Trước đó Vô Thượng Trấn Tông Cự Kiếm đánh trực diện Ma Linh khiến Ma Linh đứng trước tình huống hôi yên phi diệt. Chỉ là trong sát na đó, “Tế Ti Võng” vô hiệu hóa tạo cơ hội cho sợi ma niệm thoát ly ra bên ngoài bản thể Ma Linh.
Trấn Tông Cự Kiếm phá diệt cơ thể Ma Linh không chừa lại bất kỳ dấu vết nào.
Chỉ còn lại một sợi Ma Niệm và Ngũ Quỷ bị chôn vùi dưới vực sâu vạn trượng do Trấn Tông Cự Kiếm tạo ra.
Trong khoảnh khắc cực kỳ ngắn tưởng chừng sợi ma niệm sẽ bị quy tắc thiên địa thanh trừ thì Ngũ Quỷ sinh biến.
Ngọn hỏa diễm bao phủ xung quanh mỗi một đầu quỷ vụt tắt, trở về diện mạo là một đầu quỷ chỉ có một con mắt ngay giữa trung tâm. Năm đầu quỷ dần dần sát nhập lại theo trình tự từ Tử Sát Quỳ chiếm vị trí phần đầu, Hồng Long Quỳ và Bạch Tiêu Quỳ chiếm vị trí hay bên tương tự hai cánh tay, Lam Giáp Quỳ chiếm vị trí trung tâm phần thân, cuối cùng là Hoàng Hành Quỳ chiếm vị trí hạ thân và tách ra làm hai chân.
Sau khi đã hình thành một bản thể căn cơ. Phần đầu ngũ quan bắt đầu hiển hiện bình thường, hai bả vai xuất hiện rõ ràng hai con mắt, chính giữa lòng ngực mở ra một ánh mắt to lớn, phía sau dần mọc ra năm chiếc đuôi Ngũ Quỷ và một chiếc đuôi nguyên bản dài sắc nhọn.
Sợi Ma Niệm như nhận ra quá trình tái tạo bản thể cho bản thân ma niệm sử dụng. Sợi Ma Niệm nhanh chóng xâm nhập vào bắt đầu quá trình chiếm hữu bản thể mới.
Bản thể như được tạo ra là để Ma Niệm sử dụng cho nên đạt cấp độ phía trên hoàn mỹ dung hợp.
Bản thể vô hình trung lại to lớn gấp năm lần bản thể từ U Linh trước đó. Chỉ là phần đầu bóng nhẵn không còn mái tóc dài như trước.
Lúc này, Phương Triết đối diện với một bản thế Ma Linh hoàn toàn mới. Từ bản thể Ma Linh hoàn toàn mới khiến bản thân hắn nhất thời gợn tóc gáy.
Bởi vì tình huống này gợi nhớ đến sự kiện cách đây bốn năm khi hắn còn là một thiếu niên đối đầu với một tán nhân ở quê nhà Văn Lang Châu.
Thân ảnh Ma Linh lúc này cao lớn hơn trước gấp năm lần. Diện mạo so với trước đã thay đổi rõ rệt. Từ phần đầu đã nhẵn bóng ra, phía sau đã mọc ra sáu chiếc đuôi vô cùng sắc nhọn.
Phương Triết cũng đã nhận ra Ngũ Quỷ bay xung quanh Ma Linh trước đó đã biến mất. Theo như suy đoán của hắn, Ma Linh trùng sinh là có liên quan đến Ngũ Quỷ. Nếu không kiếm chiêu của lão tông chủ không thể gọi là trấn tông được.
Ma Linh lướt qua năm thân ảnh đang nằm trên mặt đất. Hắn không mấy quan tâm vì năm thân ảnh đó đã suy yếu, khả năng sống sót chỉ bằng một ý niệm của hắn không hơn không kém. Hắn chẳng qua là muốn dày vò đối phương thêm một lúc. Hơn hết, hắn muốn năm thân ảnh vẫn còn một chút ý thức chứng kiến hắn nghiền chết con kiến đã khiến hắn ngứa ngáy khó chịu.
Phương Triết bất tri bất giác đã thoái lui theo bước chân tiến tới của Ma Linh.
Càn Khôn Kính vẫn ở phía trước che chắn chủ nhân.
Ma Linh thình lình phóng lên trên đánh xuống một chưởng, chưởng pháp bắn. ra một quả hắc cầu về phía Phương Triết. Phương Triết thoáng chốc đã xuất hiện ở vị trí khác né tránh khối hắc cầu. Vị trí đứng trước đó đã bị khoét một lỗ trống sâu hun hút.
Phương Triết chưa kịp phản ứng thì từ hai bên, hai chiếc đuôi đánh vào. Càn Khôn Kính tức thì che chắn được một phía, phía còn lại Phương Triết không còn cách né tránh đành dùng hai tay trấn giữ Tinh Nguyệt Kiếm chống đỡ.
Chỉ là chiếc đuôi va chạm vào Tinh Nguyệt Kiếm tức thì bị phản chấn. Bắt buộc Ma Linh phải thoái lui về sau.
Ma Linh đối với Tinh Nguyệt Kiếm có một sự e dè.
Bên phía thắt lưng Phương Triết trước đó đã có dấu hiệu rung động, lúc này càng rung động nhiều hơn. Thậm chí là Túi Càn Khôn động đậy như có thứ gì đó không ngừng muốn thoát ly ra bên ngoài.
Phương Triết dùng tay chạm vào Túi Càn Khôn thì thầm “Yên lặng, ta còn đứng vững thì cứ ở yên đấy!”
Ma Linh tiếp tục giơ bàn tay về phía Phương Triết đồng thời điểm ra một chỉ. Chỉ pháp bắ.n ra một luồng dạ quang vô cùng mỏng manh. Phương Triết tức tốc vận dụng “Tốc Biến” dịch chuyển sang một vị trí khác. Ma Linh không buông tha kéo rê chỉ pháp theo vị trí mới của Phương Triết. Luồng dạ quang cũng kéo ra một đường dài cắt phăng mọi thứ xung quanh. Từ đất đá, dãy bình nguyên như bị cắt lát vô cùng dứt khoát.
Khi Phương Triết ngoái đầu nhìn về hiện trường ngổn ngang phía sau thì Ma Linh xã xuất hiện trước mặt hắn. Đối diện là sáu chiếc đuôi sắc ngọn đang áp sát.
Sáu chiếc đuôi đồng thời xoay một vòng bắ.n ra sáu khối quang cầu nhỏ nhắn với dạ quang tỏa ra gây áp lực khó chịu.
Sáu chiếc đuôi lập tức b.ắn ra sáu khối dạ quang cầu khiến Phương Triết thoái lui về sau. Sáu chiếc đuôi tiếp tục bắ.n ra quang cầu truy theo.
Cứ mỗi lần Phương Triết “Tốc Biến” đến vị trí mới thì sáu khối dạ quang cầu bắn tới cho đến khi qua mười đợt tấn công. Tốc độ Phương Triết đã suy giảm, lúc này khả năng né tránh đã không còn nữa.
Sáu khối dạ quang cầu bắn tới, lúc này Càn Khôn Kính xuất hiện kịp lúc thay chủ nhân chống đỡ. Chỉ là Càn Khôn Kính liên tục bị đánh lùi về sau, đẩy cả chủ nhân liên tục thoái lui.
Về phần Ma Linh, Ma Linh vừa bắ.n ra dạ quang cầu vừa chậm rãi tiếp cận Phương Triết. Ma Linh chính là muốn tận hưởng cảm giác dồn ép con mồi đến bước đường cùng.
Khi Ma Linh tiếp cận Phương Triết chỉ còn hai bước chân, đứng trước Càn Khôn Kính.
Thân ảnh Ma Linh cao gấp năm lần Phương Triết dự định dùng sáu chiếc đuôi sắc nhọn cấu xé con mồi, thì Tiểu Mạn từ phía sau Ma Linh phóng ra vô số sợi tơ hồng bám chặt lấy sáu chiếc đuôi đồng thời kéo Ma Linh về sau.
Do những sợi tơ hồng thình lình xuất hiện nên Ma Linh mất đi lợi thế bị đối phương ném trở về sau.
Cùng lúc đó, thân ảnh Man Thiếu dũng mãnh tung ra một cú đấm cực kỳ bạo liệt đánh trực diện Ma Linh. Chỉ là cú đấm bạo liệt đó không ăn thua, Ma Linh vẫn không nhúc nhích. Ánh mắt đen huyền nhìn tên thiếu niên Man Nhân đang rụt rè.
Tiểu Mạn và Man Thiêu thấy không ổn liền thoái lui về bên cạnh Phương Triết.
Tiểu Man biểu hiện ra bên ngoài một vẻ lạc quan nói “Hôm nay Tiểu Mạn sẽ đồng sinh đồng tử với đại ca ca!”
Man Thiếu vốn rụt rè, nhút nhát cũng không kém cạnh. Hắn vỗ ngực chắc chắn nói “Tiểu nô hôm nay cũng sẽ thử mùi vị chết chóc là như thế nào…”
Phương Triết mỉm cười, hắn xòe hai bàn tay trắng ra nói “Chỉ là ta không còn chút lợi ích nào cả… hơn nữa cũng sắp không cầm cự nổi…”
Tiểu Mạn không lấy làm giận mà còn vui vẻ nói “Tiểu Mạn và Man ngốc rất yêu quý đại ca ca!”
Trong lòng Phương Triết lúc này bất chợt rung động. Tấm chân tình của hai bằng hữu từ Quỷ Vực không nghĩ tới lại đơn thuần đến như vậy.
Trước giờ hai tên này ẩn nấp ở khu vực phụ cận không dám xuất hiện. Cuối cùng lại nhảy ra che chắn mà không biết rằng thực lực đối phương hoàn toàn áp đảo. Đối phương chẳng qua là đang vờn lấy còn mồi chưa muốn kết liễu, nếu trực tiếp kết liễu hắn sớm đã không cầm cự được đến thời điểm này.
Phương Triết sờ lên đầu Tiểu Mạn mỉm cười rồi nhìn sang Man Thiếu đánh giá cao hắn. Sau đó Phương Triết bước về phía trước che chắn cho cả hai.
Phương Triết mới nói “Nếu vậy cùng ta đối kháng, hôm nay cùng ta đấu một trận sống chết với tên Ma Linh kia!”
Nói xong, Phương Triết buông Tinh Nguyệt Kiếm ra. Tinh Nguyệt Kiếm tức thì xuất hiện trước ngực liên tục xoay vòng hướng mũi kiếm về phía Ma Linh.
Đến một giới hạn, Tinh Nguyệt Kiếm bắn thẳng về phía Ma Linh. Ma Linh nhanh chóng lấy sáu chiếc đuôi chống đỡ, uy lực “Xuyên Tâm Kiếm” đẩy lùi Ma Linh được một bước chân.
Tinh Nguyệt Kiếm bị đánh bật trở ra, Phương Triết lao đến chộp lấy Tinh Nguyệt Kiếm một kiếm đâm tới. Kiếm chiêu “Vô Ảnh Đoạt Thiên Kiếm” lướt qua thân ảnh Ma Linh đồng thới lưu lại một vết cắt khiến Ma Linh kinh ngạc.
Ma Linh tức tốc lao đến dùng hai cánh tay to lớn liên tục vây công. Phương Triết chỉ có thể dùng kiếm chống đỡ và bị đẩy lùi về sau. Bộ dáng vô cùng chật vật.
Sáu chiếc đuôi thình lình xuất hiện từ hai bên vây lấy Phương Triết, hai trong sáu chiếc đuôi uốn lượn quấn lấy thân thể Phương Triết rồi treo lên trên không.
Phương Triết không để cho bốn chiếc đuôi còn lại vây hãm, hắn lập tức cầm Tinh Nguyệt Kiếm tự đâm vào lồng ngực. Tức thì một loại lực lượng bạo phát bao khỏa lấy hắn đồng thời dịch chuyển hắn đến một khoảng cách hai trăm trượng.
Đây là lần đầu tiên hắn vận dụng “Tế Ti Biến” thoát khỏi khốn cảnh. Tình huống này cũng khiến Ma Linh càng thêm ngạc nhiên. Ma Linh không nói nhưng sắc mặt biểu lộ ra bên ngoài không giấu được sự kinh ngạc tột độ. Bởi vì một con kiến lại có quá nhiều thủ đoạn.