THIẾP CHỜ HOA BỈ NGẠN

Trong không gian Vô Thượng Vạn Vật Kính.

Phương Triết ngồi xếp bằng để tâm vô tạp niệm, hắn định thân như vậy đã hai ngày rồi.

Không gian xung quanh được bao phủ bởi một màu trắng xóa không có phương hướng cụ thể, không có điểm dừng cũng như là chân trời. Không gian này vô cùng rộng lớn, chỉ có một mình hắn trơ trọi, mọi thứ hoàn toàn tĩnh mịch.

Hắn phát hiện bản thân đang mắc kẹt ở một nơi vô lượng định. Từ một loại quy tắc nào đó truyền đến tâm trí hắn khiến hắn biết được mảng không gian này được gọi là Vô Lượng Giới bên trong Vô Thượng Vạn Vật Kính.

Vô lượng chính là không thể nào tính toán, ước đoán cũng như bao hàm một loại ngoài quy tắc thiên địa. Cho nên nơi đây hoàn toàn không hề tồn tại những loại quy tắc khác.

Hắn ngồi im một chỗ, ý niệm suy diễn một Trận Pháp, Trận Pháp lập tức cụ hiện thực hóa thành sa bàn có thể nhìn thấy rõ ràng và có thể sờ được.

Hắn ý niệm đến không gian bên ngoài Minh Chính Điện, trước mặt hắn xuất hiện một khối cầu trong suốt. Khối cầu này hiển hiện rõ ràng hình ảnh bên ngoài Minh Chính Điện. Thậm chí là có thể nhìn thấy chân dung của đại trưởng lão Đàm Thu Nguyệt với vẻ mặt sốt sắng, lo lắng cho hắn.

Ý niệm hắn lại mô phỏng ra một khu vực rộng lớn ở Đạo Viện. Đạo Viện được thu nhỏ lại trong một khối cầu xấp xỉ hai người ôm. Hắn có thể nhìn thấy rõ ràng nhiều đệ tử tu luyện cực khổ ở Đôn Hoàng hay ở Khô Lâu Sơn. Trên nét mặt từng đệ tử thể hiện sự nhiệt huyết mà bình thường hắn không có cơ hội nhìn thấy.

Loại cảm giác như bản thân hắn chính là con mắt trên bầu trời có thể nhìn thấy vạn vật ở Đạo Viện khiến bản thân có một loại cảm giác cao xa khó lường.

Hắn thử tập trung ý niệm thu nhỏ khung cảnh toàn bộ Bắc Cảnh lại, từng khung ảnh to lớn bắt đầu thu nhỏ lại. Những ngọn sơn phong cao vời vợi cuối cùng chỉ bằng một đầu ngón tay.


Hắn bắt đầu chuyển hướng đến Bách Vực Chi Địa, nơi đây là một dãy những cột trụ trôi nổi trong một vùng tăm tối. Chỉ có thể ở trên cao mới có thể nhìn thấy cảnh tượng này.

Hắn tiếp tục di dời xuống phía đông nam, nơi đó có một dãy núi phân ra hai khu vực rõ rệt. Một bên là khu vực Vô Thượng Tông, bên dưới là Linh Thú Tông.

Linh Thú Tông tập hợp một dãy cao nguyên rộng lớn với một vài ngọn núi cao. Nơi đó được đặt những tòa đình viện to lớn xen kẽ những tiểu viện nhỏ li ti như đầu ngón tay.

Cuối cùng hắn có một loại ý nghĩ, chuyển dời ý niệm đến Vạn Thú Tông ở Quỷ Vực. Chỉ là không gian Vô Lượng Giới không có bất kỳ phản ứng nào. Điều này chứng minh, Vô Lượng Giới chỉ có thể mô phỏng ra những khu vực bên trong Bắc Cảnh.

Hắn bất ngờ thất thần, cơ thể đình trệ rồi ngã ngang ra bất tỉnh.

Hắn không biết bản thân vận dụng ý niệm thăm dò từng khu vực bên trong Bắc Cảnh. Điều này khiến tinh thần lực càng lúc càng suy kiệt, cho đến khi tinh thần lực bị vắt kiệt, cơ thể không thể kiểm soát được lập tức mất khả năng khống chế rồi rơi vào tình trạng bất tỉnh.

Chuyện này bản thân hắn cũng biết, chỉ là hắn vì quá tò mò, nên sinh ra bất cẩn. Chỉ là bản thân hắn muốn nếm thử cực hạn của việc thăm dò có thể kéo dài được bao lâu.

Hắn âm thầm tính toán, những khu vực phụ cận hắn có thể tùy thời mô phỏng ra nhưng khi bao quát toàn bộ Bắc Cảnh. Hắn muốn nhìn ở những khu vực xa hơn thì lúc đó mới thật sự tiêu tốn tinh thần lực. Khi đó hắn chỉ có thể duy trì tối đa chừng một phần ba khắc.

Sau một hồi, hắn có một loại ý niệm táo bạo hơn đó là trực tiếp thao túng hiện thực.


Loại ý tưởng này quá táo bạo, không khéo bản thân hắn sẽ tiếp nhận sự phản phệ nào đó. Cho nên hắn bắt đầu thí điểm một vùng hoang vắng cách Vô Thượng Tông chừng hai vạn dặm.

Khu vực này được bao trùm bởi một cánh rừng bạt ngàn với một vài dãy núi xa xa mờ ảo. Nơi đây vô cùng thích hợp để thí điểm loại ý tưởng táo bạo này.

Hắn nhìn chằm chằm vào khối cầu to lớn bên trong chính là hoàn cảnh hiện thực. Hắn rút thanh Xi Vưu Kiếm trên vai xuống rồi thử cắt một cây cổ thụ trong cánh rừng, chỉ là thanh kiếm băng xuyên qua khối cầu như thể khối cầu không tồn tại.

Hắn thất vọng, vô tình dùng cánh tay điểm vào khối cầu. Cánh tay xâm nhập vào khối cầu mà không xuyên thấu như thanh kiếm.

Hắn đưa ánh mắt quan sát tình huống bên trong khối cầu. Lúc này cánh tay hắn như một tòa núi vô cùng hùng vĩ, cánh tay khổng lồ có thể nhổ lên một cây cổ thụ dễ dàng.

Hắn mừng rỡ tiếp tục nhổ liên tiếp hai mươi cây cổ thụ rồi ném hai mươi cây cổ thụ sang một bên.

Hắn lại ngã ngang ra một bên bất tĩnh.

Hắn tính toán, thời gian duy trì tinh thần lực khi tác động trực tiếp vào hiện thực chỉ có thể kéo dài được bốn mươi lăm hô hấp.

Trong nhất thời, hắn cảm nhận bản thân như hóa thành một vị thần, có thể dời sông lấp bể.




Ở một nơi khác, tại sào huyệt của nữ nhân che mặt.

Nàng ta lúc này đang ngồi trên một chiếc ghế đá trên một vị trí cao nhất. Ngồi trên vị trí này, nàng ta có thể quan sát được toàn bộ bên dưới mặt đất.

Bên phía khu vực gần những dòng chảy nham tương, số dân làng khai thác hạ phẩm Xích Linh Thách vẫn không ngừng nghỉ. Khu vực phụ cận La Lan Thụ vẫn có nhiều hộ vệ không ngừng tuần tra.

Mọi thứ trong tầm mắt nàng ta đều diễn ra bình thường.

Chỉ là thân ảnh Hàm Ngưng Nhi sớm không còn ở khu vực này. Nàng ta lén lút rời đi, điểm đến không còn chỗ nào khác ngoài thung lũng Vô Xương.

Nữ nhân che mặt chỉ có thể lắc đầu, không thể làm gì được. Quản nàng ta vô cùng vất vả.

Lúc này, tại vị trí Cửu U La Lan Thụ bất ngờ sinh biến.

Tình huống Cửu U La Lan Thụ sinh biến khiến những hộ vệ xung quanh dừng lại quan sát.

Nữ nhân che mặt nhận ra động tĩnh, nàng ta cũng nhanh chóng tiến đến phía trên đỉnh ma thụ.


Dòng nham tương bên trong ma thụ không ngừng sôi sục cho đến khi tạo thành một vòng xoáy. Dòng xoáy này nâng cơ thể Ngôn Tử đang bị ngâm trong dòng nham tương trồi lên bề mặt.

Cơ thể Ngôn Tử trồi lên được nửa phần thân thì dừng lại.

Thân ảnh Ngôn Tử lúc này đã không còn như trước, hai mắt nhắm nghiền với khuôn mặt biến dạng. Trên khuôn mặt chỉ còn lưu lại hai con mắt đang nhắm nghiền, còn lại đều là sần sười không phân rõ mũi miệng. Hắn như thể hóa thành một quái nhân không hơn không kém.

Nữ nhân che mặt nhìn tình huống này, nàng ta không thể chờ đợi thêm được nữa.

Nàng ta nhìn ra sự thay đổi bên ngoài Cửu U La Lan Thụ.

Lúc này sáu nhánh cây như sáu cánh hoa vốn ủ rũ đã có dấu hiệu khởi sắc. Từng nhánh cây bắt đầu đung đưa như thể mừng rỡ. Tiếp theo đó là nhánh cây đầu tiên phát ra dạ quang màu xanh lục rồi tắt đi, nhánh cây thứ hai nối tiếp phát ra dạ quang màu xanh lục rồi vụt tắt. Cứ như thế lặp lại cho đến nhánh cây thứ sáu thì đến phiên thân cây Cửu U La Lan Thụ nhấp nháy phát sáng thông qua những đường gân như huyết mạch trên thân cây.

Nữ nhân che mặt không giấu được cảm xúc khi mà dấu hiệu vòng tuần hoàn sáu chu thiên lặp đi lặp lại liên tục. Đây chính là dấu hiệu quá trình uẩn dục ma đầu đã tương thích.

Căn cứ theo vòng tuần hoàn sáu chu thiên trước đó, chỉ cần ba mươi sáu ngày ma đầu chắc chắn thành hình.

Nàng ta nhủ thầm “Thủ đoạn dùng thân người uẩn dục ma đầu chỉ mới thí điểm, không nghĩ tới lại thành công ngoài mong đợi. Việc này mà các vị đại nhân ở Huyền Môn biết được. Xem như thực lực Huyền Môn trong tương lai lại tăng lên đáng kể”

Nghĩ đến đây, nàng ta lấy ra một thẻ bài bằng ngọc trong suốt rồi bóp nát nó. Tức thì xuất hiện một con phi điểu trong suốt. Nó lập tức lao vào khoảng không phía trước, chớp mắt đã hoàn toàn biến mất.

Làm xong việc truyền tin tức về Huyền Môn. Sắc mặt nàng ta nhất thời thay đổi, trong ánh mắt xuất hiện một tia sát khí.


Bình luận

Truyện đang đọc