THIẾP CHỜ HOA BỈ NGẠN

Khu vực Di Tích Thần Chiến.

Ba người La Chính Hành, Thương Vô Lại cùng Vô Nan Thất Kiếm phối hợp với [Linh] tung ra thủ đoạn mạnh nhất là Pháp Tướng liên tục công kích Hộ Sơn Đại Trận tòa hắc sơn.

Âm thanh cùng dư chấn bạo liệt, lan tỏa ra tứ phương. Người người không ngừng hướng sự chú ý về phía Di Tích Thần Chiến hóng tình hình.

Trong khi bốn người bọn họ liên tục oanh kích Hộ Sơn Đại Trận thì bên trong tòa hắc sơn đã có sự chuyển biến nhất định.

Tại vị trí trước đó được cắm thanh hắc kiếm với dòng chảy sền sệt màu đen đã phủ đầy lên hoa văn Trận Bàn. Trận Bàn vốn duy trì vài điểm sáng nhấp nháy giờ đã hoàn toàn tối lại.

Mặt đất xung quanh bắt đầu xuất hiện những vết nứt nẻ rồi lan dần ra phạm vi rộng hơn.

Thình lình mặt đất được bố trí Trận Bàn sụp lún tạo thành một hố sâu hun hút. Từ trên cao nhìn xuống giống như một lối vào hang động mà bên trong là một mảng đen tâm tối.

Bên ngoài Hộ Sơn Đại Trận.

Pháp Tướng của La Chính Hành vận dụng cự kiếm liên tục bổ xuống. Pháp Tướng của Thương Vô Lại cũng dùng trường thương liên tục đâm tới lớp phòng hộ tại một điểm với hy vọng có thể khoét một lỗ thủng để đi vào. Còn Pháp Tướng của Vô Nan Thất Kiếm vận dụng thuật ngự kiếm điều khiển bảy thanh kiếm chém ngang dọc, khí thế càng lúc càng bạo liệt.

Chỉ là cho dù ba người La Chính Hành, Thương Vô Lại cùng Vô Nan Thất Kiếm cố gắng thế nào cũng không thể phá vỡ được lớp phòng hộ của tòa hắc sơn.

Sau hai canh giờ, với thực lực của bốn Pháp Tướng liên tục oanh tạc nhưng không thể phá vỡ được lớp Hộ Sơn Đại Trận. Ba người La Chính Hành, Thương Vô Lại cùng Vô Nan Thất Kiếm thu hồi Pháp Tướng lại. Bởi vì cứ tiếp tục duy trì Pháp Tướng, tinh thần lực hao tổn thì khi xảy ra tình huống xấu, tính mạng cả ba sẽ vô cùng nguy hiểm.


[Linh] cũng bất lực thu hồi Pháp Tướng rồi nhìn lên trên bầu trời.

Trạng thái của [Linh] buông lỏng với khóe miệng nhếch lên đắc ý như thể đã cảm nhận được một loại lực lượng quen thuộc từ vị “đại nhân” kia.

Đúng lúc này, từ phía bầu trời vang lên một tiếng sấm gầm.

Bầu trời vốn ảm đạm không có bất kỳ khí tức ba động nào bắt đầu cuộn tròn. Tầng mây không ngừng nổi lên từng cơn sóng.

Sau chừng mười hô hấp, bầu trời rách toạc ra làm hai lộ ra một luồng sáng chói mắt.

Từ bên trong luồng sáng chói mắt xuất hiện một thân ảnh hung thú với đôi cánh sải rộng, thân hình dài chừng năm trượng.

Trên lưng con hung thú là một nam nhân tuyệt sắc thân khoác bạch y với tà áo bay theo cơn gió.

[Linh] lập tức quỳ xuống nghênh đón.

Nhóm thuộc hạ xung quanh nhìn [Linh] quỳ bái cũng đồng loạt quỳ xuống.

[Linh] mừng rỡ thốt lên “Cung nghênh môn chủ đến Thần Vực!”

Con hung thú bay lơ lửng trên bầu trời với đôi cánh vỗ liên tục.


Nam nhân tuyệt sắc nhìn [Linh] với bộ dạng vô cùng thành khẩn. Hắn chậm rãi nói “Đã nhiều năm không gặp, không nghĩ tới ngươi lại trở nên ngoan ngoãn đến như vậy…”

[Linh] lắp bắp nói “Tiểu nhân không dám!”

Nam nhân tuyệt sắc hờ hững nhìn sang ba người La Chính Hành, Thương Vô Lại cùng Vô Nan Tuyệt Kiếm. Ánh mắt sắc bén của nam nhân tuyệt sắc khiến ba người bọn họ có phần dè chừng.

Nam nhân tuyệt sắc hờ hững nói “Lần này ta tới chính là lấy lại đồ vật thuộc về Huyền Môn bọn ta… Đó là Giao Ước Cổ Nhân mà tổ tiên các ngươi lưu lại”

Câu nói của nam nhân tuyệt sắc thốt ra khiến ba người La Chính Hành, Thương Vô Lại cùng Vô Nan Tuyệt Kiếm giật mình. Bọn họ hiểu được cái gì gọi là “Giao Ước Cổ Nhân”. Bên cạnh đó, trong âm thanh từ tốn đó kèm theo một loại lực lượng tuyệt sát chi khí của cường giả mà bản thân họ không thể hình dung ra được giới hạn như thế nào.

Nam nhân tuyệt sắc hai mắt nhắm lại, miệng lẩm bẩm vài câu. Sau một hồi liền trừng mắt thốt ra “Giao Ước Cổ Nhân trì hoãn việc thu hồi lãnh giới Thần Vực. Khi thời hạn phong ấn thượng cổ hung thú mất đi hiệu lực chính là lúc giao ước đã hết hiệu lực. Bản tọa cho toàn bộ người đang tu luyện tại Thần Vực thời gian ba năm rời đi. Sau ba năm, bản tọa sẽ đích thân thu hồi lãnh giới vốn là của Huyền Môn ta!”

Lời nam nhân tuyệt sắc thốt ra có thể không quá lớn nhưng lại lan tỏa ra khắp ngõ ngách ở Thần Vực thông qua Hắc Kim Trụ.

Hắc Kim Trụ vốn là kim trụ có màu đen sáng bóng không có bất kỳ phản ứng nào giờ thình lình phát ra âm thanh tuyệt lãnh của một nam nhân. Điều này khiến không ít người ở phụ cận Hắc Kim Trụ kinh ngạc cũng như là tò mò.

Hắc Kim Trụ lúc này đóng vai trò truyền âm đi khắp Thần Vực, ai cũng có thể nghe thấy giọng nói của nam nhân tuyệt sắc.

Ba người La Chính Hành, Thương Vô Lại cùng Vô Nan Tuyệt Kiếm chỉ biết nhìn nhau sững sờ mà không thể làm gì được. Bọn họ thông qua động tĩnh nam nhân tuyệt sắc phát ra âm thanh nhận ra sự tồn tại của Hắc Kim Trụ. Chính điều này khiến bọn họ mang tâm trạng bồn chồn, muốn gấp rút trở về tông môn tìm đối sách.


Nam nhân tuyệt sắc không để ba người La Chính Hành, Thương Vô Lại cùng Vô Nan Tuyệt Kiếm rời đi đơn giản như vậy mà tùy tiện phóng xuất ra một tấm bia đá màu đen với nhiều dòng chữ trắng ngoằn ngoèo. Tấm bia đá này có độ cao chừng mười trượng bao quát một khu vực rộng lớn.

Từ trên tấm bia đá với ngũ sắc lôi điện không ngừng di chuyển, không ngừng đan xen nhau mang lại cảm giác hủy thiên diệt địa. Loại cảm giác mà sinh cơ càng lúc càng bị bào mòn.

Khi La Chính Hành bình tĩnh lại quan sát tấm bia đá mới phát hiện tấm bia này đã từng gặp qua một hai lần.

Nếu như hắn đoán không lầm, đây chính là tấm bia đá ở Ma Thần Điện - Quỷ Vực. Có điều, đây chỉ là suy đoán của riêng hắn.

Chỉ là khi hắn nhìn vào tấm bia đá càng lâu, từ bên trong tấm bia đá truyền ra tin tức khiến bản thân hắn phải run sợ. Bên trong có tuyệt sát chi khí cũng như tin tức về “Giao Ước Cổ Nhan”.

Hai người Thương Vô Lại cùng Vô Nan Thất Kiếm cũng một bên khiếp sợ. Cả hai toát ra mồ hôi khi quan sát tấm bia đá một đoạn thời gian.

La Chính Hành hít sâu một hơi, chắp tay lại hướng nam nhân tuyệt sắc dò hỏi “Tiền bối lấy căn cứ từ đâu khẳng định như vậy?”

Nam nhân tuyệt sắc thoáng cười nhạt.

Nội tâm La Chính Hành hốt hoảng, chỉ là không tiện thể hiện ra bên ngoài. Nếu đối phương chỉ là một tu sĩ bình thường với cấp bậc Thất Phẩm, hắn sớm đã ăn thua đủ. Chỉ là dưới tình huống hiện tại, hắn không dám manh động, bởi vì không biết đối phương có thực lực cường đại như thế nào.

Nam nhân tuyệt sắc tùy ý chỉ về phía tấm bia đá với màu đen huyền bí.

Làm xong động tác này, hắn ra hiệu cho con hung thú tiến về phía lớp Hộ Sơn Đại Trận tòa hắc sơn. Con hung thú xem lớp phòng hộ như vô hình, tùy tiện băng xuyên qua mà không có bất kỳ cản trở nào. Điều này khiến ba người La Chính Hành, Thương Vô Lại cùng Vô Nan Thất Kiếm sửng sốt. Thủ đoạn nghịch thiên như vậy, bọn họ không làm được.

La Chính Hành nhìn sang hai lão bằng hữu rồi nói “Việc này ta không thể xem nhẹ, cho nên ta trước trở về Thiên Sư Đường tìm đối sách. Trước từ biệt tại đây!”

Nói xong, La Chính Hành xuất ra phi hành kiếm rồi phóng vút lên trên bầu trời.


Thương Vô Lại nhìn sang Vô Nan Thất Kiếm nói “Việc này cũng quá đột xuất, ta cũng phải trở về tông môn xem tình hình. Trầm huynh dự tính thế nào?”

Vô Nan Thất Kiếm không do dự liền trả lời “Việc này không phải vô duyên vô cớ phát ra tin tức này. Xem ra tin tức này đã được tên bí ẩn kia truyền đi khắp Thần Vực. Nơi này sớm muộn cũng sẽ bạo loạn. Ta cũng phải về Thất Kiếm Môn cùng môn chủ bàn đối sách. Thời gian tới Thần Vực thật sự sẽ nhộn nhịp...”

Thương Vô Lại gật đầu rồi hướng khu vực phía đông rời đi. Vô Nan Thất Kiếm cũng thoáng chốc biến mất.

[Linh] một bên không nói gì mà không ngừng quan sát động tĩnh phía bên trong tòa hắc sơn. Lớp Hộ Sơn Đại Trận có thể nói là cực kỳ kiên cố, vậy mà sủng thú của môn chủ lại dễ dàng băng xuyên qua. Đúng là chỉ có môn chủ mới làm được.

Hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi ra ám hiệu, tức thì bên cạnh xuất hiện hai tên thuộc hạ thân tín Kim Thiền cùng Kim Linh.

Hắn nhàn nhạt nói “Hai người các ngươi trở về Hắc Thiên Sơn điều động toàn bộ thuộc hạ. Thông báo toàn bộ thế lực liên quan nói rằng thời khắc chờ đợi đã đến rồi!”

Kim Thiền cùng Kim Linh nghe xong, sắc mặt tức thì rạng rỡ.

Quả thật, từ khi gia nhập thế lực Hắc Thiên Địa. Tổng quản đại nhân có đề cập đến ngày thế lực Hắc Thiên Địa thâu tóm Thần Vực. Ngày thâu tóm chính là toàn bộ thế lực tồn tại ở Thần Vực đều phải cúi đầu.

Kim Thiền không do dự lấy ra một tấm phù lục rồi ném vào bên cạnh, tức thì xuất hiện một thông đạo. Hắn cùng tiểu muội gấp rút đi vào bên trong, thông đạo cũng lập tức khép lại.

[Linh] cảm giác thỏa mãn liền ngồi xuống xếp bằng. Hai mắt nhắm lại phóng thích Thần Thức thăm dò xung quanh. Động thái này chính là hộ pháp môn chủ hành sự.

Những người xung quanh chứng kiến có hốt hoảng, có sửng sốt. Đa phần đều không tin vào lời cảnh báo của nam nhân tuyệt sắc vừa đi vào bên trong tòa hắc sơn. Bọn họ cho rằng nam nhân tuyệt sắc chính là đi vào cướp đi tài bảo từ Thần Mộ Bí Cảnh.

Dù không biết tài bảo trân quý cũng như có số lượng nhiều như thế nào, nhưng chân chính tranh đoạt thì bọn họ không dám. Bọn họ chỉ có thể âm thầm quan sát chờ đợi thời cơ.


Bình luận

Truyện đang đọc