TIÊN NGẠO

Trận đại chiến này kéo dài làm chấn động một vùng, có khoảng hàng trăm Kim Đan Chân Nhân, hàng ngàn tu sĩ Trúc Cơ nấp trong xó tối gần đó âm thầm quan sát. Thời gian gần đây mọi người đều cảm thấy nhàm chán, hiện tại đã có náo nhiệt để xem, thật sự vô cùng hưng phấn.

Vô số Quỷ Ảnh vẫn đang xông về phía Dư Tắc Thành, có quỷ ảnh chứa năng lượng kỳ dị, đánh trúng sẽ khiến người tan xác, có quỷ ảnh có thể xé tan thân thể người ta, có quỷ ảnh có thể kéo người vào trong nhà giam Quỷ Ảnh, tất cả đáng sợ vô cùng.

Bất chợt Dư Tắc Thành xuất ra vạn đạo kiếm quang sau lưng hắn xuất hiện đạo đạo hào quang, hình thành một bộ quang dực rất lớn. khiến cho thân thể hắn lơ lửng trên không. Mỗi một quỷ ảnh đánh tới đều bị hắn giáng cho một kiếm, tất cả quỷ ảnh còn chưa tới được gần hắn đã bị kiếm quang đánh nát.

Nhưng những đạo quỷ ảnh vẫn xông tới vô cùng vô tận không ngừng, mà quang đực sau lưng Dư Tắc Thành lại càng ngày càng trở nên mờ đi, phạm vi bảo vệ cũng ngày càng thu nhỏ lại. Duy trì được chừng một khắc, bất chợt quang dực trên lưng Dư Tắc Thành phát ra hào quang mạnh mẽ, lại mở rộng tới phạm vi ban đấu. Nhưng tất cả mọi người đều biết đây là hồi quang phản chiếu, một kiếm cuối cùng.

Quả nhiên lần này quang dực của hắn mờ đi rất nhanh, đột ngột vô số Quỷ Ảnh trên không nhập lại thành một con mãnh thú, nuốt chửng Dư Tắc Thành vào trong, giam hắn vào nhà giam Quỷ Ảnh lần nữa.

Nháy mắt Dư Tắc Thành lại trở lại không gian thứ nguyên này, trời đất mờ mịt, vạn vật không màu, hết thảy tối đen như Hỗn Độn chỉ có tiếng oan hồn quỷ ảnh gào khóc thảm thiết.

Dư Tắc Thành ở trong này tỏ ra ngơ ngác hoang mang, nhìn quanh quất. Đột nhiên trước mặt hắn xuất hiện một mặt quỷ rất lớn, chính là Kim Đan Chân Nhân Vu Phong Tiếu của Quỷ Ảnh tông, y nhìn Dư Tắc Thành cười nói:

- Tiểu tử, ta sẽ từ từ thu thập ngươi, ta sẽ chậm rãi tra tấn ngươi trong ngàn năm, cho ngươi làm trâu làm ngựa, cho ngươi phải hối hận vì đã sinh ra trên thế gian này. Ngươi cũng rất mạnh, ta muốn xem ngươi có thể phá được nhà giam Quỷ Ảnh của ta bao nhiêu lần nữa.

Dư Tắc Thành đột ngột đưa ra một ngón tay, Vu Phong Tiếu thấy vậy sửng sốt hỏi:

- Như vậy là có ý gì?

Dư Tắc Thành đáp:

- Một lần là đủ.

Dứt lời, bất thình lình trên ngực Dư Tắc Thành xuất hiện một tiêu ký, sau đó hắn dùng sức kéo tiêu ký này một cái, lập tức lôi ra một màn sương đen, sau đó cẩn thận ném vào mặt quỷ.

Lập tức màn sương đen kia trúng vào mặt quỷ, Dư Tắc Thành lại nói:

- Lần đầu tiên ta chỉ thư xem, sau khi ở một lúc trong nhà giam Quỷ Ảnh của ngươi, ta đã phát hiện bí mật này. Có lẽ giết người khác rất khó nhưng giết ngươi chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.

Màn sương đen kia chính là màn sương đen Hỗn Độn trong thế giới Bàn cổ của Dư Tắc Thành. Màn sương đen này sở trường cắn nuốt vạn vật, lúc này đang dán trên mật quỷ, sau đó bắt đầu lan rộng. Mặt quỷ của Vu Phong Tiếu phát ra tiếng kêu thảm thiết:

- Đây là thứ quỷ quái gì vậy?

Chỉ thấy bên trong nhà giam Quỷ Ảnh xuất hiện vài đạo hào quang bay về phía màn sương đen đang dần dần lan rộng. Vu Phong Tiếu đang sử dụng mọi biện pháp để hóa giải màn sương đen này. Nhưng sau khi sử dụng mười mấy loại pháp thuật, y phát hiện ra bất cứ pháp thuật pháp bảo nào chạm vào màn sương đen này cũng bị nó nuốt chửng.

Dư Tắc Thành lại một lần nữa phát ra vạn đạo hào quang, nhưng lần này chỉ là bảo vệ thân mình. Hết thảy vừa rồi hắn chỉ ngụy trang, chính là vì giờ phút này. Hắn nhìn Vu Phong Tiếu cười nói:

- Đây là màn sương đen lấy mạng ngươi, ngươi sẽ bị nuốt chửng hoàn toàn không còn sót lại chút gì, đây là kết cục cho bao năm làm ác của ngươi.

Vu Phong Tiếu vẫn đang không ngừng tìm cách tiêu diệt màn sương đen nhưng thất bại, bất chợt y ra sức xé mạnh, định tự xé đôi thân mình chạy trốn giữ mạng, nhưng cũng vô ích.

Dư Tắc Thành nói:

- Vô ích mà thôi, Quỷ Ảnh thần công của ngươi người bóng cùng một thể, rất khó bị người khác tiêu diệt, dù là ngươi cũng vậy. Nỗi đau này vô cùng khó chịu phải không, phải chăng ngươi còn hai mươi mốt cơ hội đoạt thể trùng sinh nữa? Vậy chúc mừng ngươi, ngươi sẽ chết liên tục hai mươi mốt lần.

Mọi người bên ngoài còn đang cảm thán thiếu niên anh hùng Dư Tắc Thành tử trận, quả thật là hảo hán, thình lình nghe thấy Vu Phong Tiếu bắt đầu kêu la thảm thiết, thanh âm chấn động tận trời, sau đó nổ ầm một tiếng, hóa thành màn sương đen. Cuối cùng màn sương đen kia tan biến mất giữa không trung, hoàn toàn không dung nhập vào một cái bóng nào khác.

Sau đó một tên đệ tử của Quỷ Ảnh tông gần đó bắt đầu cất tiếng kêu la, ngã nhào xuống đất lăn lộn. Trong quá trình lăn lộn, thân thể dần dần bành trướng, sau đó nổ ầm một tiếng, hóa thành quỷ ảnh. Quỷ ảnh này tiếp tục lăn lộn dưới đất, một lúc lâu sau lại nổ tung, hóa thành màn sương đen, tan biến giữa không trung.

Sau đó lại một tên đệ tử Quỷ Ảnh tông khác bắt đầu cất tiếng kêu la, lăn lộn dưới đất. Các đệ tử của Vu Phong Tiếu chỉ nhìn nhau, sắc mặt tái nhợt nhưng không ai dám bỏ chạy, chống cự hay tự sát. Uy lực của sư phụ chúng quá lớn, chúng chỉ có thể đứng chờ tới lượt mình tử vong.

Cứ như vậy, lần lượt từng đồ đệ của Vu Phong Tiếu bắt đầu biến thân nổ tung, dần dần chết đi. Bốn Kim Đan Chân Nhân đang chiến đấu bên kia cũng đã đừng tay lại, quan sát tình huống bên này.

Thật ra Vu Phong Tiếu cũng không mang tới nhiều đệ tử như y đã nói, chỉ có mười ba tên. Sau khi tên cuối cùng nổ tung, thân hình Vu Phong Tiếu lại xuất hiện, đứng trên mặt đất rống to lạc giọng:

- Tên ma quỷ này, ngươi là đệ tử của Hỗn Độn Thánh Ma tông, ngươi là Hỗn Độn Thiên Ma.

Chỉ trong chóp mắt y lại hóa thành màn sương đen, nhưng lần này màn sương đen không tan đi mà tụ lại. Sau đó giữa màn sương đen xuất hiện một điểm sáng, điểm sáng càng ngày càng lớn lên, Dư Tắc Thành xuất hiện. Màn sương đen kia tụ lại, chui vào ngực hắn.

Kim Đan Chân Nhân Vu Phong Tiếu của Quỷ Ảnh tông bị Hiên Viên đệ tử Trúc Cơ Dư Tắc Thành giết tại Hoa Đô, liên tiếp đoạt thể trùng sinh mười bốn lần, nhưng vẫn thất bại mà chết.

Tin tức này trong vòng ba ngày truyền khắp địa vực Thiên Nam. Còn một tin khác đi theo tin này, nghe đồn Dư Tắc Thành chính là đệ tử Hỗn Độn Thánh Ma tông, hơn nữa còn là Hỗn Độn Thiên Ma chuyển thế.

Đây là đòn phản kích sau cùng của Vu Phong Tiếu. Hỗn Độn Thánh Ma tông đối với tất cả các môn phái Ma tông cũng giống như Tâm Kiếm Thiên tông đối với năm đại kiếm phái. Hỗn Độn Thiên Ma lại càng là truyền thuyết đáng sợ hơn là Ma Vương trong Ma Vương. Trước khi chết, Vu Phong Tiếu vẫn còn hung hăng cắn trả Dư Tắc Thành một miếng thật đau.

Dư Tắc Thành thu hồi màn sương đen Hỗn Độn của thế giới Bàn cổ vào, sau đó vươn tay ra, một đám oán linh được hắn thả ra. Vừa rồi Dư Tắc Thành đã bảo vệ bọn họ, lúc Vu Phong Tiếu chết đi, oán hận của bọn họ cũng biến mất. Nhưng bản năng của họ vẫn điều khiển họ, tiếp tục giương nanh múa vuốt muốn công kích người sống.

Dư Tắc Thành thả những oán linh này ra dùng kiếm quang tạm thời vây lại, sau đó kêu to:

- Xin hỏi nơi này có cao nhân nào có thể siêu độ giùm bọn họ được chăng? Họ là những kẻ đáng thương, xin cao nhân nào đó hãy rủ lòng thương, giúp cho bọn họ...

Vừa rồi tiếng la Hỗn Độn Thiên Ma vang lên, mọi người đều nhìn Dư Tắc Thành với vẻ khẩn trương. Hiện tại Dư Tắc Thành kêu to như vậy, chợt nghe ngoài xa có một tiếng Phật hiệu vang lên, một lão tăng xuất hiện.

Lão tăng này chân đi giày cỏ, thân khoác y rách mướp, trên đầu có chín điểm hương, hai tay đã mất đi ngón út, là vì đã đốt đi cúng Phật.

Lão bay tới trước mặt Dư Tắc Thành, liếc hắn một cái, sau đó quay sang tụng kinh siêu độ cho đám oán linh. Lập tức Phật quang lóe sáng, chiếu vào đám oán linh. Oán linh nào được Phật quang chiếu vào, lập tức vết máu trên người biến mất, khôi phục lại hình dáng khỏe mạnh như khi còn sống. Cả bọn cúi đầu với lão tăng và Dư Tắc Thành, sau đó từ từ biến mất, quay về thiên địa âm đương đạo, nhập Lục Đạo Luân Hồi.

Lão tăng tụng kinh siêu độ xong, quay sang hỏi Dư Tắc Thành: Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

- Vừa rồi tên kia nói thí chủ là Hỗn Độn Thiên Ma, có thật không?

Dư Tắc Thành cười nói:

- Tại hạ chưa từng nghe qua tên này, trước khi chưa xuất đạo, trên giang hồ gọi tại hạ là Huyết Ma Dư Tắc Thành, hiện tại là Hiên Viên kiếm phái Dư Tắc Thành. Xin Đại sư hãy nhớ kỹ tên này, tương lai ắt sẽ vang vọng thiên địa.

Dứt lời Dư Tắc Thành ngự kiếm bay lên, phóng về phía hai Kim Đan Chân Nhân của Thanh Ma tông. Hai Kim Đan Chân Nhân này nhìn nhau, sau đó quát lớn:

-Đi.

Sau đó hóa thành hai đạo thạnh quang biến mất, hai vị Kim Đan Chân Nhân của Hỏa Vân tông cũng không ngăn cản, để mặc bọn chúng rời đi.

Chuyện Dư Tắc Thành giết chết một Kim Đan Chân Nhân, dọa lui hai Kim Đan Chân Nhân khác đã trở thành truyền thuyết. Tất cả tu sĩ Trúc Cơ đều truyền tụng việc này, bàn tán thảo luận say sưa không dứt.

Bọn họ truyền tụng việc này không phải vì Dư Tắc Thành, mà vì một tu sĩ Trúc Cơ có thể giết chết một Kim Đan Chân Nhân. Bọn họ dùng chuyện này để khích lệ giữa các tu sĩ Trúc Cơ với nhau, có lẽ mình cũng làm được như Dư Tắc Thành, không cần phải e ngại Kim Đan Chân Nhân. Đương nhiên những tu sĩ Trúc Cơ dám bắt chước Dư Tắc Thành chạy đi tìm Kim Đan Chân Nhân thử nghiệm, tất cả đều chết sạch không còn.

Bình luận

Truyện đang đọc