TIÊN NGẠO

Dư Tắc Thành chạv đuổi theo phía bóng người kia biến mất. Khắp nơi toàn là người, biết đến nơi nào tìm tiểu muội của mình đây... Trước mắt có một người giống như tiểu muội Dư Tĩnh Hân, Dư Tắc Thành kéo lại nhìn xem, không phải, vội vàng tiếp tục chạy về phía trước tìm kiếm, giữ lại một người, vẫn không phải, chỉ có thê lo lắng kêu to:

- Tiểu muội, tiểu muội

Thế nhưng vẫn không thấy bóng dáng Dư Tĩnh Hân đâu, giữa biển người đông như nước thủy triều này làm sao tìm cho được? Dư Tắc Thành ngự kiếm bay lên trên bầu trời phường thị tìm kiếm khắp trên đầu đám đông, tìm mãi một khắc, mãi đến khi Kim Đan Chân Nhân của Cực Nguyên Vân Hà tông duy trì trật tự phường thị ngăn hắn lại, lúc ấy Dư Tắc Thành mới chậm rãi đáp xuống, tâm thần hoảng hốt.

Từ mười năm trước, muội muội sử dụng Vạn Lý Phi Độ Phù hoàn toàn biến mất, chuyện này mẫu thân hắn vẫn canh cánh bên lòng, cũng là chuyện khiến Dư Tắc Thành cảm thấy tim minh nặng trĩu. Nếu không phải vì mình đêm mua trộm sách, không thể không giết Lý đại quan nhân, tiểu muội cũng sẽ không gặp được sư phụ của nàng, cũng không phải rời nhà đi xa như vậy.

Lúc mình rời nhà ra đi mẫu thân đã năm lần bảy lượt dặn dò phải tìm cho được tiểu muội, phái giúp đỡ nàng, đừng để người khác khi dễ nàng. Thế nhưng biển người mênh mông biết tìm đâu, quả thực là mò kim đáy biển, căn bản không có một chút tăm hơi.

Chẳng lẽ tiểu muội đến làm đệ tử ở Cực Nguyên Vân Hà tông này, nghĩ đến những lời đánh giá bên ngoài đối với môn phái này, nghĩ đến biểu hiện của bọn Cố Thính Vân, Dư Tắc Thành lập tức lắc đầu, không có khả năng, không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.

Nếu suy nghĩ lại thật kỹ, quả thật là không có khả năng, muội muội sử dụng Vạn Lý Phi Độ Phù, loại phù lục này mình từng lục tìm ở Hiên Viên kiếm phái, thuộc về cực phàm siêu cấp phù lục, dù cho Hiên Viên kiếm phái cũng không có được mấy tấm. Cực Nguyên Vân Hà tông này, hừ hừ... Dư Tắc Thành lắc đầu, tuyệt đối không có khả năng.

Mặt khác lúc tiểu muội ra đi khi đó nó chỉ mới chín tuổi, hiện tại có lẽ đã là mười tám, chín tuổi rồi vì sao dáng người không có chút biến hóa nào cả, hẳn phải sớm trưởng thành đại cô nương rồi, nhất định là mình hoa mắt sinh ra ảo giác, ảo giác, ha ha, thì ra là ảo giác...

Dư Tắc Thành cố nghĩ ra lý do như vậy để tự an ủi mình, tự mình lừa gạt mình, xin lỗi vị Kim Đan Chân Nhân ngăn trở hắn, bất kể thế nào mình cũng đã gây rối loạn trật tự phường thị. Thấy tâm thần Dư Tắc Thành có vẻ không được tập trung, thấy hắn đúng là tìm kiếm thân nhân, thái độ xin lỗi thành khẩn, vị Kim Đan Chân Nhân kia cũng không nói gì nữa, chuyện này coi như xong.

Dư Tắc Thành không còn lòng dạ nào đi dạo phường thị, bèn chia tay mọi người, tự mình vội vàng trở lại trụ sở, muốn tìm kiếm sư phụ, khẩn cầu sư phụ hỗ trợ tra xét xem thử trong hàng đệ tử Cực Nguyên Vân Hà tông mười năm trước mới gia nhập có cái tên nào là Dư Tĩnh Hân hay không.

Dư Tắc Thành trở lại trụ sở, sư phụ cùng Cấp Thủy Chân Nhân đều không có ở trụ sở. Dư Tắc Thành đành phải ngồi trong phòng lặng lẽ chờ đợi trong lòng cuộn lên muôn vàn cảm xúc, không biết tiểu muội mình rốt cục thế nào rồi, nàng có bị người khi dễ hay không, có thể ăn đủ no hay không, nghe lòng đau như dao cắt.

Thời gian trôi qua, dần dần Dư Tắc Thành bình tĩnh lại, việc đã đến nước này, nghĩ nhiều vô ích, đi bước nào hay bước ấy. Chỉ cần tiểu muội không chết, vậy hết thảy mọi sự tốt lành, cho dù ở Cực Nguyên Vân Hà tông này hết thảy cũng có thể làm lại từ đầu. Mình là người tu tiên, nếu ngay cả tiểu muội cũng không bảo vệ được, còn tu tiên làm gì nữa, đi chết cho rồi.

Thời gian dần trôi qua, lúc này Cố Thính Vân đã trở về. Đối với nàng Dư Tắc Thành cũng không có lòng dạ nào để ý, tâm thần hắn đang đặt hết vào tiểu muội mình, Cố Thính Vân lấy trong túi trữ vật ra mấy chục quả giồng như anh đào lặng lẽ rửa sạch sẽ, bày lên mâm đưa đến trước mặt Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành liếc nhìn số hoa quả này đây là Tiên Linh Vân Hà quả xem ra Cố Thính Vân thấy mình không còn lòng dạ nào mua sắm loại quả này bèn dùng linh thạch hôm qua mình cho nàng mua số Tiên Linh Vân Hà quả này về cho mình.

Cố Thính Vân đứng bên cạnh nhìn Dư Tắc Thành, Dư Tắc Thành dùng thân thức quét qua, Tiên Linh Vân Hà quả này có tổng cộng trăm quả, hai viên linh thạch một quả, xem ra Cố Thính Vân không dám ăn một Tiên Linh Vân Hà quả nào cả. Tuy rằng thiếu nữ này nghèo khó nhưng biết nhớ ơn, tính tình hào phóng, có can đám nắm lấy cơ hội, thiếu nữ này đáng được giúp.

Dư Tắc Thành gạt chuyện muội muội mình sang bên cầm lấy một Tiên Linh Vân Hà quả lên cắn thử một miếng, quả nhiên miệng đầy hương thơm, linh lực tràn trề, thật sự là bảo vật.

Việc đã đến nước này Dư Tắc Thành không nôn nóng nữa, lặng lẽ chờ đợi sư phụ trở về. Đến chiều, sư phụ, Cấp Thủy sư bá lục tục trở về, Dư Tắc Thành gặp sư phụ bẩm báo chuyện của mình, sư phụ hắn lập tức đáp ứng, đến tiệc buổi tối nhất định hỏi thăm giùm Dư Tắc Thành một phen.

Lúc chạng vạng tối, tiệc tối của Cực Nguyên Vân Hà tông bắt đầu, đèn đuốc sáng choang. Bọn sáu người Dư Tắc Thành tham gia tiệc tối, được bốn đệ tử Cực Nguyên Vân Hà tông vô cùng Diễm lệ cầm đèn lồng dẫn dường, sáu người xuyên qua một tòa lầu các, thông qua hành lang đi vào một đại điện.

Nơi này chuyên dùng để thiết yến cho nên đại điện vô cùng rộng lớn, trong đại điện tiên nhạc du dương, đồng thời hai bên bài trí đầy những tiên tửu hoa quả, thức ăn ngon, tùy ý khách nhân hưởng dụng.

Nơi này được tạm thời dùng làm chỗ chờ đợi nghỉ ngơi, quý khách đến đây nghỉ ngơi chờ đợi một hồi, bên trong chánh điện còn đang bố trí.

Mọi người nghỉ ngơi một hồi, chính yến bắt đầu, mọi người nhao nhao tiến vào đại điện giữa tiếng tiên nhạc du dương. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Đại điện này chia làm nội ngoại lưỡng điện, nội điện là nơi dành cho Nguyên Anh Chân Quân tiền bối cùng đại biểu tất cả thế lực lớn các môn phái. Ngoại điện là những khách nhân từ khắp nơi đến đây chúc mừng.

Chỗ ngồi của mọi người đã sớm an bài rõ ràng, cứ theo tên ngồi vào vị trí là được, một bàn có thể ngồi tám người, đều được xếp theo quan hệ gần xa, thân mật nhiều ít mà khéo léo an bài, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện cừu gia ngồi chung một bàn.

Sư phụ cùng Cấp Thủy Chân Nhân vào nội điện dự yến, bàn của Dư Tắc Thành ngoại trừ bổn đệ tử Hiên Viên bọn họ ra, còn có bốn đệ tử Trúc Cơ của Kỳ Thuẫn môn.

Kỳ Thuẫn môn cũng là một trong thượng môn, bọn họ am hiểu phòng ngự, được xưng tường đồng vách sắt, kiên thuần bất phá, bị Tu Tiên giới đùa giỡn xưng Vương bát đản (con rùa) đánh mãi không chết. Bọn họ cùng Thánh Giáp Tông, La Sát Kim Cương tông đều lấy phòng ngự vang danh Tu Tiên giới.

Nhìn bề ngoài bốn tên đệ tử Kỳ Thuẫn môn ai nấy đều có dáng người thấp bé, đầu trọc, sau lưng cõng một cái lá thuẫn cực lớn quả thật chẳng khác rùa đen, nhìn qua có cảm giác kỳ quái, thật sự giống như rùa đen đứng thẳng hai chân, khó trách Tu Tiên giới đánh giá bọn họ như vậy.

Ở nơi này Dư Tắc Thành gặp lại Diệp Thiên, đám đệ tử Khiên Cơ tông chiếm hơn bốn mươi bàn. Lần này đệ tử Khiên Cơ tông đến chúc mừng khoảng hơn ba trăm người, trong đó có hai Nguyên Anh Chân Quân, mười ba Kim Đan Chân Nhân, đệ tử Trúc Cơ khoảng trăm người.

Trừ bọn họ ra còn có đệ tử Thần Độn Tông đến hơn một trăm người, có hai Nguyên Anh Chân Quân, mười bốn Kim Đan Chân Nhân. Còn có đệ tử Minh Vương Tông chừng hai trăm người, có ba Nguyên Anh Chân Quân, hai mươi bảy Kim Đan Chân Nhân, còn lại tất cả đều là đệ tử Trúc Cơ, có thể nói xuất động hơn phân nửa thực lực môn phái.

Tam đại thượng môn không đơn giản chỉ là đến chúc mừng, rõ ràng là tới trợ giúp Cực Nguyên Vân Hà tông dương oai. Mà đồng minh hàng ngàn năm của Cực Nguyên Vân Hà tông là Hiên Viên kiếm phái cũng chỉ phái ra hai Kim Đan Chân Nhân, bốn đệ tử Trúc Cơ.

Kỳ Thuẫn môn vốn vẫn một mực ủng hộ bọn họ chỉ phái đến một Nguyên Anh Chân Quân, hai Kim Đan Chân Nhân, bốn tên đệ tử Trúc Cơ đệ tử, điều này đã nói rõ vấn đề. Lập tức những môn phái nhỏ, gia tộc tu tiên, tán tu cường giả, cũng bắt đâu bàn tán xôn xao sau lưng.

Bên kia một vị Kim Đan Chân Nhân của Cực Nguyên Vân Hà tông bắt đầu chủ trì yến hội, thanh âm to rõ của y vang vọng toàn trường. Người này là người cầm quyền chính thức của Cực Nguyên Vân Hà tông, Đại đệ tử của Thần Hà Chân Nhân, Kim Hà Chân Nhân là chưởng môn tương lai của Cực Nguyên Vân Hà tông.

Kỳ thật Chân Nhất Thần Quân Thần Hà Chân Nhân trong ba trăm năm qua một mực bế quan, rất ít xử lý công việc, hết thảy sự tình của Cực Nguyên Vân Hà tông đều do vị Kim Hà Chân Nhân này cai quản. Chính y đưa ra kế hoạch dùng nữ đệ tử kết duyên, không cần tốn tiền của, dâng hiến nữ đệ tử khắp nơi, khiến cho Cực Nguyên Vân Hà tông trở thành đại kỹ viện nổi tiếng ở Tu Tiên Giới.

Tuy rằng thanh danh xấu nhưng thực lực của Cực Nguyên Vân Hà tông lại ngày càng trở nên hùng mạnh, ngoại trừ Thân Hà Chân Nhân ra Cực Nguyên Vân Hà tông còn có ba Nguyên Anh Chân Quân, trong đó có hai người là tán tu Chân Quân do Kim Hà Chân Nhân mời từ bên ngoài tới, mục đích của bọn họ chính là vì đám nữ đệ tử đông đảo của Cực Nguyên Vân Hà tông. Lô đỉnh tốt như vậy, nhiều như vậy biết tìm đâu?

Bình luận

Truyện đang đọc