QUỶ ĐẾ CUỒNG THÊ: ĐẠI TIỂU THƯ ĂN CHƠI TRÁC TÁNG

Editor: Tiểu Ly Ly.

Thân thể lão giả chấn động, ông chậm rãi xoay người, trong chốc lát, rốt cuộc ngăn không được nước mắt.

“Li nhi, ngươi trở về liền tốt!”

Hồ Li gắt gao chôn đầu ở trên mặt đất, ba năm tới, hắn bỏ lỡ quá nhiều, thậm chí ngay cả phụ thân cũng đã trở nên già nua như vậy, không còn có khí phách hăng hái trước kia…… 

Nhưng ông lại có nhiều khổ, đều một mình gánh vác, biết rõ chính mình ở học viện hỗn hô mưa gọi gió, cũng là không muốn quấy rầy đến hắn.

Vân Lạc Phong và Vân Tiêu yên lặng đứng ở phía sau Hồ Li, không ai ra tiếng quấy rầy hắn.

Bọn họ cũng đều biết, giờ khắc này Hồ Li, cần phát tiết áy náy và thống khổ trong lòng!

“Đứng lên đi.”

Lão giả chống quải trượng, đi đến trước mặt Hồ Li, nâng hắn lên.

Phụ tử hai người vứt bỏ hiềm khích lúc trước, ôm đầu khóc rống.

“Li nhi, hai vị này là bằng hữu của ngươi?” Lão giả xoa xoa nước mắt ở khóe mắt, nhìn phía hai người Vân Lạc Phong và Vân Tiêu.

Hồ Li gật gật đầu: “Nàng gọi là Vân Lạc Phong, học chung học viện Tây Châu với ta, cũng là đồ đệ năm vị trưởng lão trong học viện, vị công tử này, hắn là phụ thân Vân Lạc Phong, tên là Vân Tiêu, lúc trước  ta chiến đấu bại dưới tay Vân Lạc Phong, sẽ nguyện trung thành với nàng mười năm, lần này rời khỏi học viện Tây Châu, cũng là vì bước lên một lộ trình khác với nàng!”

Trong mắt lão giả toát ra cảm kích: “Kỳ thật, ta đã sớm hiểu rõ, tính cách Li nhi không thích quá mức bó buộc, hắn phóng đãng không kềm chế được, yêu thích tự do, học viện Tây Châu cũng chỉ là nơi hắn đặt chân mà thôi, hắn là sợ ta sẽ tìm không thấy hắn, mới vẫn luôn lưu lại trong học viện, hiện giờ bởi vì các ngươi xuất hiện, để cho hắn một lần nữa đạt được mơ ước mà mình theo đuổi, lão hủ hẳn là nên cảm tạ hai vị.”

Vân Lạc Phong không nói gì, ánh mắt nàng quét về phía chân lão giả, trầm giọng hỏi: “Chân của ông có vấn đề?”

Lão giả cười khổ gật đầu: “Lúc trước ta cứu người, ngoài ý muốn trị liệu tử vong, chân này, là bị bọn họ đánh gãy, vốn dĩ dựa vào y thuật của ta, có năm phần nắm chắc có thể chữa trị, chỉ tiếc…… Tiền của ta đều bồi thường cho gia tộc người chết, thậm chí thiếu nợ rất nhiều, ngay cả dược liệu đều mua không nổi, làm cho xương cốt hoại tử, không còn có khả năng đứng lên.”

“Phụ thân, ta có ngân lượng, ta có thể cho ngươi đi mua thuốc.”

Hồ Li từ trên mặt đất đứng lên, móc ra nhẫn không gian của chính mình, đưa gia sản sở hữu đều phóng tới trên tay lão giả.

“Ngươi chạy nhanh đi mua thuốc.”

Lão giả lắc lắc đầu: “Nếu  mới vừa bị đánh gãy chân mấy ngày nay, ta còn có năm phần nắm chắc, hiện tại, ta liền một phần cũng không có!”

Hồ Li rũ đầu xuống, hắn gắt gao nắm chặt nhẫn không gian trong tay, trong lòng vô cùng đau đớn.

Nếu mấy ngày nay hắn ở Lạc thành, tuyệt đối sẽ không để bất kì kẻ nào khi dễ phụ thân chính mình như thế.

Nếu hắn chưa bao giờ rời khỏi gia tộc, phụ thân cũng không có khả năng sẽ gặp phải chuyện như vậy……

Hết thảy hết thảy, đều là hắn sai!

Hồ Li hung hăng gõ vào đầu, muốn dùng hết toàn lực của chính mình đánh vào đầu.

“Đệ đệ!”

Hồ Lâm quá sợ hãi, chạy nhanh xông lên phía trước, bắt được tay Hồ Li: “Ngươi đây là đang làm cái gì? Không có người trách ngươi, huống chi, là phụ thân không cho ta nói, không có quan hệ với ngươi.” 

“Buông ta ra!”

Hồ Li giãy giụa khỏi tay Hồ Lâm, thời điểm Hồ Lâm muốn tiếp tục bắt lấy Hồ Li, một âm thanh lạnh nhạt từ một bên truyền đến.

“Buông ra hắn, hắn muốn đập bể đầu, hắn muốn chết ta đưa hắn đoạn đường!”

Nghe được lời này, Hồ Lâm phẫn nộ quay đầu: “Vân Lạc Phong, lời này của ngươi có ý gì?”

Bình luận


M
May Tan
26-03-2023

Hay.........

S
Sang Vo
26-03-2023

Hay wa

Truyện đang đọc