quay đầu vừa nhìn, quả nhiên chính là Lãnh Tư Thành!






Bình luận

Truyện đang đọc