THIẾP CHỜ HOA BỈ NGẠN

Bốn này sau, nơi sào huyệt của nữ nhân che mặt. Mọi thứ đang ở vào tình trạng gấp rút, nhóm dân làng đang thu dọn vật dụng chuẩn bị kết thúc quá trình khai thác hạ phẩm Xích Linh Thạch, nhóm thủ hộ cũng thay phiên nhau dọn dẹp hiện trường.

Dấu hiệu chuẩn bị rời bỏ sào huyệt.

Nữ nhân che mặt ngồi trên vị trí chủ tọa không ngừng nhìn về phương hướng ma thụ.

Ma thụ vẫn đang trong quá trình uẩn dục ma đầu bước vào giai đoạn quyết định.

Dòng chảy huyết dịch không ngừng sôi sục.

Bên trong huyết dịch, tướng mạo Ngôn Tử đã thay đổi khá nhiều. Bề ngoài làn da được bao phủ một lớp vảy như vảy một giống loài linh xà, xen kẽ là những đường gân huyết sắc. Trên gương mặt vẫn là Ngôn Tử với hai mắt nhắm nghiền, chính giữa mi tâm được khắc ma ấn.

Trước đó, Ngôn Tử không ngừng giãy dụa, đau đớn như thể bản thân bị hỏa diễm không ngừng thiêu đốt.

Người ngoài không biết thì có cách nhìn như vậy, nhưng bản chất dòng chảy trong thân Cửu U La Lan Thụ nhìn giống nham tương nhưng không phải nham tương từ ngọn hỏa sơn mà là huyết dịch của ma thụ.

Sự đau đớn trong quá trình uẩn dục ma đầu tác động vào tinh thần chứ không phải thể xác. Bởi vì chỉ cần ý niệm lạc lối, tâm ma mới bạo phát ra chiếm lấy cơ thể. Từ đó ma đầu mới được sinh ra.

Do đó, quá trình uẩn dục ma đầu chính là chịu sự dày vò không ngừng nghỉ của tâm ma.

Bên trong thâm tâm Ngôn Tử liên tục có giọng nói chất vấn, giọng nói dụ hoặc khiến bản thân như muốn sa ngã.

“Phụ mẫu ngươi còn không?” - “Ta vốn đơn độc…”

“Ngươi có thê thiếp không?” - “Ta dành một đời lo cho bách tính, làm gì có cơ hội tìm được ý trung nhân…”


“Ngươi có hậu nhân không?” - “… đoán xem!”

“Ngươi có bằng hữu không?” - “… ha ha!”

“Ngươi đã làm gì cho bách tính thiên hạ… bách tính thiên hạ đã cho ngươi những gì?” - “Danh vọng!”

“...Ngươi yêu quý nhất là ai?” - “… phu nhân của một người khác!”

“Ngươi thật đáng thương!” - “Đáng thương sao?”

“Mục đích sống của ngươi là gì?” - “Đỉnh phong y đạo!”

“...”

“Ngươi muốn sở hữu một sức mạnh siêu việt, một loại sức mạnh phản nghịch với hiện thế?” - “...Sức mạnh như vậy, người nào không muốn sở hữu!”

“Cho nên ngươi chỉ có hai lựa chọn một là sức mạnh siêu việt, hai là sống cuộc đời nhàn hạ luôn bị người khác qua mặt…” - “... quá thừa thãi!”

“...”

“...Qua kiểm tra tâm ma của ngươi… cuối cùng đã có kết quả. Ngươi không có tâm ma mà chỉ có chấp niệm. Chỉ dựa vào chấp niệm mà muốn nhập ma là không được…” - ”...Ta không có lựa chọn…”

Đến lúc này, trong tâm trí Ngôn Tử hoàn toàn trống trãi, bản thân đang chìm trong một hố sâu không thấy đáy. Xung quanh bào trùm một màn đêm thăm thẳm không một ánh sáng có thể chiếu rọi vào. Tình huống này chính là tinh thần bị giam cầm trong một hố đen không siêu thoát.


Tình huống này chính là quá trình uẩn dục xem như đã thất bại.

Chỉ là khi đó, từ một nơi nào đó một giọt linh huyết nhỏ xuống. Giọt linh huyết rất nhỏ nhưng lại gây ra một tiếng vang rất lớn trong tâm trí Ngôn Tử. Giọt linh huyết này chính là máu huyết từ nữ nhân che mặt.

Tiếng nói lại vọng lên.

“Không nghĩ tới… ngươi lại có một giọt linh huyết đặc biệt như vậy. Vậy dùng giọt linh huyết này huyết tế đi…”.

Quá trình khảo nghiệm lại tiếp tục diễn ra.

“Nếu ngươi đã cố chấp nhập ma… ta cho ngươi toại nguyện. Chỉ là tuổi thọ ngươi chỉ có thể sống được bảy ngày. Chính xác là tồn tại bảy ngày…”.

“Vậy ta hỏi ngươi một lần nữa… ngươi vẫn muốn nhập ma?”

Trong thâm tâm Ngôn Tử ngập ngừng một đoạn thời gian. Cuối cùng dứt khoát trả lời “Mười phần xác nhận!”

“Tốt, vậy ngươi chọn ma… nhất niệm sẽ thành ma!”

“Con đường ma tu của ngươi sau này lấy ma hiệu là Diêm Ma!”

Thanh âm vừa dứt, Ngôn Tử rùng mình một cái. Đầu óc bắt đầu mơ hồ rồi chìm vào bóng đêm vô tận.

Hai mắt Diêm Ma mở ra. Trong con mắt mang một màu đen thăm thẳm như bóng đêm. Trong đó không còn chứa bất kỳ hình ảnh phản chiếu nào.


Bề mặt huyết dịch của Cửu U La Lan Thụ vốn chỉ sôi sùng sục, lúc này gợn lên từng cơn sóng. Một lúc sau tạo thành một vòng xoáy càng lúc càng cuồng bạo.

Khi vòng xoáy đã đạt đến một giới hạn nhất định, Diêm Ma hòa vào cơn lốc xoáy huyết dịch bắn thẳng lên trên không trung. Vòng xoáy huyết dịch cuộn một vòng trên không trung rồi hạ xuống cách vị trí nữ chân che mặt mười bước chân.

Vòng lốc xoáy dừng lại rồi tiêu thất, lộ ra chân dung ma hóa của Ngôn Tử - Diêm Ma.

Diện mạo đáng sợ của Diêm Ma khiến nhóm thủ hộ nhất thời hồi hộp, hai chân không ngừng run rẩy.

Diêm Ma giơ bàn tay về hướng nhóm thôn làng đang trơ mắt ra nhìn vì không thể động đậy được. Từ trên không, một lớp màng mỏng huyết sắc hút lấy toàn bộ khí huyết của dân làng rồi tụ hợp lại thành một khối huyết vụ.

Diêm Ma thu tay về, tức thì huyết vụ trở về bản thể để hắn hấp thu lấy. Đây là động thái “Sát” đầu tiên của một ma đầu khi khai sinh ra. Một loại bản năng bất di bất dịch.

Nữ nhân che mặt băng lãnh nhìn động thái của Diêm Ma. Bên ngoài thay đổi rõ rệt nhưng thái độ đối với nàng vẫn còn tôn phụng.

Từ trên khí tức Diêm Ma tỏa ra xung quanh, bao hàm khí tức phản nghịch với hiện thế gây ra cảm giác vô cùng khó chịu.

Nàng dò hỏi “Ta là ai?”

“Sư tôn!”

Câu trả lời này xem như đối phương vẫn còn xem nàng là sư tôn. Chứng tỏ giọt linh huyết của nàng có tác dụng.

Thông thường, ma đầu xuất thế chính là tàn phá thế giới xung quanh. Chỉ có những nơi có khí tức quen thuộc, hay còn gọi là quê hương sinh ra ma đầu mới không phá hoại.

Thân ảnh Diêm Ma vẫn không nhúc nhích, không ngừng quan sát nữ nhân che mặt. Bởi vì nữ nhân che mặt cho hắn cảm giác như là thân sinh, nên hắn không dám manh động.

Nữ nhân che mặt dò hỏi “Ngươi… là gì?”

“Diêm Ma!”


Nữ nhân che mặt gật đầu, xem như đối phương đã xem nàng như thân sinh. Cho nên đối phương không hề nhìn nàng bằng ánh mắt thù địch.

Nàng giơ cánh tay về phía một mô đất gần đó đang cắm thanh Nhân Hoàng Kiếm. Nàng chộp lấy rồi ném Nhân Hoàng Kiếm cho Diêm Ma.

Nàng chậm rãi nói “Từ nay, kiếm đó là của ngươi!”

Diêm Ma nhận lấy Nhân Hoàng Kiếm, tay vừa cầm chuôi kiếm tức thì sinh ra lôi điện không ngừng. Luồng lôi điện không ngừng truyền khắp thân thể Diêm Ma như muốn thôn phệ. Loại năng lượng phản nghịch với Nhân Hoàng Kiếm khiến Nhân Hoàng Kiếm không chấp nhận.

Diêm Ma cầm chặt chuôi kiếm không buông ra. Từng tia hắc khí bắt đầu bao trùm lấy Nhân Hoàng Kiếm đối nghịch với lôi điện.

Sau một hồi giằng co, lôi điện yếu dần để hắc khí bắt đầu đồng hóa.

Khi hắc khí bao trùm lấy toàn bộ Nhân Hoàng Kiếm, thanh kiếm vốn mang một màu xanh nhạt chuyển hẳn sang một màu đen huyền.

Thân kiếm vốn trơn tru bắt đầu xuất hiện một dấu ma ấn tương tự ấn ký ngay mi tâm Diêm Ma.

Diêm Ma vốn không thể hiện cảm xúc, lúc này nhếch miệng lên đắc ý.

Hắn nhàn nhạt cất tiếng “Gọi ngươi là … Quỷ Kiếm!”

Thanh kiếm như cảm nhận được chủ nhân đặt tên. Tại vị trí ấn ký lóe lên một vệt sáng như thể chấp nhận một cái tên mới.

Nữ nhân che mặt nhìn động thái của Diêm Ma. Ngoài mặt không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào, nhưng trong thâm tâm. Nàng đang đấu tranh giữa hai luồng tư tưởng. Một là xem tên đồ đệ là một công cụ cho lần đánh vào Vô Thượng Tông, hai là tìm một người khác thay thế hắn làm nhiệm vụ này.

Chỉ là toàn bộ khu vực Bắc Cảnh, Quỷ Vực không ai có thể thực hiện được nhiệm vụ này ngoài một ma đầu. Bởi vì thân thể của một ma đầu chính là bất hoại, năng lực ma đầu chính là phản lại với hiện thế.

Nói một cách dễ hiểu, một khi ma đầu đã thực hiện nhiệm vụ này. Kết quả chỉ có một con đường chết.


Bình luận

Truyện đang đọc