TIÊN NGẠO

Dư Tắc Thành bắt đầu lễ bái trước từng tượng một. Lễ nghĩa không thể thiếu, những vị tổ sư này ai cũng là bậc anh kiệt trong loài người, lập nên công đức muôn đời hoàn toàn đáng để cho mình thành tâm lễ bái.

Dư Tắc Thành nhất nhất lễ bái, trong lúc lễ bái cảm nhận được trong gió truyền đến từng tràng phạm âm, cùng tiếng hồ cầm vô cùng thanh nhã, sau đó còn vang lên những tràng nhạc khí cổ du dương.

Những thanh âm này dường như tiên nhạc bên tai, đồng thời còn có thanh âm tụng niệm êm ả du dương từ cuối chân trời vọng tới.

Sau khi lễ bái xong tượng các tổ sư. Dư Tắc Thành bèn đi vào trong đại môn, lúc này mới phát hiện bên trong càng to lớn hùng vĩ hơn nữa, chẳng khác nào giới tử nạp tu di.

Một đại đạo thông thiên xuất hiện trước mắt hắn, do đá kim cương điêu khắc thành những bậc thang. Liếc mắt nhìn qua có tất cả một ngàn lẻ một bậc. Con đường bằng đá kim cương này dẫn thẳng về phía trước, dọc đường mây mù lượn lờ, trên đỉnh cao nhất là một sơn môn lầu các.

Dư Tắc Thành chậm rãi bước lên từng bước, hắn cũng không ngự kiếm bay lên. Nơi này quá mức trang nghiêm, ngự kiếm phi hành quả thật là vũ nhục các bậc tiên hiền.

Mỗi bậc thang như vậy rộng mười bảy trượng, cao một thước, không dính một hạt bụi nào toát ra hào quang màu tím ẩn vàng, trông như ánh ngọc.

Trên thang sương khói lượn lờ, nếu quan sát kỹ sẽ thấy trên mỗi bậc thang như vậy có điêu khắc hình ảnh dị thú mờ mờ. Mỗi bậc là những hình ảnh khác nhau, không bậc nào giống bậc nào.

Dư Tắc Thành kiên quyết bước từng bước một về phía trước, không hề do dự, rốt cục đã tới đỉnh thang. Trước mắt hắn là một tòa điện đường, giữa treo một tấm biển rất lớn được khảm bằng linh thạch, có ba chữ thể triện màu vàng rất lớn: Tổ Sư đường.

Dư Tắc Thành lấy tay đẩy đại môn, lập tức đại môn rộng mở, bèn chậm rãi tiến vào. Chỉ thấy nền Tổ Sư đường được lát bằng vàng ròng, nóc làm bằng ngọc, linh thạch đầy đất hàm chứa tiên khí sung túc.

Dư Tắc Thành bước từng bước một vào trong, đại môn sau lưng hắn tự động khép lại, ánh sáng chợt bừng lên bốn bề. Dư Tắc Thành quan sát xung quanh cẩn thận, chỉ thấy trước mặt mình có năm chiếc cửa vàng.

Trên năm cửa vàng này, mỗi cửa được ghi ở trên:

Mông Mông Học Đồng Quy Nguyên Khí, Sơ Nhập Điện Đường Hóa Nguyên Tinh, Thông Huyền Nhập Hóa Kim Đan Khởi, Lô Hỏa Thuần Thanh Đan Hóa Anh, Phản Phác Quy Chân Hư Chân Nhất.

Đây là đại biểu cho năm thời kỳ tu tiên: Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Phản Hư kỳ.

Những chữ này trôi nổi lơ lửng bằng thể chữ triện trên cửa vàng, chữ nào chữ nấy to bằng cái đấu, hình dáng vụng về đơn giản.

Dư Tắc Thành không hề do dự, cất bước tiến vào cửa có ghi Hóa Nguyên Tinh, lập tức bạch quang chợt lóe. Dư Tắc Thành được truyền tống vào trong một thạch thất tu luyện.

Khoảnh khắc tiến vào thạch thất, một đạo hào quang quét qua người Dư Tắc Thành vài lần, sau đó một cổ thần thức truyền vào đầu hắn: Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

- Khởi động tiềm tu ba ngày trong Tổ Sư đường, ngươi có thể lựa chọn một môn kiếm pháp đã tu luyện qua để lãnh ngộ sâu hơn, cũng có thể chọn một môn kiếm thuật mới tiến hành học tập. Thời gian ba ngày có thể học được bao nhiêu, vậy phải xem duyên phận của ngươi, xin hãy cân nhắc cho thật kỹ!

Trong thạch thất, trước mắt Dư Tắc Thành xuất hiện vô số ảo ảnh, mỗi một ảo ảnh như vậy là một bộ kiếm pháp hay pháp thuật. Trong ảo ảnh đều có bóng người chậm rãi diễn luyện, làm thế nào luyện tập, sử dụng ra sao, làm cách nào tiến giai, làm cách nào tiến hóa...

Tất cả ảo ảnh ở đây đại khái chia làm sáu phần, hẳn là tiến hành phân loại dựa theo Hiên Viên Lục Kiếm. Trong đó có chừng hai phần ba là màu đen, một phần ba còn lại có màu sắc bình thường. Màu đen biểu thị những pháp thuật mà hiện tại với tu vi cảnh giới của Dư Tắc Thành chưa thể tu luyện được.

Ảo ảnh có màu sắc bình thường cũng có hơn một trăm ba mươi cái trước mặt Dư Tắc Thành, chờ đợi hắn lựa chọn. Nhưng con số ấy quả thật quá nhiều, khiến Du Tắc Thành nhìn hoa cả mắt, hầu như không có cách nào lựa chọn.

Dư Tắc Thành không nhịn được nói:

- Nhiều quá, làm sao lựa chọn được đây...

Lập tức có một đạo thần thức truyền vào đầu hắn:

- Hãy nói ra yêu cầu của ngươi!

Dư Tắc Thành ngẫm nghĩ một chút, xuất ra Cực Nguyên Hà Quang:

- Đây là Cực Nguyên Hà Quang, ta muốn dùng nó làm nguyên lực cho Kiếm Quang Ngục, học một bộ kiếm pháp trong Kiếm Quang Ngục để phối hợp với Cực Nguyên Hà Quang này. Tốt nhất là có thể công kích từ xa, giống như Nhân Uân Viên Quang Thứ vậy, có thể công kích liên tục nhiều lần, lực xuyên thấu hùng mạnh. Cũng giống như sử dụng cung thủ bắn tỉa chuyên môn ám sát tướng lĩnh đối phương khi hai nước giao chiến với nhau vậy.

Trong quá trình Dư Tắc Thành nói chuyện, ảo ảnh đầy trời bắt đầu biến mất dần dần, cuối cùng chỉ còn lại ba cái. Dư Tắc Thành nhìn kỹ ba môn kiếm pháp này là:

Điện Quang Triều Lộ kiếm, Lưu Quang Thuấn Tức kiếm, Quang Âm Như Tiễn kiếm.

Ba bộ kiếm pháp này hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Dư Tắc Thành, đều là kiếm pháp xuất thân từ Kiếm Quang Ngục, Dư Tắc Thành quan sát cẩn thận.

Trong ba loại kiếm pháp này, Dư Tắc Thành đã từng nghe Thần Hi sư thúc giảng qua về Điện Quang Triều Lộ kiếm. Kiếm pháp này cần đạt tới cảnh giới Linh Tịch sơ cấp mới có thể tu luyện, so ra còn cao hơn Nhân Uân Viên Quang Thứ một bậc. Thế nhưng hiện tại màu sắc của nó vẫn là bình thường, xem ra Tổ Sư đường cho rằng Dư Tắc Thành có thể tu luyện được.

Lưu Quang Thuấn Tức kiếm, Quang Âm Như Tiễn kiếm, Dư Tắc Thành chưa từng nghe qua. Bất chợt hắn nhớ tới lời lão điên đã nói. Tổ Sư đường này toàn là Nguyên Anh Chân Quân tới tiềm tu, nói cách khác ba cửa vàng trước đó hầu như chưa từng có đệ tử nào tiến vào. Có thể nào những kiếm thuật trong này toàn là kiếm thuật thất truyền sau vài lần đại kiếp nạn? Có thể nào trong Học Đông Quy Nguyên Khí mênh mông của Luyện Khí kỳ còn có thuật khống kiếm gì đó mà lão điên ngỡ đã thất truyền? Nếu như phán đoán của mình là chính xác, nói không chừng mình lại lập được một công lao lớn...

Lập tức Dư Tắc Thành đưa ra quyết định, Điện Quang Triều Lộ kiếm lập tức bị gạt bỏ. Nếu mình muốn có sức thuyết phục trước mặt lão điên, làm sao cũng phải xuất ra được một ít bản lãnh chân chính, cho nên chỉ có thể chọn một trong hai môn kiếm thuật Lưu Quang Thuấn Tức kiếm và Quang Âm Như Tiễn kiếm.

Môn Quang Âm Như Tiễn (thời gian qua mau như tên bắn) kiếm này có cái tên rất khó nghe, cái gì mà tiễn kiếm, bỏ thôi... Rốt cục Dư Tắc Thành chọn Lưu Quang Thuấn Tức kiếm. Cách lựa chọn như vậy nhìn qua như đùa giỡn, thật ra cả ba loại kiếm pháp này không chênh lệch nhau nhiều. Dư Tắc Thành không hiểu nổi chỗ khác biệt bên trong cho nên lựa chọn như vậy so ra vẫn tốt hơn là nhắm mắt chọn bừa.

Dư Tắc Thành vừa chọn Lưu Quang Thuấn Tức kiếm, hai ảo ảnh kia lập tức biến mất. Ảo ảnh Lưu Quang Thuấn Tức kiếm lập tức khuếch đại bay về phía Dư Tắc Thành.

Nháy mắt Dư Tắc Thành rơi vào một trạng thái hết sức kỳ dị, bên tai hắn vang lên vô số thanh âm, trước mặt hiện ra vô số phi kiếm. Dường như hắn đang luyện kiếm dưới gốc hoa đào, dường như hắn đang khổ tu bên trong thạch thất, dường như hắn đang bay lượn trong một thế giới tràn đầy ánh sáng, dường như hắn đang chém giết cường địch, dường như hắn đang ngự kiếm phi hành, dường như hắn đang ngao du giữa biển...

Lúc này Dư Tắc Thành đang rơi vào một trạng thái hỗn loạn mịt mờ, hư hư ảo ảo, sinh sinh tử tử, hư hư thật thật, chẳng khác nào giấc mộng Trang Chu, dường như cuộc đời chỉ là cơn mộng lớn, đời người phóng được mấy Thu...

Trong ảo cảnh dường như Dư Tắc Thành đã trải qua mười lần chết đi sống lại chuyển sinh, sinh sinh tử tử. Bất chợt một màng sáng ngời hiện lên, rốt cục Dư Tắc Thành tỉnh lại khỏi ảo ảnh mênh mông mờ mịt. Hắn ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy bên trong thạch thất xuất hiện một biển báo thời gian, không ngờ hắn đã trải qua đủ ba ngày ba đêm trong thạch thất.

Dư Tắc Thành nhìn quanh quất, còn chưa biết rốt cục sự việc ra sao, nháy mắt đã bị một lực lượng mạnh mẽ dời đi. Nhìn lại thấy rõ ràng mình đang đứng trên Hiên Viên kiếm phái, chỗ của ba ngày trước lúc tiến vào Tổ Sư đường.

Dư Tắc Thành xòe hai tay ra, hết thảy chuyện này vô cùng hư ảo, không biêt rốt cục mình có học xong môn Lưu Quang Thuấn Tức kiếm kia không...

Dư Tắc Thành vừa nghĩ tới Lưu Quang Thuấn Tức kiếm, nháy mắt vô số ấn tượng về môn kiếm pháp này hiện lên rõ ràng trong đầu. Bộ kiếm pháp này đã hoàn toàn biến thành bản năng của Dư Tắc Thành, khắc sâu vào huyết mạch, vào lòng hắn, vĩnh viễn cũng sẽ không quên.

Tất cả công pháp mà hắn đã học qua chưa từng có cảm giác khắc sâu như vậy. Chuyện này cũng giống như một người học được cách cỡi ngựa rồi cho dù qua bao nhiêu năm y không hề cỡi ngựa nhưng y vĩnh viễn không thê quên cảm giác này, chỉ cần lên lưng ngựa là có thể cỡi được ngay.

Dư Tắc Thành lại ngơ ngác nhìn hai tay mình, cảm thấy kỳ lạ trước cảm giác này, bất chợt nghe sau lưng có tiếng người đang nói:

- Ngươi cảm thấy kỳ lạ lắm phải không, đây chính là chỗ thần kỳ của Tổ Sư đường.

Dư Tắc Thành quay người nhìn lại, chỉ thấy lão bất tử đang đứng sau lưng, trong tay lão vẫn cầm cây chổi quét rác.

Dư Tắc Thành vội vàng thi lễ:

- Xin lão tiền bối chỉ giáo.

Lão bất tử nói tiếp:

- Sau khi ngươi học nghệ trong Tổ Sư đường, kiếm thuật mà ngươi học được sẽ hoàn toàn dung nhập vào trong máu thịt của ngươi, khiến ngươi hiểu nó tới mức hoàn mỹ nhất. Trải qua nhiều đời tiền bối nghiên cứu chúng ta cho rằng nguyên lý truyền thụ này hẳn là phương pháp Đề Hồ Quán Đỉnh, lấy đủ các loại ấn ký về kiếm pháp của các tiền bối dung nhập thẳng vào cơ thể của hậu bối. Ngươi phải nắm chặt lấy cơ duyên này, không được nói với bất cứ kẻ nào.

- Ngoài ra sau này không cần hy vọng gì vào Tổ Sư đường này nữa. Quy củ trước đây đã sửa chữa, sau này chỉ có Nguyên Anh Chân Quân mới có thể vào Tổ Sư đường tham tu. Lần này ngươi chỉ là ngoài dự liệu, sau này sẽ không có nữa.

Dư Tắc Thành nghe lời này khẽ cau mày:

- Lão bất tử tiền bối, chuyện này hơi không công bằng, người nhìn xem đây là gì?

Dứt lời theo bản năng xuất ra Lưu Quang Thuấn Tức kiếm, lập tức một đạo hào quang xuất hiện trong tay. Mẫu kiếm Kiếm Quang Ngục lập tức bắn ra, trúng vào vách tường đối diện. Nhưng trong khoảnh khắc đánh trúng vách tường, Dư Tắc Thành lập tức thu chân nguyên lại, không hề tạo ra thương tổn cho vách tường.

Dư Tắc Thành nói tiếp:

- Kiếm này có tên là Lưu Quang Thuấn Tức kiếm, hiện tại không hề tồn tại trong Kiếm Quang Ngục, đệ tử nghi ngờ rằng đây là kiếm thuật đã thất truyền. Tiền bối, các vị chỉ cho Nguyên Anh Chân Quân tiến vào Tổ Sư đường tham tu, ba nơi Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ không có ai tiến vào, như vậy sẽ làm cho rất nhiều kiếm thuật thất truyền.

Lão bất tử gật gật đầu:

- Quả thật là như vậy, bất quá không còn cách nào khác. Những kiếm thuật này thất truyền cũng đành chịu, có chúng Hiên Viên kiếm phái tồn tại, không có chúng Hiên Viên kiếm phái cũng tồn tại.

- Trong ba ngày qua phải chăng ngươi có cảm giác như từng trải qua mấy kiếp người, nhưng lại không nhớ được chút gì?

Dư Tắc Thành gật gật đầu, lão bất tử nói tiếp:

- Những chuyện trải qua ấy chính là từng trải những cuộc đời của các vị tổ sư, lúc bọn họ phong ấn những kiếm thuật này trong Tổ Sư đường, những cảm giác mà bọn họ trải qua khi luyện tập kiếm thuật trong đời cũng dần dần dung nhập vào trong đó. Nguyên nhân mà ba người bọn ta chỉ cho Nguyên Anh Chân Quân tới Tổ Sư đường tiềm tu, bởi vì học tập kiếm thuật không phải là quan trọng, mà hấp thu những tao ngộ từng trải của các vị tổ sư, đó mới là ý nghĩa vô cùng quan trọng với các Nguyên Anh Chân Quân.

- Mỗi năm Tổ Sư đường chỉ sinh ra thời gian một ngày học tập, thời gian quý giá vô cùng, cho nên chỉ có thể dùng cho Nguyên Anh Chân Quân. Ba người bọn ta đã già rồi, cầm kiếm không vững nữa, tương lai của Hiên Viên kiếm phái mờ mịt vô cùng, cần phải có người đứng ra gánh vác trách nhiệm này. Mà thời gian để bọn chúng trưởng thành lại quá đài, e rằng chúng ta không đợi được, hết thảy nguyên nhân là như vậy.

- Dư Tắc Thành, lão điên rất coi trọng ngươi, ngươi đã được ba người bọn ta liệt vào danh sách đám hậu bối đệ tử được theo dõi. Ngươi có thể phát hiện ra ta, đây là duyên phận, cho nên ta mới nói nhiều với ngươi như vậy.

- Ngươi hãy nhìn thiên địa này, thế giới này, đây là nhà cửa của chúng ta nhưng nguy cơ đang từng bước tới gần. Liên minh Đồ Cưu đang âm thầm bố trí trong bóng tối, tính theo thời gian, thầy trò Tâm Kiếm Thiền tông cũng sắp sửa xuất hiện rồi, lại thêm Ma Chủ giáng thế. Trong mấy vạn năm qua, đây toàn là điềm báo đại kiếp nạn sắp xảy ra, có thể nói tương lai Tu Tiên Giới ắt sinh đại nạn, cho nên cũng chỉ có thể làm như vậy.

Dư Tắc Thành cẩn thận lắng nghe, gật đầu:

- Đệ tử đã hiểu.

Lão bất tử lại nói:

- Được rồi, ngươi hãy liệu đó mà làm, hy vọng ngươi sẽ không làm chúng ta thất vọng.

Dứt lời lão bất tử lại bắt đầu quét rác, Dư Tắc Thành xoay người rời khỏi, ngự kiếm bay lên trở về động phủ của mình ở Thiên Đạo phong.

Sau khi về động phủ, Dư Tắc Thành bắt đầu thí luyện Lưu Quang Thuấn Tức kiếm, để xem kiếm pháp này có hiệu quả gì, vốn Lưu Quang Thuấn Tức kiếm còn được xưng là Miêu Sát kiếm, là do Trí Bảo tổ sư, đệ tử thứ ba của Trung Hưng Tổ Sư sáng chế. Vi Trí Bảo tổ sư này lại là phi thăng tổ sư đời thứ mười ba của Hiên Viên kiếm phái, là một trong tám vị tổ sư phi thăng theo Trung Hưng Tổ Sư.

Cuộc đời Trí Bảo tổ sư đã trải qua vô số thăng trầm, từ nhỏ hưởng thụ vinh hoa phú quý, thiếu niên đắc chí. Bất thình lình trời giáng tai họa, nhà cửa tan tành, ông không biết đi đâu về đâu, khốn khổ vô cùng, nhận hết đau khổ trên đời. Bị hủy dung mạo, mẫu thân đói rét mà chết, cuối cùng không thể không tự cung vào Hoàng cung làm thái giám.

Trí Bảo tổ sư ở địa vực cổ Tần, nơi đó khác với Thiên Nam vốn tiểu quốc rất nhiều, bị môn phái tu tiên đứng sau lưng thao túng.

Cồ Tần có lịch sử lâu đời, truyền từ Tiên Tần mãi tới nay. Trong địa vực cổ Tần có vài đại quốc hưng thịnh vạn năm, thế lực mạnh mẽ, ngược lại khống chế môn phái tu tiên. Bởi vì Hoàng quyền Hoàng tộc có hậu nhân của người đứng đầu Xuân Thu Thất Bá, thậm chí bản thân bọn họ còn là thượng môn tu tiên lưu truyền dưới hình thức gia tộc.

Sau khi Trí Bảo tổ sư tiến vào Hoàng cung, lúc ấy mới bước lên con đường tu tiên, sau nhân duyên tới được ban cho Trung Hưng Tổ Sư làm người hầu theo Trung Hưng Tổ Sư du ngoạn thiên hạ. Hai người vừa là thầy vừa là bạn, Trí Bảo tổ sư bắt đầu theo Trung Hưng Tổ Sư luyện võ, sau đó Trung Hưng Tổ Sư đưa Trí Bảo tổ sư cùng đi tu tiên. Cuối cùng hai người xác định quan hệ thầy trò, rốt cục cùng nhau phi thăng Tiên Giới.

Những ký ức này đi theo kiếm pháp, cho nên đặc điểm của bộ Lưu Quang Thuấn Tức kiếm này là âm, độc, chuẩn. Vì do thái giám sáng chế cho nên mang theo khí tức hung tàn âm hiểm.

Thật ra kiếm này cũng rất đơn giản, không có kiếm thức gì sâu sắc huyền bí, chỉ là thủ đoạn công kích. Môn kiếm thuật này dùng chân nguyên đặc thù hóa phi kiếm thành kiếm thể năng lượng, sau đó hóa thể năng lượng này thành kiếm quang ánh sáng đặc biệt, sau đó dùng thần thức nhắm kỹ mục tiêu, nháy mắt bắn ra là được.

Chỗ hùng mạnh của kiếm này là trước khi chuyển hóa kiếm quang không hề có phản ứng chân nguyên. Sau khi phóng xuất phi kiếm, nháy mắt đã đến, không chết thì sống, cho nên mới có tên Lưu Quang Thuấn Tức kiếm.

Môn kiếm thuật này hiện tại bất quá Dư Tắc Thành chỉ có thể hiểu rõ ba thức, đây là cực hạn lớn nhất mà hiện tại thân thể hắn có thể nắm giữ.

Chiêu thứ nhất có thể tập trung lực lượng toàn thân mình vào một kiếm bắn ra có tên là Thạch Phá Thiên Kinh.

Chiêu thứ hai bắn ra nhiều thanh phi kiếm liên tục, hình thành kiếm kích, có tên là Liên Miên Bất Tuyệt.

Chiêu thứ ba hy sinh phi kiếm, khiến cho phi kiếm bùng nổ, hình thành sát thương lớn nhất, có tên là Tráng Sĩ Đoạn Oản.

Sau đó còn sáu chiêu nữa, nhưng thực lực Dư Tắc Thành chưa đủ không thể thi triển được, chỉ có thể mơ hồ biết chiêu thứ tư là Kiếm Hóa Thương Khung, có thể phóng xuất kiếm quang hóa hình thành thú gia tăng lực công kích.

Chiêu thứ năm có thể thay đổi quỹ tích kiếm quang phi kiếm, hình thành kiếm kích quang tuyến theo hình vòng cung, khiến cho phi kiếm càng thêm đáng sợ.

Những chiêu sau nữa Dư Tắc Thành cũng không biết. Kiếm này có thể nói là uy lực rất lớn, nhưng ắt hẳn thất truyển. Sau khi Dư Tắc Thành luyện tập thành thạo, không khỏi lắc đầu. Ngoại trừ phương pháp truyền thụ như trong Tổ Sư đường, những người bình thường khác rất khó tu luyện. Muốn tu luyện từng bước bộ kiếm pháp này trước hết phải tự cung, bởi vì người sáng chế nó là thái giám, thân thể người thường không thể luyện thành chân nguyên đặc thù như vậy được.

Dư Tắc Thành biết chuyện này không khỏi toát mồ hôi lạnh toàn thân, quả thật kiếm pháp này vô cùng đáng sợ. May là hắn được truyền bộ kiếm pháp này thông qua Tổ Sư đường, mới có thể luyện thành mà không cần phải vung kiếm tự cung.

Muốn sử dụng kiếm này còn có một yêu cầu, chính là cần có rất nhiều phi kiếm, kiếm pháp này chủ yếu nhờ vào phi kiếm mà giết địch, sử dụng nó sẽ phá hoại phi kiếm không ít. Hơn nữa kiếm pháp này còn có một bộ linh dẫn luyện kiếm phụ thuộc, có thể luyện chế ra phi kiếm chuyên dụng Nhật Phế kiếm.

Dư Tắc Thành lập tức chạy tới Luyện Kiếm đường của Mông Lông lĩnh, lấy linh dẫn luyện kiếm này ra hỏi xem bọn họ có thể luyện được không. Cuối cùng hai bên thỏa thuận với nhau. Dư Tắc Thành dùng linh dẫn luyện kiếm này làm chi phí, Luyện Kiếm đường sẽ luyện kiếm miễn phí cho hắn. Nhưng có một số nguyên liệu quý hiếm, Dư Tắc Thành phải tự mình tìm lấy.

Dư Tắc Thành lập tức tới phường thị của Hiên Viên kiếm phái bắt đầu rao mua những thứ nguyên liệu luyện kiếm quý hiếm này. Ban đầu hắn dùng linh thạch mua, sau nhớ lại bèn dùng Tích Vân Trọng Thủy trao đổi. Tích Vân Trọng Thủy này chính là một trong những tài liệu luyện kiếm luyện khí tốt nhất. Lại thêm nơi sản sinh ra nó là Cực Nguyên Vân Hà tông đã hoàn toàn mất đi năng lực sản xuất cho nên giá Tích Vân Trọng Thủy tăng vọt, cung không đủ cầu.

Lời rao của Dư Tắc Thành dùng Tích Vân Trọng Thủy đổi lấy nguyên liệu luyện kiếm mình cần, kẻ hưởng ứng đông như kiến, cho nên hắn thu thập đầy đủ rất nhanh.

Lai lịch Tích Vân Trọng Thủy của Dư Tắc Thành hoàn toàn trong sạch, là nhờ tham gia đại lễ Phản Hư đạt được, giao dịch lại là giao dịch sau lưng. Ngoại trừ hai bên giao dịch ra không còn người thứ ba biết được, cho nên không có vấn đề gì.

Bình luận

Truyện đang đọc