TIÊN NGẠO

Tất cả mọi người bay thẳng tới Tĩnh Hương lâu, phía sau Tĩnh Hương lâu có một dãy trang viên đại viện, chính là sào huyệt của Tô gia, gia chủ Tô gia đang trốn trong đó.

Rất nhiều Kim Đan Chân Nhân xa xa nhìn thấy bèn chạy thẳng tới nơi này. Tô gia thấy vậy bèn lấy Tĩnh Hương lâu làm cứ điểm, thiết lập rất nhiều tầng bảo vệ, gia tăng phòng ngự. Bắt đầu từ đêm qua, không ít Kim Đan Chân Nhân phát động tập kích Tô gia bọn họ, định phá vỡ pháp trận phòng ngự, xông vào Tô gia cướp bóc nhưng rốt cục hoàn toàn uổng phí công phu.

Đội ngũ Hỏa Vân tông tới trước Tĩnh Hương lâu dừng lại, mọi người nhìn về phía Phần Hỏa Chân Nhân, Phần Hỏa Chân Nhân liếc mắt một cái, giọng bừng bừng khí thế:

- Tắc Thành, lên!

Dư Tắc Thành cung kính đáp:

-Dạ.

Sau đó hắn bước ra, làm như vậy để che giấu thân phận chân chính của bọn họ. Dư Tắc Thành đi ra trăm trượng, dùng Kiếm Ngã thuật cảm ứng xung quanh, chỉ thấy trong phạm vi mười dặm có dao động của gần trăm Kim Đan Chân Nhân đang đổ dồn về phía này. Bọn họ đang muốn tụ lại xem thử rốt cục Hỏa Vân tông muốn làm gì.

Dư Tắc Thành đột nhiên cao giọng hô to:

- Gia chủ Tô gia ở đâu, mời ra đây nói chuyện.

Sau đó không chờ gia chủ Tô gia xuất hiện. Dư Tắc Thành đã cao giọng nói lớn:

- Lão thân là gia chủ Tô gia một trong mười hai thế lực ở Hoa Đô, trong lúc Hoa Đô đang chịu hạo kiếp này, lão lại chỉ biết khư khư bảo vệ mảnh đất nhà mình. Lão làm như vậy không sợ liệt tổ liệt tông của Tô gia thất vọng hay sao? Lão không thấy mình đã làm thất vọng biết bao phụ lão hương thân đã từng tin tưởng Tô gia hay sao? Lão không thấy mình đã làm thất vọng biết bao dân chúng Hoa Đô đang kêu khóc thảm thiết hay sao? Lão không thấy mình đã làm đất trời, lương tâm mình thất vọng hay sao?

- Hiên Viên kiếm phái ta cùng Hỏa Vân tông cảm thương cho hạo kiếp Hoa Đô, cảm thương sinh linh đồ thán, hiện tại muốn khống chế trường đại họa này. Phàm là kẻ nào tự tiện chiến đấu, tự tiện làm thương tổn người khác, chúng ta sẽ giết chết không tha.

- Chúng ta sẽ liên kết mười hai thế lực Hoa Đô, chúng ta sẽ liên kết tất cả thượng môn trung môn, liên kết tất cả tu sĩ tán tu. Mọi người cùng nhau liên kết lại, tập hợp tất cả đồng đạo cùng nhau tìm kiếm Phá Bại Chân Quân kia, như vậy mới có thể tìm được Thập Đại Tiên Điển.

Lúc Dư Tắc Thành nói tới ngăn chặn đại họa, không ít người cười khẩy, cho rằng hắn khoác lác. Nhưng lúc mười hai Kim Đan Chân Nhân cùng đám đệ tử Trúc Cơ của Hỏa Vân tông cùng nhau phóng xuất chân nguyên ra ngoài, lập tức hỏa vân ngút trời toát ra khí thế vô biên, không còn ai dám cười nữa.

Đến lúc Dư Tắc Thành nói sẽ liên kết tất cả thế lực lại, lập tức có người bắt đầu động tâm. Thật ra có rất nhiều Kim Đan Chân Nhân không thích cục diện hỗn loạn này chỉ có điều không thể làm gì được.

Tô gia trước mặt sau khi Dư Tắc Thành kêu gọi, không thấy có phản ứng gì. Bất chợt lão tăng hôm qua xuất hiện:

- Dư Tắc Thành, ngươi thật sự muốn bình ổn trường đại họa này ư?

Dư Tắc Thành thi lễ:

- Tham kiến Đại sư, đệ tử quá thật có lòng này, đang nỗ lực thực hành, xin Đại sư trợ giúp.

Lão tăng nói:

- Được, ta tham gia hàng ngũ của các ngươi, mình vì mọi người, mọi người vì mình, ta không vào địa ngục còn ai vào địa ngục?

Dứt lời, lão tăng gia nhập vào hàng ngũ bọn Dư Tắc Thành. Có lão mở đầu, lập tức có ba vị Kim Đan Chân Nhân mười phần trượng nghĩa cũng lục tục gia nhập hàng ngũ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Dư Tắc Thành lại nhìn vào Tô gia:

- Tô gia, các người muốn làm rùa đen rút cổ, vậy cứ việc làm đi. Hoa Đô không có khả năng tiếp tục hỗn loạn như vậy mãi. Đến lúc đó, không biết mười hai thế lực ở Hoa Đô có còn sự tồn tại của các người không...

Dư Tắc Thành vừa dứt lời, chợt có một giọng nói già nua vang lên:

- Ai nói Tô gia chúng ta là rùa đen rút cổ? Hiện tại là lúc nguy nan, Tô gia chúng ta nhất định phải đứng ra gánh vác, vì quê hương Hoa Đô của chúng ta, liều thôi.

Lập tức từ trong Tô gia có tám vị Kim Đan Chân Nhân bay ra, lại thêm trên trăm đệ tử Trúc Cơ. Mọi người hội hợp cùng nhau, khí thế lại càng tăng vọt.

Dư Tắc Thành kêu lớn:

- Các vị đạo hữu, chúng ta là người tu tiên, hiện tại là lúc nguy nan nên đứng ra cứu vớt sinh linh thiên hạ. Hy vọng mọi người gia nhập hàng ngũ chúng ta, cùng nhau dẹp loạn, cứu lấy Hoa Đô.

Lập tức lại có thêm mười mấy Kim Đan Chân Nhân gia nhập. Rất nhiều người có thể nhìn ra, tuy rằng hiện tại gia nhập không có ích lợi gì nhưng cũng không tổn thất gì. Nếu không gia nhập, sau này sẽ trở thành kẻ thù của liên minh. Mà liên minh này càng ngày càng lớn mạnh, vậy sẽ nguy hiểm vô cùng. Cho nên chi bằng hiện tại gia nhập, hòa lẫn vào trong đó không cần làm gì, chỉ cần đi theo xem náo nhiệt.

Không Kim Đan Chân Nhân nào ngu ngốc cả, rất nhanh đã có nhiều người gia nhập. Bọn họ còn dùng phi kiếm truyền thư kêu gọi bằng hữu của mình gia nhập.

Dư Tắc Thành bèn nói:

- Tô tiền bối, xin ông hãy đi liên kết Nhất Thủy môn, Tình Nguyên giáo, Hoành Đao môn trong số mười hai thế lực Hoa Đô.

- Tư Y, nàng trở về Phân Phương Giải Ngữ môn xin chỉ thị của Môn chủ để cho các nàng nhanh chóng xuất lực, phụ trách liên hệ Ô gia, Lý gia, Hoành gia.

- Ta sẽ đi liên hệ Đoạn Tụ tông, Tam Tài môn, Thượng Quan gia. Chúng ta chia nhau hành động, ba canh giờ sau tập hợp tại đây.

- Các vị, mọi người ai nấy hãy liên hệ với hảo hữu của mình, nhiều người hợp sức, tuyệt đối có thể hóa giải trường đại họa này, chúng ta chia ra hành động đi thôi.

Dứt lời, bọn Dư Tắc Thành bắt đầu chia nhau liên hệ mười hai thế lực Hoa Đô. Dư Tắc Thành mời hai vị trong mười hai vị Kim Đan Chân Nhân của Hỏa Vân tông bảo vệ Mộc Tư Y hành động, số còn lại cùng Dư Tắc Thành hành động.

Dư Tắc Thành cố ý chọn Đoạn Tụ tông, lúc tới sơn môn của Đoạn Tụ tông. Dư Tắc Thành và Phần Hỏa Chân Nhân nháy mắt với nhau. Lập tức Phần Hỏa Chân Nhân dẫn các vị Kim Đan Chân Nhân khác chạy thẳng tới Tam Tài môn còn Dư Tắc Thành dẫn mười mấy đệ tử Trúc Cơ đi đến Đoạn Tụ tông.

Dư Tắc Thành đứng trước sơn môn Đoạn Tụ tông bắt đầu la hét, giảng đại nghĩa, mồm năm miệng mười. Hắn yêu cầu Đoạn Tụ tông vô tư cống hiến, xuất môn cùng hắn đi dẹp loạn, khôi phục Hoa Đô trở lại bình thường, đánh chết hết tất cả Kim Đan Chân Nhân phá hoại Hoa Đô.

Đoạn Tụ tông xem Dư Tắc Thành như một thẳng ngốc. Thấy hắn đám khoác lác như vậy, chỉ có mười mấy tên đệ tử Trúc Cơ đã vọng tưởng bình định Hoa Đô ngăn chặn đại họa, bất cứ người bình thường nào cũng cho rằng Dư Tắc Thành đã uống lộn thuốc.

Chỉ có Bảo Di Ninh phát giác ra chuyện này có vẻ khác thường, nàng định ra xem bọn Dư Tắc Thành định làm gì nhưng Lôi Vạn Quân vẫn luôn trấn thủ tại Đoạn Tụ tông bảo vệ Bảo Di Ninh, y vô cùng chán ghét Dư Tắc Thành. Bảo Di Ninh không thể bỏ lại Lôi Vạn Quân, một mình ra ngoài gặp Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành vẫn la hét không ngớt bên ngoài, đây là hắn muốn che mắt Đoạn Tụ tông, làm như vậy. Đoạn Tụ tông nhất định sẽ không chịu tham gia liên minh này. Đến khi sự việc bình định Hoa Đô chấm dứt, người ngoài rút đi, tội danh Đoạn Tụ tông làm rùa đen rút cổ, không chịu ra dẹp loạn Hoa Đô sẽ không thể nào tránh khỏi. Toàn bộ dân chúng Hoa Đô, môn phái tu tiên Hoa Đô sẽ chán ghét bọn chúng, coi như chặt đứt con đường sống của Đoạn Tụ tông, còn gọi là kế tuyệt hậu.

Kêu la một lúc lâu, Dư Tắc Thành cảm thấy đã đủ bèn nói:

- Đi thôi, chúng ta đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, Đoạn Tụ tông này không chịu tham gia, vậy không thể trách chúng ta.

Mọi người cùng nhau rời khỏi. Sau này Đoạn Tụ tông phát hiện ra vẻ khác thường, tuy rằng cũng gia nhập liên minh, nhưng lúc ấy chuyện này đã bị bọn Dư Tắc Thành rêu rao khắp nơi khiến Đoạn Tụ tông bị mọi người hết sức khinh thường.

Cuối cùng sự tình Hoa Đô chấm dứt, dân chúng Hoa Đô ai về nhà nấy. Những ai từng tham gia dẹp loạn Hoa Đô, ai làm rùa đen rút cổ, trong lòng mọi người đều biết. Đoạn Tụ tông bị bài trừ ra khỏi liên minh tu tiên Hoa Đô không còn đệ tử nào chịu gia nhập, bị kỳ thị, bị người phỉ nhổ, rốt cục không thể sống yên, bắt buộc phải bỏ xứ mà đi.

Kết quả Đoạn Tụ tông vừa rời khỏi Hoa Đô đã bị Long Dương giáo tiêu diệt. Rốt cục Long Dương giáo cũng hoàn thành được nguyện vọng kéo dài ngàn năm, hai phái kết hợp làm một trở lại. Nguyện vọng diệt vong Đoạn Tụ tông của Dư Tắc Thành không ngờ rốt cục lại được thực hiện như vậy.

Lúc này Dư Tắc Thành tiếp tục chạy về phía trước. Tam Tài môn đã xuất động nhân mã, mọi người hội hợp đi tới Thượng Quan gia.

Chuyện này giống như quả cầu tuyết lăn từ trên núi xuống, càng ngày càng lớn. Cuối cùng lúc mọi người trở lại tập trung trước Tô gia, trên không đã có chừng sáu, bảy trăm Kim Đan Chân Nhân tụ tập lại. Mọi người kêu gọi bằng hữu, vẫn còn vô số Kim Đan Chân Nhân đang tụ tập về phía này, tới gia nhập liên minh.

Sau khi Dư Tắc Thành trở lại, lập tức phát hiện một vấn đề quyền lợi liên minh này đang chuyển biến. Hiện tại những kẻ ba hoa trên trời dưới đất trong liên minh không ít, hiệu quả lời nói của bọn họ so ra còn tốt hơn Dư Tắc Thành, rất nhiều.

Trong vô hình, bọn họ dần dần chuyển đổi quyền lợi liên minh đi, đặt ra quy củ ước thúc Gia chủ Tô gia, Phần Hỏa Chân Nhân, Vạn Hoa Chi Chủ của Phân Phương Giải Ngữ môn đều được lợi không ít từ quy củ này. Quy củ này khiến cho mỗi người tu tiên tham gia liên minh cùng có lợi, nhờ vậy nên càng ngày càng có nhiều người ủng hộ hơn nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc