THẦN Y VƯƠNG PHI BỊ VỨT BỎ

Chương 1696

Người chết là lớn nhất, thù hận cỡ nào cũng không thể đụng đến ngày tang của cha mẹ đối phương được, Dạ Diệp là vết xe đổ, Tây Lăng Thiên Vũ không hy vọng Dao Hân giẫm lên vết xe đổ, đáng tiếc…

Dao Hân không có nghe được tiếng lòng của Tây Lăng Thiên Vũ, Dao Hân cũng tiến lên, lại không phải đi đến đội ngũ đưa tang, mà là đi đến trước linh cữu, ngay lúc Phượng Khương Trần cho rằng công chúa Dao Hân sẽ làm ra chuyện gì đó, thì công chúa Dao Hân lại xoay người nói với nàng: “Khương Trần, hai người chúng ta vì một nam nhân, đấu đến ngươi chết ta sống, hiện tại ta có về súc, mà ngươi cũng có cuộc sống của mình, ta hy vọng ngươi có thể buông tay.

Ta biết lúc trước ta làm một số chuyện tổn thương ngươi, hôm nay… Ta quỳ gối trước mặt Phượng tướng quân và Phượng phu nhân, nhận lỗi với bọn họ, hy vọng ngươi có thể tha thứ cho ta, hy vọng ân oán giữa chúng ta có thể được xóa bỏ.”

Rầm… Không chờ cho Phượng Khương Trần có cơ hội phản ứng, Dao Hân đã quỳ xuống, tiếng quỳ này cực lớn, khiến cho những người ở đây cũng hô đau vì nàng ta.

“Khương Trần, ta hôm nay đến đưa tang cho cha mẹ ngươi, cũng tới xin lỗi ngươi, hy vọng ân oán giữa chúng ta thể dừng tại đây.”…

Công chúa Dao Hân không chỉ quỳ xuống, còn gập đầu một cái.

Công chúa Dao Hân nàng ta điên rồi sao?

Đây là suy nghĩ của mọi người, Phượng Khương Trần cũng bị chiêu này của Dao Hân khiến cho bất ngờ ngây dại ra, công chúa Dao Hân bị quỷ ám hay sao vậy?

Nơi xa, Tây Lăng Thiên Lâm nhìn một cảnh này nở nụ cười.

Dao Hân cuối cùng cũng thông minh ra.

Tới Đông Lăng rồi, còn ôm dáng vẻ nàng công chúa kiêu ngạo không bỏ, dáng vẻ nàng ta kia đã chết, một Dao Hân hiện yếu thế hiện nay bức Phượng Khương Trần tới góc chết, Phượng Khương Trần nếu như không tha thứ cho Dao Hân, đó chính là kiêu căng.

Đường đường là một công chúa của quốc gia lại quỳ gối trước mặt Phượng tướng quân và Phượng phu nhân, để cho Phượng Khương Trần tha thứ cho nàng ta, đã làm đến cực hạn rồi, mà quỳ gối trước mặt người chết, cũng không có ai chỉ trích Dao Hoa làm mất đi phong thái của hoàng gia, ngược lại sẽ tán dương nàng ta thấu hiểu lễ nghĩa.

Đến một bước này, Phượng Khương Trần rất bất mãn nữa cũng tiến lên đỡ Dao Hân dậy, mà chỉ cần Phượng Khương Trần vừa đỡ Dao Hần, thì tội danh làm hại đứa bé trong bụng Dao Hân sẽ thành thật.

Một vở diễn thật hay.

Dao Hân buông xuống tự tôn của công chúa, chủ động giảng hòa với Phương Khương Trần, Phượng Khương Trần lại hại đứa bé trong bụng của Dao Hân, đến lúc đó… Dao Hân tuy rằng thanh danh bị tổn hại, nhưng tình cảnh của Phượng Khương Trần còn thảm hơn.

Nàng không chỉ bị mọi người chỉ trích, còn phải đối mặt với hình pháp.

Hiện tại, chỉ chờ Phượng Khương Trần tiến lên nâng Dao Hân dậy, như vậy vở diễn này sẽ thành công.

Chờ, Dao Hân đang đợi, Tây Lăng Thiên Lâm cũng đang đợi, chờ Phượng Khương Trần tiến lên nâng Dao Hân dậy.

Dao Hân đã cảm giác được bụng mình đang co rút đau đớn, giữa bắp đùi có chất lỏng ấm áp chảy ra, Dao Hân biết đứa bé trong bụng nàng ta kia cuối cùng cũng không còn, rất đau, rất đau, đau đến nỗi nàng ta muốn hét to, nhưng……

Trong lòng lại rất cao hứng, có một sự sảng khoái mà không từ nào diễn tả được.

Chỉ cần Phượng Khương Trần tiến lên đỡ nàng ta dậy, nàng ta sẽ trả hết cho Phượng Khương Trần những nhục nhã mà lúc trước nàng ta phải chịu đựng.

Bình luận

Truyện đang đọc