THIẾP CHỜ HOA BỈ NGẠN

Năm thân ảnh khổng lồ xuất hiện thân to như một cây đại thụ khiến tất cả mọi người có mặt đều sững sờ. Vẻ mặt sững sờ không riêng gì bọn người Bạch gia và Kim gia, mà ngay cả đám hắc y nhân của Ngọa Môn cũng thật sự biến sắc. Bọn chúng là thành viên Ngọa Môn nhưng cũng chưa từng gặp qua mộc nhân nào lớn đến như vậy.

Trình thống lĩnh nhìn năm thân ảnh mộc nhân hài lòng gật đầu. Đây chính là Mộc Nhân Sư từ tổng bộ gửi đến yểm trợ. Hắn có thân tín ở tổng bộ Ngọa Môn, nên nhận được tin tức liên quan đến việc tổng bộ đang nghiên cứu ra một đội quân gọi là Mộc Nhân Sư. Đội quân Mộc Nhân Sư này chưa từng xuất hiện thực hiện nhiệm vụ, vì là muốn thử nghiệm hiệu quả, nên tổng bộ chỉ giao một vài phân bộ một vài con Mộc Nhân Sư để xem hiệu quả mang lại như thế nào. Điều này như cơn mưa giữa mùa hạ, Trình thống lĩnh lập tức đề xuất xin cấp năm con để tiến hành khảo sát. Nếu hiệu quả mang lại tốt, hắn không những hoàn thành tốt nhiệm vụ ở mỏ thiết, còn được trọng thưởng thêm nhiều bạch ngân.

Lúc này Phương Triết nhìn năm thân ảnh cao chừng năm trượng, năm thân ảnh hầu như đứng ngang với một cây đại thụ gần đó.

Đám mộc nhân này được làm từ một loại gỗ trân quý nào đó, khiến thân hình nhẵng nhụi, bóng loáng. Giữa ngực có gắng một viên đá sa thạch to bằng quả đầu người.

Trên những cánh tay được hàn thiết nhìn vô cùng mạnh mẽ. Chỉ cần một nắm đấm, nó như có thể đập nát một ngọn núi.

Tình huống phát sinh ngoài dự đoán khiến bọn hộ vệ Bạch gia trong lòng bất an, sắc mặt có phần nghiêm trọng. Trong khi quản sự Bạch vẫn đang bất tỉnh, không có người chỉ thị bọn họ cũng không biết làm như thế nào.

Trong Lòng Kim Hối lúc này đã ổn định trở lại. Hắn cứ tưởng sẽ phải thua ngược, nào ngờ cục diện thay đổi chóng mặt. Thì ra Trình thống lĩnh đã suy tính từ trước, nên bộ dáng hắn ta từ đầu không hề có vẻ gì là hoảng sợ. Bởi vì hắn biết, kết quả chỉ có một, đó là thắng lợi áp đảo.

Lúc này một con Mộc Nhân Sư nhào người về trước, tung một nấm đấm vào miếu, cú đấm quá mạnh khiến cả toà miếu đổ sập xuống. Tất cả mọi người Bạch gia và Kim gia đều nhanh chóng chạy ra ngoài.

Một con Mộc Nhân Sư khác chộp lấy một cây đại thụ, nhổ cả gốc lên, làm thành binh khí đập xuống mặt đất, những đòn tất công của Mộc Nhân Sư đều rất bạo liệt, khiến mặt đất hầu như nứt nẻ.

Rất may mắn là hộ vệ Bạch gia toàn là cao thủ, thân thủ bọn họ cũng nhanh không kém so với hành động chậm chạp của bọn Mộc Nhân Sư. Bọn chúng chẳng qua là mộc nhân, thân hình quá khổ, khuyết điểm lớn nhất vẫn là hành động vô cùng chậm chạp.

Phương Triết hướng các vị hộ vệ Bạch gia hét lớn lên “Các vị đại ca mau chống giữ khoảng cách càng xa càng tốt, nơi này giao cho ta!”

Mấy vị hộ vệ Bạch gia, Kim gia còn tỉnh táo, nhanh chóng mang những hộ vệ bị trọng thương lên vai, sau đó rút lui. Hơn ba mươi người đã bị trọng thương hết phân nửa, nên bọn họ chật vật mới cách xa được một khoảng cách.

Lúc này Phương Triết đã nhận ra điểm yếu lớn nhất của Mộc Nhân Sư là hành động chậm chạp, bọn chúng di chuyển nặng nề và không nhất quán.

Phát hiện khác của hắn chính là trong mỗi hành động của Mộc Nhân Sư, đều có ba động của linh khí, linh khí tinh thuần.

Phương Triết xuất ra Bạch Nhật Phi Kiếm, lượn quanh một vòng trên bầu trời, sau đó đâm thẳng vào cánh tay của mộc nhân. Phi kiếm xuyên qua cánh tay, mang theo một tia linh khí yếu ớt trên thân con Mộc Nhân Sư.

Hắn lại để ý viên sa thạch trước ngực của mộc nhân lóe lên một màu xanh nhạt trong chớp mắt. Lúc này hắn đã có một đáp án, chính là sa thạch là một trung tâm phát ra linh khí toàn thân mộc nhân. Nếu như vậy, bên trong nhất định có một người thành thạo thuật luyện khí.

Nhưng mà năm tên Mộc Nhân Sư không để Phương Triết suy nghĩ quá lâu. Bọn chúng luân phiên tấn công Phương Triết, khiến cước bộ Phương Triết không có cơ hội dừng lại. Mặc dù chậm chạp, nhưng bọn chúng có năm tên luân phiên tấn công khiến Phương Triết không kịp trở tay.

Hắn quyết định sử dụng Xuyên Tâm Kiếm, khuyết điểm của Xuyên Tâm Kiếm chính là tiêu hao quá lớn tinh khí thần, hắn dưới thể chất hiện tại nhiều nhất chỉ thi triển được ba đến bốn lần, nên hắn không có quá nhiều cơ hội.

Lúc này một con Mộc Nhân Sư thình lình phóng lên cao, sau đó chặn đường đi của bọn người Bạch gia và Kim gia. Trong tay nó đang cầm một cây đại thụ lớn. Khung cảnh như bọn người Bạch gia, Kim gia như những con kiến, có thể bị đè bẹp bất cứ lúc nào.

Phương Triết đang dây dưa với bốn con Mộc Nhân Sư ở phía sau, tràn cảnh cấp bách phía trước khiến hắn không còn thời gian suy nghĩ nữa. Hắn sử dụng Vân Trung Bộ lướt về phía trước mặt mọi người, xuất ra Bạch Nhật Phi Kiếm lơ lửng trước ngực. Hắn vận dụng linh lực vào một điểm trước ngực sau đó hét lên “Phá!”

Phi kiếm như một lưu quang, bắn về phía Mộc Nhân Sư đối đối diện. “Xuyên Tâm Kiếm” tạo ra một uy áp, bắn xuyên qua ngực Mộc Nhân Sư khiến nó không ngừng lắc lư, sau đó ngã về phía sau tạo ra dư chấn khổng lồ. Cây cối xung quanh đều bị thân thể khổng lồ nó đè bẹp.

Chiêu kiếm này uy lực quá lớn, khiến y phục mọi người có mặt tại hiện trường đều bay phất phới.

Trình thống lĩnh hai mắt như muốn rớt ra ngoài, đây chính là chiêu thức gì, sát thương lại to lớn như vậy. Hắn không thể nào tưởng tượng được sức phá hủy của một chiêu kiếm, chỉ chưa đầy mười hô hấp. Một con Mộc Nhân Sư ngã xuống, đây chính là bạch ngân a. Để tạo ra một con, bọn họ phải tốn kém bao nhiêu là bạch ngân a.

Lúc này, từ bên hông con Mộc Nhân Sư, phóng ra một thân ảnh. Đây chính là nhân vật điều khiển con Mộc Nhân Sư, đúng như Phương Triết dự đoán. Phải có người điều khiển, mới sinh ra linh khí tinh thuần như vậy.

Thân ảnh này mặc một bộ thanh y, nét mặt thanh tú, vô cùng đạo mạo. Hắn phủi phủi vạc áo. Sau đó nhìn Phương Triết nói “Ngươi làm ta rất ngạc nhiên!

Hắn hướng về những thân ảnh Mộc Nhân Sư phía sau, bún ngón tay một cái. Bốn thân ảnh mặc thanh y giống như hắn từ bên trong Mộc Nhân Sư phóng ra bên ngoài, rồi xuất hiện bên cạnh hắn.

Hắn mỉm cười giới thiệu “Ta là Thiết Nhĩ Y, đệ tử Huyền Môn. Những vị kia là sư đệ ta!”

Hắn, Thiết Nhĩ Y không muốn lộ diện, chẳng qua là trong chốn phàm nhân lại có nhân vật trẻ tuổi hơn hắn. Có bản lĩnh nghịch thiên như vậy. Ngay cả bản thân hắn từ trong thế gia đi ra, cũng không thể nào so sánh được với vị thiếu niên trước mặt. Đây là lí do khiến hắn sinh lòng hâm mộ, quyết định lộ diện chào hỏi đối phương.

Về phần Phương Triết nhìn dáng vẻ, cử chỉ ăn nói vô cùng nho nhã của đối phương. Nét mặt hắn cũng giãn ra, hắn cũng chắp tay giới thiệu “Tại hạ Phương Triết, vị huynh đài này vô duyên vô cớ hành thích bọn ta, cho hỏi là ý tứ gì?”

Thiết Nhĩ Y nhìn ngữ điệu đối phương cứng rắn, trong lòng ắt hẳn đã chịu ủy khuất. Hắn vội nói “Chuyện này coi như xong, bọn ta chỉ chấp hành nhiệm vụ. Sau này có duyên gặp lại tiểu huynh đệ sẽ hiểu!”

Nét mặt hắn đột nhiên nở một nụ cười bối rối, hắn không giấu giếm nói “Chuyện là tiểu huynh đệ năng lực, năm người bọn ta khả năng đánh không lại. Tiểu huynh đệ vừa phá hủy một con mộc nhân, coi như là một tổn thất cực lớn ở tổng bộ, nên xem như hòa nhau!”

Phương Triết nghe đối phương nói vậy, hắn mới vỡ lẽ ra, thì ra đối phương sợ hắn tiếp tục ra tay sẽ hủy tiếp bốn con Mộc Nhân Sư còn lại. Đây chính là lý do chính, bọn hắn xuất đầu lộ diện.

Phương Triết mỉm cười, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm “Ta có năng lực đó, bọn ngươi… có khả năng nói chuyện với ta sao”

Trong lòng là nghĩ vậy, bên ngoài hắn hòa nhã nói “Không đánh, không quen biết. Như các vị nói, xem như hòa đi!”

Bốn tên còn lại nét mặt cũng giãn ra khi nghe thiếu niên đối diện nói vậy. Thiết Nhĩ Y thoáng nhìn bên hông Phương Triết đeo hai chiếc túi thêu hoa, hắn sững sờ trong lòng. Tiểu huynh đệ này gia thế như thế nào, lại có đến hai cái túi càn khôn, bản thân hắn còn không có đây.

Hắn ái ngại nói “Phương huynh đệ là người thế gia nào? Có phải gia tộc tránh đời không?

Phương Triết “a” lên một tiếng, cái gì mà tránh đời với ẩn dật. Hắn họ Phương a. Hắn thắc mắc hỏi “Ý huynh đài là…?”

Thiết Nhĩ Y xua tay lia lịa nói “Không có ý gì khác, chỉ là thấy tiểu huynh đệ tuổi trẻ tài cao, nên sinh lòng hâm mộ”

Hắn liếc nhìn bốn vị huynh đệ bên cạnh gật đầu, sau đó chắp tay nói “Vậy vi huynh trước tiên cáo lui, hữu duyên gặp lại!”

Phương Triết cũng chắp tay từ biệt năm người bọn họ.

Chỉ trong chốc lát, chưa đầy mười hô hấp. Bọn họ đã biến mất cùng với bốn con Mộc Nhân Sư đang đứng, chỉ còn lại con bị hư hỏng nằm trên mặt đất, bọn họ để lại không thu hồi. Bọn họ ý tứ là, vật đó đã tổn hại, bọn ta không cần, tiểu đệ cứ tự nhiên.

Lúc này Trình thống lĩnh ở đằng xa quan sát, thấy tình huống xảy ra ngoài dự đoán. Hắn không nghĩ tới bọn Mộc Nhân Sư lại chủ động hòa giải.

Phương Triết thoáng nhìn thấy hắn ta do dự muốn bỏ chạy. Phương Triết cước bộ nhanh chóng xuất hiện trước mặt hắn, từ tốn nói “Giờ tới lượt ngươi!”

Bình luận

Truyện đang đọc