Editor: QR2
Vì để lấy lòng Vân Lạc Phong, ngay cả hai chữ “tiện nhân” Vinh lão cũng mắng ra, có thể tưởng tượng được, trong mắt ông, Cao Lăng và Mộ Vô Song chỉ là một loại đồ vật nào đó mà thôi.[QR2][diendanlequydon]
“Vinh lão, nha đầu này mới bao lớn, ông làm như vậy có phải muốn hại nàng hay không?” Ninh lão liếc Vinh lão, tủm tỉm cười nói: “Huống chi, những người trẻ tuổi ở Ninh gia của ta cũng thật sự không tồi, chỉ cần nha đầu nguyện ý, có thể tùy tiện chọn phu quân trong Ninh gia của ta.”
Giờ phút này lão gia tử đã hoàn toàn trợn tròn hai mắt, hai cái lão gia hỏa này lại có thể không coi ai ra gì, bàn luận về cháu gái của ông?
Không được! Chuyện này tuyệt đối không được! Ông còn muốn ở với nha đầu này lâu thêm mấy năm, làm sao có thể cho phép nàng thành thân vào lúc này?
Không đợi lão gia tử mở miệng ngăn cản, giọng nói của thiếu nữ chậm rãi vang lên trong đại sảnh, lười biếng mà tà mị, lại có cảm giác không biết nên làm sao.
“Hai ông, hiện giờ cháu mới mười bốn tuổi, các ông như vậy là dụ dỗ vị thành niên.”
Hai gã lão giả ngẩn ra, lúc này mới đột nhiên nhớ đến sự tồn tại của Vân Lạc Phong! Nghĩ đến lúc này bọn họ bàn chuyện này ở ngay trước mặt tiểu nha đầu này, bất giác trên mặt có chút xấu hổ.
“Khụ khụ…” Vinh lão ho khan hai tiếng, chuyển hướng nói với Ninh lão: “Nha đầu này nói rất đúng, hiện tại nàng còn quá nhỏ, sao có thể chịu được sự dày vò của đám tiểu tử thúi kia? Ninh lão, nếu không chúng ta đánh cuộc đi, xem tiểu tử nhà ai có thể làm nha đầu này động tâm? Nếu ai thua thì phải hầu hạ cuộc sống ăn uống hàng ngày của người kia ba năm?
“Được!” Ninh lão bình tĩnh vỗ bàn, quyết đoán đáp ứng: “Ta đánh cược chuyện này với ông! Ta có niềm tin rất lớn với đám tiểu tử trong nhà, huống chi, nhà ta còn có Hân nhi nha đầu hỗ trợ, tất nhiên làm sẽ làm chơi ăn thật.”
Ninh Hân bất đắc dĩ xoa trán, nàng thật sự rất muốn nói không quen biết ông lão này! Hơn nữa, gia gia đánh đố còn chưa tính, vì sao phải kéo nàng xuống nước?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Ninh Hân không tự chủ được liếc về phía Vân Lạc Phong, thấy thiếu nữ khoanh tay ôm ngực, trước sau chỉ mỉm cười tủm tỉm, giống như cũng không có để ý chuyện hai cái lão gia hỏa này lấy nàng ra đánh cược.
“Thời gian không còn sớm, nha đầu, chúng ta không ở nơi này quấy rầy chúa nữa” Ninh lão không nhìn Vinh lão lâu hơn nữa, ông thu lại ánh mắt, bình tĩnh cười: “Hân nhi, đi thôi, chúng ta về khách điếm nghỉ ngơi trước! Ông lớn tuổi rồi, sức lực không còn đủ nữa.”
“Vâng, gia gia.”
Ninh Hân đỡ Ninh lão đi ra ngoài cửa, lúc nàng đi ngang Vân Lạc Phong, khẽ ngước đôi mắt xinh đẹp lên, nhẹ nhàng nháy mắt, không tiếng động mỉm cười, đỡ Ninh lão đi ra ngoài cửa.
——
Bên trong hoàng cung, trên lầu Lâm Vũ.
Lúc này, trong Cẩm Hoa cung, Mộ Quý phi lười biếng nằm trên ghế quý phi, xung quanh có mấy thái giám và cung nữ đứng hầu, đang ở chờ đợi nàng ra lệnh.
Đúng lúc này, một thái giám vội vàng từ ngoài cửa tiến vào, cầm phất trần trong tay, cất giọng the thé bẩm báo: “Khởi bẩm Quý phi nương nương, Mộ đại thiếu gia cầu kiến.”
“A?” Mộ Quý phi nhướng mày, giữa hai chân mày điểm một nốt chu sa vô cùng dụ hoặc, nàng chậm rãi ngồi dậy từ trên ghế quý phi, lạnh nhạt nói: “Để hắn tiến vào.”
Mộ Vô Sâm đi đến phủ Thừa tướng tuyên chỉ đã lâu, lúc này tất nhiên là dẫn theo cái tiểu tiện nhân Vân Lạc Phong tiến cung phục chỉ! Tiểu tiện nhân kia thiết kế hãm hại Vô Song, lần này nhất định nàng phải vì Vô Song không thể không thả ra cơn bực tức này.
Từ đầu đến cuối, Mộ Quý phi chưa nghĩ tới chuyện Vân Lạc Phong sẽ kháng chỉ không tuân! Cuối cùng cũng có một cơ hội tốt như vậy đặt ở trước mắt, nếu là người thông minh khẳng định sẽ nương vào cơ hội này bò về phía trước, huống chi lấy thể chất phế vật của Vân Lạc Phong, nếu không tìm kiếm đường ra khác, chờ đến lúc tướng quân vừa chết, nàng sẽ không có cách nào sinh tồn
Hay.........