QUỶ ĐẾ CUỒNG THÊ: ĐẠI TIỂU THƯ ĂN CHƠI TRÁC TÁNG

(*): Thử là chuột, tầm kim thử là chuột có thể tìm thấy các loại bảo bối.

Editor: Kim Phượng

Trong phòng bếp lượn lờ đầy khói, thiếu nữ mặc bạch y đang bận rộn, một mùi hương đang lan toả trong phòng bếp, trong tay nàng đang cầm một cây quạt, nhẹ nhàng quạt ngọn lửa đang thiêu đốt ấm thuốc trong bếp lò.

"Được rồi!"

Thiếu nữ dừng động tác, lấy cái khăn tay ở bên cạnh trải lên trên nắp ấm thuốc, cẩn thật mở ra nắp ấm.

"Số Tụ Linh dược này chắc đủ để ta dùng trong năm ngày."

Nhẹ nhàng cong khóe môi, dung nhan tuyệt sắc của thiếu nữ nở một nụ cười tà mị: "Chỉ là không biết nếu bán Tụ Linh dược này thì sẽ được bao nhiêu bạc đây?"

Đúng lúc này một giọng nói trầm thấp khàn khàn từ phía sau nàng truyền đến. Hơn nữa, nàng còn có thể cảm nhận được hơi thở nam tính đặc biệt của đối phương.

"Nước tắm của nàng đã chuẩn bị xong."

Vân Lạc Phong hơi ngẩn ra, xoay người lại nhìn nam nhân đang đứng sau lưng mình, hơi hơi nhíu mày: "Không phải chuyện này ta căn dặn Khinh Yên đi làm sao? Ngươi cướp mất việc của nàng ấy, vậy nàng ấy làm cái gì?"

Nam nhân khó hiểu nhìn Vân Lạc Phong, không hiểu tại sao nàng lại không vui, suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu nàng không thích, vậy ta không làm nữa."

Nhìn biểu tình của hắn bây giờ, Vân Lạc Phong cười khẽ một tiếng: "Vân Tiêu, ngươi biết ngươi giống cái gì không?"

"Không biết."

Vân Tiêu nhíu nhíu mày, hắn quả thật không biết mình giống cái gì. Mấy năm gần đây ngoại trừ tiếp xúc với đám thuộc hạ thì còn lại chính là những kẻ thù đã chết trong tay hắn.

Dĩ nhiên những người này đâu dám làm càn ở trước mặt hắn!

"Đầu gỗ, ngươi giống như một tên đầu gỗ ngốc nghếch!" Vân Lạc Phong tiến vài bước về phía Vân Tiêu, hơi hơi nheo mắt, đánh giá nét mặt vô biểu cảm của nam nhân trước mắt, tựa như đang xem một tác phẩm nghệ thuật: "Nhưng bề ngoài của ngươi lại không giống một khúc gỗ khiến cho ta thật muốn cải tạo lại ngươi một phen."

Cuối cùng trên gương mặt lãnh khốc của nam nhân cũng xuất hiện một tia biến hóa, cho dù sự biến hóa này rất nhỏ, nhưng vẫn bị Vân Lạc Phong bắt gặp.

Mà bộ dáng này của hắn càng làm Vân Lạc Phong muốn trêu ghẹo hắn.

"Vân Tiêu, ngươi cái gì cũng tốt, ngoài trừ có hơi... không hiểu việc nam nữ. Vì thế ta muốn cải tạo ngươi trở nên phong tình, rồi mới... bán ngươi vào thanh lâu. Với diện mạo này, thân hình này của ngươi nếu như đến thanh lâu chỉ sợ thái tử điện hạ - đệ nhất mỹ nam Long Nguyên Quốc cũng không bằng ngươi. Đến lúc đó, ngân lượng đến tay ta sẽ như nước sông cuồn cuộn."

Nếu để thuộc hạ của Vân Tiêu nghe mấy lời này của Vân Lạc Phong, nhất định sẽ đứng không vững mà té ngã hết.

Nữ nhân này lại có thể vì ngân lượng mà muốn bán chủ tử vào thanh lâu sao? Phải biết rằng tính tình của chủ tử bọn họ không tốt lắm, thủ đoạn cũng khiến người khác khiếp sợ, người chết ở trong tay chủ tử nhiều vô kể! Nếu không, những kẻ biết đến danh tiếng của chủ tử cũng sẽ không gọi ngài ấy là ma quỷ.

Vậy mà nữ nhân này dám làm trò, nói mấy lời như vậy trước mặt chủ tử bọn họ sao?

Thần sắc Vân Tiêu hóa đá rồi, vẻ mặt như muốn dần dần nứt ra. Chỉ cần hắn tưởng tưởng đến cảnh bản thân bị đám nữ nhân ghê tởm kia quây quanh, liền có một loại xúc động muốn giết người!

"Ha ha ha!"

Vân Lạc Phong không nhịn được nữa cười phá lên, vẻ mặt tràn ngập vui vẻ: "Vân Tiêu, ta cứ tưởng cái biểu cảm lãnh khốc này của ngươi vĩnh viễn không thay đổi, không ngờ mới nói hai câu thì đã phá vỡ biểu cảm lãnh khốc của ngươi rồi. Nhưng mà ngươi như vậy thì mới giống người bình thường."

Vân Lạc Phong vỗ vỗ bả vai Vân Tiêu, chợt cầm lấy Tụ Linh dược ra khỏi phòng bếp.

Ánh mắt Vân Tiêu đuổi theo bóng dáng Vân Lạc Phong. Đến lúc này hắn mới chợt hiểu, mình bị nàng đùa giỡn rồi sao?

Nếu thuộc hạ Vân Tiêu ở đây, đoán chừng họ sẽ ngạc nhiên đến rớt cằm.

Chủ tử của bọn họ bị Vân Lạc Phong đùa giỡn, vậy mà lại không tức giận?

Đây vẫn là vị chủ tử giết người như ma, không để bất cứ kẻ nào vào mắt của bọn họ sao? Còn nhớ trước đây từng có một nữ nhân vô tình nhìn thấy diện mạo thật sau mặt nạ của chủ tử, hơn nữa còn vọng tưởng dùng sắc đẹp quyến rũ chủ tử, chủ tử liền không hề nghĩ ngợi trực tiếp một kiếm giết chết nàng ta.

Càng khỏi phải nói đến chuyện đối phương muốn bán chủ tử vào thanh lâu... kiếm tiền!

Bình luận


M
May Tan
26-03-2023

Hay.........

S
Sang Vo
26-03-2023

Hay wa

Truyện đang đọc