THIẾP CHỜ HOA BỈ NGẠN

Tiếng chuông kéo dài từ ngọn Chủ Phong vang dội khắp nơi. Đây chính là thông báo đại sự sắp diễn ra.

Tất cả đệ tử nội viện, ngoại viện đều tập trung về Diễn Võ Trường. Bởi vì trước đó, đã có tin tức loan truyền việc hậu bối của thập tứ trưởng lão khảo hạch chức vị trưởng lão. Mặc dù biết trước kết quả, nhưng không ai muốn bỏ qua đại sự lần này, ít ra bọn họ muốn nhìn Túy Tiên Tiên Tử thảm bại cỡ nào.

Trên không trung, lúc này xuất hiện một thân ảnh lão giả mặc đạo bào trắng xóa, râu tóc bạc phơ cưỡi trên một cây phất trần. Ánh mắt lão nhìn quanh một vòng, sau đó mới đi vào tiểu viện trên vị trí cao nhất của Diễn Võ Trường. Mười ba vị trưởng lão sau đó cũng lần lượt cưỡi phi kiếm tập hợp lại.

Đệ tử nội viện tập hơn hơn năm trăm người, ngoại viện gần ba nghìn nghìn người, nhất thời Diễn Võ Trường trở nên đông đúc. Lâu lắm rồi mới có một dịp đông đủ như vậy, đặc biệt là có sự xuất hiện của lão viện trưởng.

Có nhiều đệ tử nội viện, thậm chí còn chưa bao giờ gặp qua chân dung thật của viện trưởng Đạo Viện.

Lúc này, thân ảnh của Hoa Lạc Đồng cùng Bạch Vô Thiên cưỡi phi kiếm tiến đến Diễn Võ Trường.

Bên dưới, chúng nữ đệ tử đều vô cùng hâm mộ Hoa Lạc Đồng. Vì người đi cùng là đệ tử chân truyền của thái thượng trưởng lão. Vai vế không phải dạng vừa ở Đạo Viện. Mặc dù Hoa Lạc Đồng vốn xuất thân là người Đạo Viện.

Đây chính là một sự kinh thường lộ rõ ra bên ngoài.

Bạch Vô Thiên phóng xuống dãy hành lang hình vòng cung dành cho đệ tử nội viện. Hắn xuất hiện khiến nhiều ánh mắt nữ đệ tử nội viện nhìn đắm đuối. Hắn ngoài thân phận là đệ tử chân truyên, diện mạo bên ngoài cũng rất cuốn hút. Nữ đệ tử nào có thể thoát khỏi sự mê hoặc đó.

Trong đó Khúc Linh Lung nhìn hắn, khóe miệng nhếch lên khinh thường. Lúc đầu, nàng còn ý định tiếp cận hắn, thậm chí là tìm cách thân cận hắn. Giờ nhìn cử chỉ hắn cùng Hoa Lạc Đồng, chắc chắn đã là một đôi đạo lữ. Mục tiêu của nàng giờ là hướng đến hạ nhục Hoa Lạc Đồng trước mặt nhiều người, từ đó sẽ chân chính theo đuổi con đường kế thừa vị trí thập tứ trưởng lão.

Hoa Lạc Đồng đáp xuống lôi đài, xung quanh đã có vô số ánh mắt nhìn về phía nàng.

Đại trưởng lão từ trong tiểu viện bước ra bên ngoài. Lão chậm rãi nói “Đệ tử nội viện cũng là hậu nhân của thập tứ trưởng lão. Hôm nay tiếp nhận khảo hạch tiếp nhận chức vụ trưởng lão”

Đại trưởng lão nhìn về phía thập trưởng lão cùng thập nhị trưởng lão. Hai vị trưởng lão thấy vậy, cũng bước ra bên ngoài.

Phía dưới, Khúc Linh Lung cũng phi thân lên đứng bên cạnh đại trưởng lão. Tình huống phát sinh khó hiểu khiến chúng đệ tử nhất thời bàn tán sôi nổi.

Đại trưởng lão nói “Lần này sẽ do đệ tử tinh anh nội viện Khúc Linh Lung, cùng hai vị trưởng lão đứng ra khảo hạch”

Chúng đệ tử bên dưới lúc này mới vỡ lẽ. Điều này cũng không quan trọng, thực lực của Túy Tiên Tiên Tử ai cũng biết. Trong năm năm, không hề tu luyện, cảnh giới nếu so với đệ tử ngoại viện chỉ hơn một chút. Chỉ cần một cái lật tay của Khúc Linh Lung, Túy Tiên Tiên Tử dễ dàng bị nghiền ép.

Số người ủng hộ Khúc Linh Lung toàn bộ đều là đệ tử nội viện, chỉ có đệ tử ngoại viện không hiểu chuyện thì im lặng chú tâm quan sát.

Trong nhóm đệ tử ngoại viện lúc này có Hoàng Mập, u Dương Sinh, Mặc Thần Dương cùng Lý Nhược Băng. Bọn họ cũng tò mò đến xem khảo hạch. Bọn họ cũng vô cùng bất ngờ khi khí tức của Bạch Vô Thiên đã khác trước, như biến thành một người khác.

Bạch Vô Thiên cũng chú ý nhóm bằng hữu tiếp xúc trước đó, hắn cũng gật đầu chào hỏi. Điều này khiến Hoàng Mập nhất thời vui vẻ.

Trên lôi đài, Hoa Lạc Đồng sắc mặt băng lãnh không biểu lộ ra cảm xúc nào. Tư thế nàng lúc này như thể đang đối đầu với toàn bộ Đạo Viện. Hàng nghìn ánh mắt nhìn nàng, không một chút nào thiện cảm. Ai cũng muốn nàng nhanh chóng thua cuộc.

Đai trưởng lão xem xét thời gian, lão nói “Chỉ cần thông qua ba chặng khiêu chiến, xem như chân chính vượt qua khảo hạch. Hoa Lạc Đồng chính là trưởng lão thứ mười bốn của Đạo Viện. Nếu thất bại một trong ba vòng, xem như là không vượt qua khảo hạch. Từ đây về sau, mất đi tư cách khảo hạch vị trí trưởng lão”

Hoa Lạc Đồng khom người, chắp tay nói “Đệ tử đã hiểu!”

Đại trưởng lão gật đầu, phất tay một cái. Xung quanh lôi đài, khuôn viên chừng một trăm trượng xuất hiện một bức tường ánh sáng. Đây chính là pháp trận phòng ngự. Pháp trận này được khởi động khi có những đại năng so đấu. Đây chính là ngăn ngừa tổn thất do trận chiến gây ra.

Lão nói “Trận đầu tiên sẽ do Khúc Linh Lung đảm nhận khảo hạch!”

Khúc Linh Lung nghe đến tên mình, khóe miệng nàng nhếch lên. Nàng rất muốn chân chính ngược vị sư tỷ thân thiết trước nhiều người từ lâu. Một phần vì chuyện tốt nào sư tỷ nàng cũng chiếm hết. Từ việc tu luyện được phụ thân thương yêu, từ việc cơ duyên trong lần tham gia lễ trưởng thành. Tất cả chuyện tốt đều bị sư tỷ giành hết. Đó là lý do nàng trở mặt, xem Hoa Lạc Đồng như một chướng ngại, một thứ gì đó đáng ghét nhất.

Hoa Lạc Đồng dửng dưng, nhìn thân ảnh sư muội thân thiết phi thân xuống. Nét mặt không hề có một tia ba động, nàng hầu như không hề để ý đến Khúc Linh Lung.

Khúc Linh Lung sắc mặt đắc ý nói “Cuối cùng sư muội cũng chân chính gặp sư tỷ ở nơi như thế này. Cơ hội này sư muội chờ rất lâu!”

Hoa Lạc Đồng bất ngờ, đối phương xem trọng nàng đến như vậy. Tình nghĩa tỷ muội không còn nhưng ít ra ai cũng có cuộc sống riêng. Không phải trong năm năm qua, sư tỷ ta luôn sống trong sự dày vò sao.

Nàng lãnh đạm nói “Sư muội có thành kiến với ta từ khi nào!”

Nàng cân nhắc một lúc, rồi nói tiếp “Không phải từ khi trở về từ U Châu trong trong lễ trưởng thành thất bại của sư muội chứ!”

Nàng phàn nàn nói tiếp “Không phải danh tiếng của sư tỷ bị sư muội hủy hoại sao?”

Lần đó, trước khi hai người đi vào truyền tống trận tham gia lễ trưởng thành. Cả hai hứa với nhau sử dụng danh tính của nhau hành sự. Cũng như là thay tên đổi họ, che giấu diện mạo.

Lần đó chỉ vì một tiểu tử con nhà thế gia trêu chọc nàng, nàng diệt toàn bộ gia hơn năm mươi người. Cuối cùng bị các thế lực U Châu truy nã. Nếu không có sự xuất hiện giải vây kịp thời của gia gia nàng là đại trưởng lão. Nàng đã thân tử đạo tiêu ở nơi đó rồi.

Khi trở về, nàng nhìn nét mặt hớn hở, vô cùng hạnh phúc của Hoa Lạc Đồng kể lại sự việc ở Văn Lang Châu. Nhất thời lòng ghen ghét sinh ra, lòng đố kỵ bào mòn tình nghĩa tỷ muội. Khiến mối quan hệ hai người vỡ vụn.

Giờ đây chân chính đối chiến với vị sư tỷ phế vật trên lôi đài, trong lòng nàng vô cùng hả hê.

Khi nghe Hoa Lạc Đồng nhắc đến chuyện ở U Châu, nắm tay nàng siết chặt, trường kiếm xuất ra.

Thân ảnh nàng biến mật, tiếp đến chính là nhắm đến vị trí yết hầu Hoa Lạc Đồng đâm thẳng. Nàng muốn một kiếm miểu sát Hoa Lạc Đồng.

Hoa Lạc Đồng thân ảnh cũng tiêu tán, thình lình xuất hiện sau lưng Khúc Linh Lung, một chưởng nhẹ nhàng lên lưng nàng. Nàng ta bị đánh văng về trước mười trượng. Sắc mặt nhất thời ngạc nhiên.

Khúc Linh Lung xoay người nhìn về phía Hoa Lạc Đồng. Sắc mặt Hoa Lạc Đồng lúc này uy nghiêm như một vị sư tỷ nghiêm khắc nhìn chăm chú nàng, khiến nàng hai chân nhất thời run nhẹ.

Khúc Linh Lung nghiến răng, xuất ra trường kiếm, vận dụng “Xuyên Tâm Kiếm” mũi kiếm phát ra kiếm khí đâm thẳng. Hoa Lạc Đồng không trốn tránh, nàng dùng hai ngón tay kẹp lấy luồng kiếm khí, sau đó dễ dàng bóp nát.

Sắc mặt Khúc Linh Lung khó coi, trong lòng nàng lúc này đã dao động. Không phải đây là sư tỷ phế vật sao. Tại sao tu vi lại mạnh như vậy. Tay không bắt lấy kiếm khí hóa hình, không phải ý tứ là cảnh giới cao hơn nàng một bậc sao.

Chúng đệ tử nội viện cũng bất ngờ, những vị trưởng lão quan chiến cũng bất ngờ. Đây chính là Túy Tiên Tiên Tử phế vật sao, tại sao khí chất bỗng chốc thay đổi lớn đến như vậy.

Đại trưởng lão nhìn về phía lão viện trưởng, sắc mặt lão viện trưởng cũng bộc lộ ra một tia hiếu kỳ. Sự việc này nằm ngoài dự liệu.

Hoa Lạc Đồng dửng dưng nói “Nếu ta không có năng lực, sẽ không đứng đây! Sư muội rút lui đi, sư tỷ ta không có nhiều thời gian!”

Câu nói này khiến Khúc Linh Lung nổi giận, bạo phát khí thế ra xung quanh. Nàng ta không bỏ cuộc, tay cầm trường kiếm lao đến muốn ăn thua đủ.

Hoa Lạc Đồng thở dài, tay xuất trường kiếm, kiếm này cũng là một thanh trung phẩm linh khí bình thường. Nàng chém một nhát, Khúc Linh Lung như con diều đứt dây, tùy thời bị đẩy lùi về sau hai mươi trượng. Cả người bị bắn vào lớp màng bảo vệ gây ra chấn động.

Nàng ta đứng dậy phun một ngụm máu, sau đó ngã về sau bất tỉnh.

Toàn trường nhất thời im lặng. Bọn họ không phải đến xem Hoa Lạc Đồng bị ngược sao. Tình huống phát sinh trước mắt là như thế nào.

Sau một hồi im lặng vì bất ngờ, chúng đệ tử mới bắt đầu bàn tán sôi nổi về thực lực thật sự của Hoa Lạc Đồng. Trước giờ nàng ta ẩn giấu quá sâu đi.

Bình luận

Truyện đang đọc