Edit: Sahara
Lâm Nhã Đình gắt gao cắn chặt môi dưới, chính cô ta sai Thu Bình đưa thuốc cho tên thiếu niên kia, thuốc tuyệt đối không có vấn đề gì! Hơn nữa, trước đó Lam Hoành trưởng lão bắt mạch cho hắn cũng đã khẳng định thân thể hắn đúng là có bệnh.
Nhưng tại sao nhanh như vậy thì mọi chuyện đã thay đổi rồi?
Trong này, cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì?
Sắc mặt La Phù có chút phức tạp, việc làm ngày hôm nay của Lâm Nhã Đình, là do ông ta bày mưu tính kế! Cho nên ông ta cũng từng dự định sẽ đưa ra một kết luận giả. Đáng tiếc, trước con mắt của nhiều trưởng lão Y Sư Hiệp Hội như vậy, dù ông ta có muốn thì cũng không làm được!
Vì thế, ông ta chỉ đành thở dài một cách bất đắc dĩ, rồi đưa ra kết luận đúng với sự thật: "hắn ta đúng thật là không có bệnh!"
Một kẻ không có bệnh mà lại được đưa vào để làm đề thi khảo nghiệm cho y sư dự thi, chuyện này có ý nghĩa thế nào? Chỉ sợ ở đây không có ai mà không hiểu!
Thế là, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ quảng trường đều trở nên ầm ĩ.
"Tên kia rõ ràng không có bệnh, tại sao hắn ta cứ một mực nói mình có bệnh kia chứ? Làm hại chúng ta hiểu lầm vị cô nương kia!"
"Các người nói xem, trong số những bệnh nhân mà chúng ta phải trị ở đây, có bao nhiêu người thật sự có bệnh đây hả?"
"Xem ra dù là Y Sư Hiệp Hội cũng không thể hoàn toàn tin tưởng được! Vạn nhất chúng ta không chẩn đoán ra bệnh tình của người bệnh, có phải cũng sẽ chứng minh rằng chúng ta là kẻ thất bại hay không?"
Nghe thấy âm thanh nghị luận sôi nổi của mọi người ở đây, sắc mặt của các vị trưởng lão đều vô cùng khó coi, có vài người không nhịn được liền bùng nổ ngay tại chỗ.
"La Phù, Đại Hội Y Sư lần này là do đồ đệ của ngươi chủ trì, cư nhiên lại để phát sinh ra những chuyện thế này, các ngươi lập tức đưa ra lời giải thích hợp lý cho ta, nến không thì sẽ không xong với ta đâu!"
"Đúng vậy, hai sư đồ các ngươi mau giải thích rõ ràng với các y sư đến tham gia Đại Hội Y Sư lần này, đừng để thanh danh của Y Sư Hiệp Hội bị phá hủy trong tay hai sư đồ các ngươi!"
Khuôn mặt La Phù trầm xuống, chỉa mũi giáo về phía Thu Bình, quát hắn: "Thu Bình, ngươi làm việc như thế nào vậy hả? Ta để ngươi làm phụ tá cho Nhã Đình, mà ngươi lại phạm phải sai lầm như thế này là sao hả?"
Thu Bình hơi sửng sốt, đối diện với ánh mắt sắc bén của La Phù, hắn chỉ đành thở dài trong lòng một tiếng.
Hắn hiểu, La Phù trưởng lão làm vậy là muốn hy sinh hắn ta để bảo vệ cho Lâm Nhã Đình.
Bất quá, chuyện này đúng là do hắn làm ra, Lâm Nhã Đình.... Chẳng qua chỉ phân phó có một câu mà thôi!
"Sư phụ, đồ nhi biết sai rồi!"
Thu Bình quỳ phịch xuống đất, rũ hai mi mắt, che giấu đi một tia âm hiểm lạnh lùng chợt lóe lên: "những chuyện này đều là do con làm, không liên quan đến Nhã Đình sư tỷ. Là do con không thích nữ nhân Vân Lạc Phong này, cho nên mới dùng một chút thủ đoạn, muốn trục xuất cô ta ra khỏi cuộc khảo nghiệm ngày hôm nay!"
Thu Bình ngẩng đầu lên, hai mắt phẫn nộ gắt gao nhìn chằm chằm vào Vân Lạc Phong.
"Nhã Đình sư tỷ đối với cô ta khách khí như vậy, mà cô ta lại không biết tốt xấu! Hơn nữa, con còn nghe lén được, nữ nhân này đang mưu toan muốn hãm hại Nhã Đình sư tỷ!"
La Phù ra vẻ kinh ngạc nhìn Thu Bình: "tiểu nha đầu kia mưu toan hãm hại Nhã Đình? Tại sao?"
Tại sao?
Thu Bình chợt ngẩn người, hắn ta chẳng qua chỉ là thuận miệng mà thôi, lý do là gì vẫn còn chưa kịp nghĩ ra!
"Bởi vì...." Thu Bình siết chặt hai nắm đấm, trong lòng đột nhiên xuất hiện một tia sáng: "bởi vì cô ta nghe nói Y Sư Hiệp Hội sẽ mời Quỷ đế đến tham gia Đại Hội lần này, hơn nữa còn dự tính để cho Quỷ đế đảm nhiệm vị trí trọng tài. Khi ấy, cùng là trọng tài, Quỷ đế nhất định sẽ có tiếp xúc thân mật với Nhã Đình sư tỷ, cô ta vì lòng ghen tỵ của bản thân mà muốn làm hại đến Nhã Đình sư tỷ, con không muốn sư tỷ bị thương tổn gì, cho nên mới phải tiên hạ thủ vi cường!"
(*tiên hạ thủ vi cường: kẻ ra tay trước là kẻ mạnh)
Nghe Thu Bình nói, lại nhìn thái độ căm phẫn bất bình của hắn, một số người không biết nội tình đều tin đó là thật!
"Thu Bình, đệ nói cái gì đó?" Lâm Nhã Đình cau mày liễu: "đệ thật sự là nghe rõ như vậy? Vân Lạc Phong vì nguyên nhân này mà muốn tổn hại đến ta?"
Lấy hiểu biết của Lâm Nhã Đình về Thu Bình, tất nhiên là biết hắn ta đang nói dối, chẳng qua, cô ta cũng không ngại việc thổi gió thêm củi.
Bởi vì cô ta hiểu rõ một điều, trải qua chuyện ngày hôm nay rồi, Vân Lạc Phong không có khả năng chịu quy thuận dưới trướng cô ta nữa!
Hay.........