TIÊN NGẠO

Dư Tắc Thành lại hỏi:

- Thái Dược bang mạnh như vậy, lần này chúng ta làm thế nào tiêu diệt được bọn chúng?

Thôi Nhân Hùng cười đáp:

- Bốn ngày trước, mật thám có tin tức truyền đến, người tu tiên sau lưng Thái Dược bang không biết cùng ai xảy ra xung đột, đã chết hai tiên sư, hơn nữa bản thân một tiên sư cuối cùng cũng bị trọng thương, sau khi trở về liền bế quan chữa thương. Đây là thời cơ tốt nhất đối với chúng ta cho nên ba ngày trước ta chạy tới đây, hiện tại đã có thể xác nhận tin tức vô cùng xác thực. Hôm nay chúng ta sẽ động thủ, hoàn toàn thanh trừ Thái Dược bang.

Dư Tắc Thành nghe xong lập tức trợn mắt há hốc mồm, nhân quả trong việc này thật là không thể tưởng tượng. Mật thư do mình vu cáo hồi đầu năm không ngờ đã phát sinh ra tác dụng. Tổng đường phát hiện ra Thái Dược bang có vấn đề, không ngờ trước sau mời sáu người tu tiên. Bọn họ nhìn thấy tu vi của Lý Dạ Bạch là Tiên Thiên đỉnh phong, đành phải rút lui.

Mình đánh chết Hàn Dương, Linh Tuyền. Lý Dạ Bạch vì tìm mình báo thù sai lầm bị Thạch đại phu đánh cho bị thương. Chuyện này xảy ra liên hoàn, hiện tại không ngờ phát triển thành tình huống Hắc Hổ đường muốn tiêu diệt Thái Dược bang, thật sự là xâu chuỗi chặt chẽ với nhau, thế giới thật là kỳ diệu.

Khó trách một thời gian trước mình và sư gia cùng phát hiện ra điểm khác thường, dường như sắp sửa có chuyện xảy ra. Chẳng trách đệ tử Thiết Xích tiên sinh xây dựng cơ quan lại mang đến hảo thủ nhiều như vậy, hóa ra khi đó bọn Mã Lão Hắc đã bắt đầu bố trí phương án, mà mình vẫn còn mong lung mờ mịt không biết.

Gượm đã... Thôi Nhân Hùng đã đến đây ba ngày trước, không có địa đầu xà yểm hộ, tuyệt đối y không có khả năng giữ bí mật hành tung. Chẳng trách lúc trước mình chọn lựa đệ tử, y lại đề cử Lâm Diệp Hồng, xem ra Lâm Diệp Hồng chính là quân cờ lúc trước bọn họ bày bố sẵn, có lẽ chính là vì ngày này. Cho dù lúc trước mình bị mất quyền lực cao thủ giống như Lâm Diệp Hồng cũng sẽ được trọng dụng. Tâm cơ quả thật hết sức thâm trầm!

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Dư Tắc Thành ngẩng đầu lên nhìn Lâm Diệp Hồng phía sau Thôi Nhân Hùng, thật sự là bạch thủ tương tri do án kiếm*, tri nhân tri diện bất tri tâm, may là lần đó mình ám sát Đàm Nhị Lang không cho y biết.

(*Bạn tương tri giao du với nhau từ thuở đầu xanh cho đến khi tóc trắng, thế nhưng lúc gặp nhau vẫn phải để tay lên đốc kiếm đề phòng.)

Dư Tắc Thành nói:

- Thôi thúc, vậy chúng ta nên làm thế nào, người chỉ cần hạ lệnh, tiểu tử nhất định hoàn thành nhiệm vụ.

Thôi Nhân Hùng nói:

- Được, hiện tại cũng chỉ có thể dựa vào ngươi, phía Thạch gia chúng ta đã kêu gọi. Hắc Hổ đường chúng ta xuất động năm trăm đệ tử tinh nhuệ. Một lát nữa đây, phân đà sẽ triệu tập nhân thủ hợp, đến lúc đó ta cần thủ hạ của ngươi dẫn đường, khống chế toàn bộ đệ tử Thái Dược bang ở huyện thành Sơn Trúc, đồng thời chúng ta phải thanh trừng nội bộ, giết chết toàn bộ bọn phản nghịch này.

Dư Tắc Thành đáp:

- Đã hiểu.

Lúc này đệ tử thủ hạ Dư Tắc Thành đã lục tục tụ tập, bên kia Cao Phong và Lâm Diệp Hồng bắt đầu truyền đạt mệnh lệnh. Xuất động hai mươi đệ tử đáng tin cậy làm người dẫn đường, dẫn dắt đệ tử Mãnh Hổ bang từ thành Lâm Hải tới xuất phát, bọn Dư Tắc Thành chạy tới phân đà Sơn Hổ.

Sau khi tới phân đà, Dư Tắc Thành mới phát hiện tất cả đệ tử Mãnh Hổ bang ở huvện thành Sơn Trúc đã đến đông đủ, khoảng chừng gần bốn trăm người. Tất cả mọi người tập hợp ở giáo trường phân đà Sơn Hổ xung quanh đứng hai trăm đệ tử Hắc Hổ đường, trong đó Mã Lão Hắc ngồi ngay ngắn trên ghế lão hổ ở giữa.

Sắc mặt Mã Lão Hắc tỏ ra âm trầm, không giận mà uy, bên cạnh Thạch Thiên Vân tỏ ra khúm núm, đứng cạnh hầu hạ. Phía sau bọn họ còn rất nhiều người, Trần Qua Tử cũng ở đó. Lúc này trong huyện thành Sơn Trúc mơ hồ phát sinh vài tiếng kêu thảm thiết và tiếng đánh nhau, sau đó rất nhanh bình ổn trở lại, đệ tử Thái Dược bang trong huyện thành Sơn Trúc bắt đầu bị thanh trừng.

Nhìn thấy cục diện này, tất cả mọi người đều biết hôm nay đã xảy ra đại sự, ai nấy tỏ ra khẩn trương vô cùng. Mã Lão Hắc đợi cho bọn Thôi Nhân Hùng đi vào giữa sân, vung tay lên. Thôi Nhân Hùng tiến lên, quát:

Đệ tử Mãnh Hổ bang nghe lệnh, những ai được kêu tên tiến lên phia trước tập hợp. Hồ Khải, Mạc Đồ, Liễu Phong, Cao Vạn Niên...

Thôi Nhân Hùng kêu một hơi mười sáu người, trong đó Chấp Sự có sáu người, những người này nhất nhất tiến lên, bọn chúng ngơ ngác nhìn nhau. Sau khi nghe kêu xong danh sách, kẻ thông minh một chút lập tức biết sự tình của mình đã bại lộ, lập tức mặt không còn chút máu.

Mã Lão Hắc nói:

- Bắt hết cho ta!

Lệnh vừa ra, lập tức đệ tử tả hữu lao ra bắt lấy bọn chúng. Những người này có nhiều tên bó tay chịu trói, nhưng Hồ Khải hô to một tiếng:

- Các huynh đệ, sự tình bại lộ, làm sao cũng phải chết, không bằng liều mạng...

Dứt lời y rút chủy thủ trong giày ra, triển khai khinh công nhắm về phía Mã Lão Hắc đánh tới, lập tức có sáu, bảy người cũng theo y xông lên.

Mã Lão Hắc nói:

- Không biết tự lượng sức mình.

Đám đệ tử tới bắt bọn chúng ai nấy đều có võ công cao siêu, có thân thủ như Phó Cương, Phó Cường vậy, hơn nữa hai, ba người hợp lực đối phó một, lập tức đánh cho bọn phản nghịch tan tác. Hồ Khải chỉ vừa lao ra được ba, bốn bước, đã bị đánh ngã chế phục. Tất cả mười sáu người bị trói chặt lại, bắt quỳ trên mặt đất.

Đám đệ tử phân đà Sơn Hổ đệ tử lập tức trở nên hoang mang rối loạn, Dư Tắc Thành thấy vậy cất tiếng quát:

- Đệ tử của ta nghe lệnh, lập tức ngồi xuống, chờ đợi chỉ huy!

Lập tức đám đệ tử thủ hạ Dư Tắc Thành đều ngồi xuống, bên kia Lưu Đạo Hàn cũng quát:

- Đệ tử cũ của Mãnh Hổ bang ngồi xuống, chờ đợi mệnh lệnh!

Mị Nương Tử Liễu Diệp cũng quát:

Đệ tử của ta ngồi xuống chờ mệnh lệnh.

Như vậy lại ngồi xuống một đám, chỉ có hơn hai trăm ba mươi đệ tử thủ hạ của Đàm Nhị Lang trước kia cùng đám đệ tử thủ hạ của Chấp Sự Hồ Khải vừa bị bắt không biết nên làm thế nào cho phải.

Mã Lão Hắc ở trên đài quát:

- Nhìn lại bộ dáng của các ngươi mà xem, các ngươi còn là đệ tử của Mãnh Hổ bang sao? Thạch Thiên Vân ngươi dạy đỗ đệ tử thủ hạ thật sai lầm. Đệ tử phản loạn, cấu kết cùng Thái Dược bang, ngươi không hề hay biết, hàng ngày chỉ biết ăn uống hưởng lạc, ngươi làm Đà chủ kiểu gì vậy?

Giọng Mã Lão Hắc rền vang như sấm sét, lập tức đầu Thạch Thiên Vân toát ra đầy mồ hôi lạnh, run lên như thằn lằn đứt đuôi. Mã Lão Hắc lại tiếp tục quát:

- Ngươi không cần làm gì nữa, từ giờ trở đi miễn chức Đà chủ phân đà Sơn Hổ của ngươi, ngươi về nhà dưỡng lão đi, hãy về thân thiết cùng Tiểu Hồng của ngươi đi thôi.

Mệnh lệnh này lập tức tước đoạt chức vị Đà chủ của Thạch Thiên Vân, lập tức toàn thân y mềm nhũn, ngã lăn ra đất muốn nói gì đó, nhưng hồi lâu không thể mở miệng.

Mã Lão Hắc lại quát:

- Hồ Khải, các ngươi thân là đệ tử Mãnh Hổ bang, ăn của Mãnh Hổ bang ta, uống của Mãnh Hồ bang ta, lại cấu kết với Thái Dược bang, mưu toan lật đổ Mãnh Hổ bang ta, ngươi còn có lương tâm hay không?

Hồ Khải hết sức quật cường, tuy bị đè chặt còn cố sức ngẩng đầu lên quát: Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Thắng làm vua, thua làm giặc, ta không còn lời nào để nói, đến đây đi! Muốn giết muốn mổ. Hồ gia tuyệt không cầu xin tha thứ. Sau lưng Thái Dược bang ta có Tiên Nhân trấn thủ, bọn ngươi bất quá chỉ là gà ngói chó đất, nhanh chóng đầu hàng đi thôi, nếu không chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

- vừa quát lên như vậy, lập tức tất cả mọi người đều minh bạch, tiếng bàn tán xôn xao nổi lên bốn phía. Quan hệ giữa Hồ Khải và Thái Dược bang quả thật rất tốt nhưng không ai ngờ rằng tốt đến mức độ này, không ngờ dám tạo phản bang phái.

Mã Lão Hắc nói:

Được, nếu đã là như vậy đừng trách ta không lưu tình! Thôi Đường chủ, chân ngoài dài hơn chân trong, phản bội bang phái, xử phạt thế nào?

Thôi Nhân Hùng quát:

- Chân ngoài dài hơn chân trong, cấu kết người ngoài, phản bội bang phái, chịu hình phạt tắm vạc dầu!

Mã Lão Hắc nói:

- Được, chuẩn bị đi.

Lập tức ở phía sau có người mang ra một cái chảo lớn, bắt đầu đốt lửa trong lò trước mặt mọi người. Chảo và dầu đã chuẩn bị sẵn sàng, lập tức lửa bốc lên cuồn cuộn, chỉ trong thoáng chốc, một chảo dầu to bắt đầu sôi trào.

Hồ Khải biết mình chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, bắt đầu cất tiếng mắng to nhưng bị tả hữu điểm huyệt, một câu cũng không mắng được. Những người khác có kẻ cầu xin tha thứ, có kẻ trơ trơ, có kẻ kiên cường, biểu hiện không đồng nhất.

Chảo dầu đã sôi trào, Mã Lão Hắc vung tay lên, nói:

- Chân ngoài dài hơn chân trong, phản bội bang phái, ý đồ mưu phản, phải tắm dầu sôi, lập tức chấp hành.

Lập tức bên cạnh có người lấy ra một loại gông xiềng hình thù kỳ lạ, buộc chặt bọn Hồ Khải lại, đồng thời điểm vào á huyệt bọn chúng, khiến cho bọn chúng không thể thốt nửa lời.

Hình cụ này giống như một cáng tre thật lớn, người bị trói cố định trên cáng tre, toàn bộ tay chân bị cột chặt, quay mặt xuống dưới. Sau đó cáng tre được bốn người nâng lên, kẻ bị trói bởi vì thân thể nằm sấp, tay chân ở trên, lúc này coi như đổi chiêu lại nằm trên cáng tre.

Sau đó bốn người nâng y đi đến phía trên chào dầu, cùng nhau hô lớn:

Hạ xuống chảo!

Bình luận

Truyện đang đọc