THẦN Y VƯƠNG PHI BỊ VỨT BỎ

Chương 1683

Hắn vừa đến Hoàng thành liền đến thăm Phượng Khương Trần, một là nói cho Phượng Khương Trần hắn vẫn chưa quên nàng, hai là nói cho hoàng thượng và Cửu hoàng thúc, lập trường của hắn sẽ không thay đổi.

Một lần thăm hỏi mà có thể nghĩ đến nhiều chuyện như thế, Chu Hằng quả nhiên không phải là Chu Hằng đó nữa. Phượng Khương Trần khép lại thiệp mời, ném sang một bên: “Phân phó xuống dưới, chuẩn bị chiêu đãi Cẩm Hằng hoàng tử thật tốt, đừng để thất lễ.”

Phượng Khương Trần xoa trái tim lo lắng của mình, dáng vẻ không muốn nói chuyện này nhiều nữa.”

“Rõ, cô nương.” Xuân Hội thấy Phượng Khương Trần hoàn toàn không có vẻ gì là vui mừng, bị dọa không dám nói nhiều nữa, hèn nhát lui xuống.

Đồng Giác và Đồng Dao thấy tâm trạng Phượng Khương Trần sa sút cũng không dám nói bừa, hai người nhìn nhau, vô thanh hỏi: “Lui?”

“Lui ra đi, chuyện khác nói sau, chuyện không quan trọng các ngươi liệu mà làm.” Phượng Khương mệt mỏi phất tay.

Từ khi Cửu hoàng thúc nói với nàng Nam Lăng Cẩm Hằng sắp đến Đông Lăng, nàng đã rất phiền lòng không biết có nên gặp hắn hay không, giờ thì hay rồi…

Cho dù nàng không muốn gặp cũng phải gặp, Nam Lăng Cẩm Hằng hoàn toàn không cho nàng cơ hội cự tuyệt, phát huy tận lực quyền lực của hoàng tử.

Vẫn là câu nói đó, cho dù Phượng Khương Trần có không vui như thế nào thì ngày hôm sau tỉnh lại vẫn phải lên tinh thần chuẩn bị chiêu đãi Nam Lăng Cẩm Hằng, đồng thời tăng cường bảo an cho Phượng phủ.

Hoàng tử vi phục đến thăm hỏi và thăm hỏi chính thức hoàn toàn không giống, vi phục thăm hỏi tất cả có thể đơn giản, nhưng thăm hỏi chính thức tất cả phải làm theo lễ nghĩa. Nếu mất một lễ, không cần hoàng thượng ra tay, người lễ bộ sẽ không tha cho nàng.

Nam Lăng Cẩm Hằng thân phận đặc thù, nếu chết ở Đông Lăng, chết ở Phượng phủ thì trên dưới Phượng gia không cần sống nữa.

Bởi vì tâm trạng Phượng Khương Trần không tốt, hạ nhân Phượng phủ vô cùng cẩn trọng, không dám có nửa điểm sai sót, ai ai cũng tinh thần căng thẳng như lâm vào đại địch. Xuân Hội, Thu Họa, Hạ Vân và Đông Tình không biết thân biết phận của Nam Lăng Cẩm Hằng, Đồng Giác và Đồng Dao biết một ít nhưng Phượng Khương Trần không nói cho dù mấy người Xuân Hội hỏi, Đồng Giác và Đồng Dao cũng không dám lộ nửa chữ.

Vừa qua buổi trưa , Phượng Khương Trần chuẩn bị đi chợp mắt một lát, dưỡng tốt tinh thần đối phó Nam Lăng Cẩm Hằng, kết quả… còn chưa ra khỏi viện, hạ nhân đã vội vàng đến báo: “Cô nương, cô nương, đoàn người Nam Lăng hoàng tử đến rồi, bọn họ đã vào thành, một khắc nữa sẽ tới.”

“Biết rồi.” Phượng Khương Trần chỉnh lại y phục, xoay người đi ra ngoài, đồng thời gọi người tập trung hạ nhân Phượng phủ ra cổng đón Nam Lăng Cẩm Hằng.

Buồn cười biết bao, thiếu niên trước kia gọi tỷ tỷ này tỷ tỷ nọ bên cạnh nàng, chỉ vì thân phận thay đổi lần nữa đến Phượng phủ, nàng phải dẫn trên dưới Phượng phủ quỳ xuống chào đón ngoài cổng

Hỏi rồi, nhưng gió lạnh vẫn xâm nhập vào xương cốt, Phượng Khương Trần không biết bản thân đã đứng ngoài thành bao lâu, chỉ biết là rất lạnh…

Nhìn thấy quân đội tiên phong từ xa, Phượng Khương Trần mới vực dậy tinh thần, khi thấy một góc đoàn người Nam Lăng Cẩm Hằng, trên dưới Phượng phủ ngoại trừ Tôn Tư Hành đều quỳ xuống mệt đất lạnh băng theo sự chỉ đạo của Phượng Khương Trần, đón tiếp Nam Lăng Cẩm Hằng.

Tâm trạng của Nam Lăng Cẩm Hằng nếu nói là về quê cũng không sai, trong lòng hắn Phượng phủ chính là ngôi nhà khác của hắn, Phượng Khương Trần là người thân không có huyết thống của hắn, hắn đợi thời khắc này đã rất lâu, rất lâu…

Đoàn đội hôm nay rất lớn, cung nhân tùy tùng, binh sĩ cũng hơn nghìn người, liên miên mấy dặm, cũng có nghĩa là Phượng Khương Trần phải quỳ rất lâu mới đợi được Nam Lăng Cẩm Hằng đến cửa Phượng phủ.

Bình luận

Truyện đang đọc