THIẾP CHỜ HOA BỈ NGẠN

Long Ngạo Thiên lúc này đã lấy lại được vẻ đắc ý. Hắn cười hắc hắc nói “Thần vật nghịch thiên bảo vệ bổn tướng quân, ngươi có khả năng tổn hại được bổn tướng quân sao?”

Hắn đắc ý bởi vì những thanh phi kiếm như con thiêu thân lao vào, chỉ còn lại hơn mười thanh. Mỗi một thanh phi kiếm tiêu thất, trong lòng hắn thêm một cảm giác an toàn. Tiểu tử này hết chiêu, cũng là lúc kết thúc.

Lúc này chỉ còn lại hai thanh phi kiếm phóng xuống, tốc độ không như những thanh trước đó. Hai thanh phi kiếm xoay vòng, thoắt ẩn thoắt hiện đan xen vào nhau không phân biệt được vị trí chính xác của từng cây. Long Ngạo Thiên bất giác phát hiện có điểm mờ ám, hẳn nghiêm túc lại, hai tay cầm trường đao thủ thế.

Hai thanh kiếm vừa chạm vào hỏa diễm, một cây nhanh chóng bị bốc cháy, còn một cây xuyên qua lớp hỏa diễm. Quỷ Diện Đao nhanh chóng gạt thanh tiểu phi kiếm sang một bên, nhưng chỉ làm lệch hướng một phần nhỏ thôi.

Long Ngạo Thiên hai mắt mở to ra, quơ đao chống đỡ, nhưng vô dụng, thanh trường đao của hắn như đậu hủ bị Bạch Nhật Phi Kiếm cắt nát, rồi xuyên qua cánh tay hắn. Hắn hét lên kêu thảm thiết. Một cánh tay trái hắn bị cắt xuống.

Lúc này đoàn hỏa diễm đã tiêu thất, toàn trường vô cùng yên tĩnh. Tất cả người quan chiến muốn hét lên mừng rỡ, nhưng không dám. Bọn họ chỉ câm lặng nhìn tên sát thần đang bị cắt rớt một cánh tay. Thiếu niên bên dưới lôi đài rõ ràng lợi hại như vậy. Bọn họ bắt đầu có một hy vọng, thiếu niên đó sẽ thay bọn họ trút cơn giận dữ, vì xúc phạm quốc vương bọn họ.

Phương Triết thu Bạch Nhật Phi Kiếm vào túi càn khôn. Hắn mới thở một hơi trọc khí, không tự chủ ngã về sau rồi ngồi trên lôi đài. Dáng vẻ vô cùng mệt mỏi. vừa rồi tiêu hao quá lớn linh lực. Hắn nhất thời phải cần thời gian dưỡng sức. Nếu không hắn chèo chống không nổi. Hắn cần một ít thời gian để chuẩn bị một sát chiêu, sát chiêu mạnh nhất của hắn.

Lúc này Bạch Văn Sơn, Kim Vô Lại, Hoa Thiên Nhai và Ngô Tiên Nhi đều phóng lên lôi đài đứng trước mặt hắn. Phương Triết thấy vậy xuất ra Sa Thạch đặt trước mặt, rồi ngồi xếp bằng bắt đầu thổ nạp linh khí.

Bọn họ nhận ra Phương Triết đang cố gắng dùng thủ đoạn đặc biệt phục hồi sinh lực. Hắn nhận ra bằng hữu này không tầm thường, cách hồi phục sinh lực cũng không bình thường. Bọn họ biết trách nhiệm của bọn họ lúc này là kéo dài thời gian.

Năng lực bọn họ có hạn. Bọn họ biết, bọn họ không có khả năng đối đầu trực tiếp với Long Ngạo Thiên, nhưng không thể để Phương Triết một mình chịu chết được.

Long Ngạo Thiên chật vật đứng dậy, tay cầm Quỷ Diện Đao. Hắn không nghĩ tới đối phương lại quá lợi hại. Một tên tiểu tử bình thường với bộ dạng không đe dọa được ai, lại có bản lĩnh như vậy. Hắn đã phục, nhưng hắn không chấp nhận thua cuộc.

Hắn cầm Quỷ Diện Đao chỉ về trước, giận dữ nói “Các ngươi muốn chết, bổn tướng quân thành toàn!”

Nói rồi, hắn phóng về trước định tung một đoàn hỏa diễm nghiền ép tất cả, nhưng hắn bất ngờ. Một hư ảnh khổng lồ, tung một chỉ về phía hắn, khiến hắn phải lùi về sau mười trượng. Đó là “Tứ luân Chỉ” của Bạch Văn Sơn. Chiêu thức vô cùng bá đạo, với khả năng của Long Ngạo Thiên muốn chống đỡ vô cùng khó khăn, nhưng Quỷ Diện Đạo lại dễ dàng áp chế được, chỉ có điều Quỷ Diện Đao không có người khống chế, bản thân nó không thể bộc phát hết sức mạnh nên bị đẩy lùi về sau.

Tiếp đó, Ngô Tiên Nhi ngồi xổm xuống, gãy một khúc đàn, tay nàng linh hoạt lướt về trước tạo ra bí kỹ “Vạn Kiếm Đăng Phong”, hàng vạn mũi kiếm phóng thẳng về phía Long Ngạo Thiên. Nhìn hàng vạn phi kiếm hư ảnh, nhưng vô cùng thực chất. Hắn không dám trì hoãn, tay cầm Quỷ Diện Đao xoay vòng tạo thành một tấm khiên chống đỡ. Tấm khiên như hóa thành một hố lửa, hấp thu sạch sẽ Vạn Kiếm Đăng Phong của Ngô Tiên Nhi.

Đến Đao Xoắn Phong Bạo, chính là màn kết hợp giữa Hoa Thiên Nhai cùng Kim Vô Lại. Cả hai thuộc trường phái cận chiến, nên không thể lơ là trước uy lực của Quỷ Diện Đao.

Kim Vô Lại bản thân là quyền vương, khi tiếp cận Long Ngạo Thiên hắn từ trên không đấm xuống một đấm cân nặng nghìn cân. Quỷ Diện Đao chống đỡ nhưng vẫn bị đẩy lùi về sau năm bước. Kế đó Hoa Thiên Nhai vận dụng Đao Xoắn, hắn tiếp cận chém một nhát cực kỳ mạnh vào cổ tay Long Ngạo Thiên, khiến hắn đánh rơi Quỷ Diện Đao ra ngoài. Kim Vô Lại nhân cơ hội đó, tung một nắm đấm cực kỳ mạnh vào ngực hắn, bắn lui hắn về sau năm mươi trượng. Hắn ghim mình vào phía sau vách tường. Bức tường phía sau sụp đổ, hắn nhất thời rơi vào thất thế.

Màn phối hợp cực kỳ ăn ý giữa Kim Vô Lại cùng Hoa Thiên Nhai khiến tất cả thí sinh khu vực khác ngưng trọng. Bọn họ quả thực đánh giá thấp bọn người Nam Hạ. Bọn họ với sức mạnh như vậy, nếu so đấu, chắc chắn bọn họ không phải là đối thủ của thí sinh Nam Hạ. Họ sai rồi, nhưng bản thân họ, không dám tiếp nhận, bọn họ chỉ cúi đầu nhìn xuống.

Cuối cùng, một trong những tên đã từng sỉ nhục quốc vương đã có một tia động lực. Hắn quát lên “Lên!”

Tiếng kêu gọi muộn màng đó như một động lực thực sự, tất cả bọn thí sinh bốn khu vực còn lại đều phóng lên lôi đài, khí thế nhất thời bạo phát như muốn đốt cháy lôi đài.

Đoàn Thiên Khải phía trên đài cao đang dưỡng sức, hắn trong lòng ngưng trọng “Đến cuối cùng chịu đoàn kết lại, đây mới là tinh thần của Thiên Tài Chiến…”

Lúc này Long Ngạo Thiên chật vật đi ra từ đống đổ nát. Hắn cảm giác vừa rồi quá đắc ý, để con kiến hôi có thể làm khó dễ hắn. Tay hắn cầm chặt Quỷ Diện Đao. Hắn cảm giác, nếu không sử dụng hết khả năng, hắn chắc chắn sẽ đại bại trong tay những thí sinh này.

Hắn làm ra một quyết định táo bạo, đó là bộc phát ra uy lực mạnh nhất của Quỷ Diện Đao. Điều này tin tức trong Quỷ Diện Đao truyền đạt. Chủ nhân không đủ năng lực sử dụng, chắc chắn phản phệ mà chết. Chiêu thức nghịch thiên sẽ đánh đổi một cái giá thật đắc.

Hắn gầm thét lên “Quỷ Diện, Hồi!”

Quỷ Diện Đao bộc phát ra hào quang, phản chiếu toàn bộ lôi đài. Lúc này một ngọn lửa phần thiên hỏa bao trùm lấy Long Ngạo Thiên, biến hắn thành một hỏa nhân rực cháy.

Trong lòng Long Ngạo Thiên lúc này tràn ngập một loại sức mạnh, hắn cảm giác được tất cả mọi thứ xung quanh hắn diễn ra vô cùng chậm chạp. Hắn cảm giác được hắn nhìn thấy cơn gió đang bay lượn xung quanh, giọt mưa rơi xuống chậm rãi. Hắn chỉ cần chạm nhẹ giọt mưa, giọt mưa lập tức bốc khói tiêu thất. Đây chính là chân chính sức mạnh của Quỷ Diện Đao.

Hắn quơ một đao, một đốm lửa nhỏ màu tử sắc phóng thẳng về phía một thí sinh Tây Thục, hắn muốn chạy, nhưng đôi chân như bị khóa chặt, không trốn chạy được, kế tiếp đóm lửa tử sắc thiêu rụi hắn chỉ trong vòng hai hô hấp. Tất cả mọi người kinh hoảng, nhanh chóng tản ra, chuẩn bị vây công.

Bọn họ tổng cộng bốn khu vực, hai mươi mốt người đồng loạt sử dụng tuyệt chiêu tấn công Long Ngạo Thiên. Từng tia tử điện, từng luồng sáng vây công, từng trận động đất bong tróc hướng Long Thạo Thiên mà đến, nhưng khi chạm vào lớp hỏa diễm xung quanh, đều tiêu thất, không để lại dấu vết gì.

Long Ngạo Thiên cười hắc hắc, quơ nhẹ một đao. Tức thì, một loại dư chấn đánh bay bọn họ về phía sau, toàn bộ đều thổ huyết.

Dư chấn do Quỷ Diện Đao tạo ra vô cùng nhẹ, không hề phán đoán được cân lượng, lại dễ dàng đánh bay bọn họ. Đây chính là một đẳng cấp khác của sức mạnh.

Bạch Văn Sơn nhìn tràn cảnh như vậy, hắn cắn răng tung ra “Tứ Luân Chỉ” một lần nữa. Lần này chỉ pháp đối với Long Ngạo Thiên đã vô dụng. Chỉ pháp vừa chạm vào đã tiêu thất, khi Bạch Văn Sơn tung ra tứ chỉ lần thứ hai, hắn không cầm cự được liền ngã về sau bất tỉnh. Kim Vô Lại nhanh chóng đỡ lấy hắn. Bạch Văn Sơn muốn xác định cho đồng bạn hắn biết, Long Ngạo Thiên đã quá mạnh, cận chiến không có tác dụng nữa rồi.

Phương Triết lúc này mở mắt ra, hắn thu hồi Sa Thạch vào túi càn khôn. Hắn đứng dậy, tinh khí thần đã phục hồi được tám chín phần. Hắn mặc dù bế quan thổ nạp linh khí, nhưng tràng cảnh xung quanh hắn vẫn nhận ra được.

Hắn nhìn về phía bọn thí sinh khu vực Tây Thục, Bắc Thượng, Đông Hải và Trung Châu. Hắn chậm rãi nói “Cho ta mượn binh khí của các ngươi!”

Hắn dứt lời, bàn tay khẽ động. Từng thanh trường kiếm, đoản kiếm lơ lửng rồi nhanh chóng tụ hợp trên không trung kết thành hoa liên. Đây chính là “Liên Hoa Kiếm” lúc này không phải là tiểu kiếm trúc, mà là bảo khí, hai mươi mốt thanh bảo khí.

Phương Triết điểm ngón tay xuống, hai mươi mốt thanh bảo khí lập tức tấn công như vũ bão, một loạt tia sáng điên cuồng tấn công với tốc độ lưu quang. Long Ngạo Thiên dùng Quỷ Diện Đao ra chống đỡ, nhưng đều bị uy lực cực khủng bố đẩy lùi về sau, bước chân bị kéo lê trên lôi đài làm bề mặt lôi đài bong tróc lên. Trong lòng Long Ngạo Thiên sửng sốt, vì uy lực khác xa lúc trước.

Đến khi loạt phi kiếm kết thúc, hắn nhìn Phương Triết mồ hôi trên mặt chảy xuống, hắn cười hắc hắc nói “Còn thủ đoạn nào dùng hết đi, bổn tướng quân ban cho ngươi ân huệ một cái chết thống khoái!”

Hắn nói đến đây, hắn cảm giác không ổn. Bước chân hắn đột nhiên trì trệ, hắn phát hiện. Bản thân đã vượt sức chịu đựng, hắn không thể tiếp tục chèo chống Quỷ Diện Đao được nữa. Hắn phát giác, đối phương bắt đầu xuất hiện ra nhiều phân thân, hắn lại dụi mắt, hắn mới nhìn rõ ràng chân dung đối phương đang nhếch miệng lên cười.

Bình luận

Truyện đang đọc