TIÊN NGẠO

- Chuyện này thật sự khiến ta giật mình, nếu đã là như vậy, ta cũng sẽ phá tiền lệ truyền hết Lục Dực cho con. Thật ra những kiếm pháp này con phải đạt tới Kim Đan kỳ mới có thể học tập nhưng hiện tại ta sẽ dạy hết cho con, có thể học được nhiều hay ít, vậy phải xem cơ duyên của con.

Dư Tắc Thành gật đầu ngồi ngay ngắn lại, cẩn thận lắng nghe.Nam Thiên Chân Nhân vươn tay phóng xuất một đôi phi kiếm, hai thanh phi kiếm này biến thành khi thì một luồng sáng, khi là một luồng lôi điện, có khi là lửa cháy, là hàn băng, là thanh phong, là kim dực.

Nam Thiên Chân Nhân nói:

- Kiếm Phi Dực nhất mạch chúng ta hoành hành trên không, có thể một mình ngạo thị giữa hàng ngàn hàng vạn địch nhân, đối mặt hết thảy.

- Sở dĩ có thể làm được điểm này là vì chỉ cần chúng ta phóng xuất kiếm dực, không ai có thể đuổi kịp. Địch nhân không đuổi kịp chúng ta, đương nhiên không thể đánh được chúng ta, mà chúng ta lại có thể phản kích lại chúng, đây gọi là biến không gian thành chiến trường, thiên địa bao la tùy ta sử dụng.

- Các môn phái tu tiên trong thiên hạ, vẫn có vài môn phái có tốc độ nhanh hơn chúng ta, nhưng nhanh là nhanh về tốc độ phi hành mà thôi. Nếu bọn họ muốn đuổi theo chúng ta thi pháp công kích, lập tức nhược điểm của bọn họ sẽ lộ ra, lúc bọn họ thi pháp ở tốc độ cao, sẽ phải ngưng trệ trong nháy mắt, đây lại là ưu thế của chúng ta, chúng ta có thể lợi dụng khoảnh khắc ngưng trệ này của họ. Bọn họ công kích không nhanh hơn chúng ta, chạy trốn cũng không hơn chúng ta, cho nên không thể làm chúng ta sợ hãi.

- Tôn chỉ của kiếm dực Kiếm Phi Dực chúng ta chính là tiêu diệt địch nhân trong khi di chuyển. Chỉ nội điểm này đã không ai địch lại.

- Khi số lượng địch nhân vượt xa con, con sẽ chạy. Địch tiến thì ta lui, địch đứng lại thì ta quấy nhiễu, địch mệt ta đánh, địch lui ta đuổi theo. Phải làm sao trước mặt con lúc nào cũng chỉ có một địch nhân.

- Nếu địch nhân yếu hơn con, vậy cường công, nháy mắt bùng nổ, chém giết cường địch. Nếu y mạnh hơn con, vậy bỏ chạy, tìm sơ hở địch, đánh lâu làm y mệt mỏi, sau đó đột ngột bạo phát, giết chết địch nhân.

- Đây mới là kiếm ý của Kiếm Phi Dực chúng ta, kiếm pháp Kiếm Phi Dực chính vì ý đối địch như vậy mới được sáng tạo ra.

Dư Tắc Thành chăm chú lắng nghe, lúc ấy mới phát hiện mình đã thật sự đi đường vòng. Chuyện này cũng giống như trường thương dài một trượng tám nhưng lại dùng như côn bổng, hộ thuẫn phòng ngự lại mang đi đập địch nhân, không thể phát huy được tác dụng của chúng. Vì vậy nên mình chưa phát huy được lực sát thương chân chính của Kiếm Phi Dực này.

Nam Thiên Chân Nhân thấy Dư Tắc Thành đã hơi hiểu ra bèn nói tiếp:

- Được rồi, hiện tại ta sẽ chính thức truyền Lục Dực cho con. Lục Dực của Kiếm Phi Dực chúng ta bao gồm Quang Dực kiếm, Phong Dực kiếm, Viêm Dực kiếm, Băng Dực kiếm, Lôi Dực kiếm, Kim Dực kiếm.

- Kim Dực kiếm hiện tại con đã đại thành, vậy sẽ bắt đầu học năm dực còn lại.

- Quang Dực kiếm lấy ánh sáng làm cánh, ngự kiếm công kích tầm xa là đệ nhất. Kiếm ý điều khiển kiếm này ở chỗ nhanh mạnh như ánh sáng lóe lên, phi hành đường xa, đánh nhau liên tục cùng địch, nháy mắt vượt qua ngàn dặm, hào quang vạn trượng, một kiếm mãnh liệt.

- Phong Dực kiếm lấy gió làm cánh, cận chiến ngự kiếm linh hoạt đệ nhất. Kiếm ý kiếm này ở chỗ tung hoành vô ngại như gió, vờn quanh địch nhân, tìm nhược điểm của chúng. Nếukhông có nhược điểm, tạo ra nhược điểm, đánh chết cường địch. Nếu luyện tinh thông kiểm này, lấy một vây mười là chuyệnbình thường.

- Viêm Dực kiếm, lấy lửa làm cánh, ngự kiếm mãnh liệt bùng nổ chẳng khác gì lửa cháy, vô tình chẳng khác gì lửa, đột ngột bùng nổ, một kiếm hủy diệt, đánh chết cường địch.

- Băng Dực kiếm dùng băng làm cánh, ngự kiếm lạnh lùng như băng giá, không cần nhanh chỉ cần làm đông địch nhân. Có thể không nhanh bằng địch, nhưng chỉ cần làm đông y lại, ắt y không thể đuổi kịp mình.

- Lôi Dực kiếm, sét đánh như điện, đột ngột vô cùng, xa gần đều được, vô thượng thần uy. Oai của lôi điện, không người địch nổi.

- Kim Dực kiếm, đạp bằng chông gai dùng ý chém vàng phá đá giải khai hết thảy. Trong chiến đấu khó tránh khỏi bị người vây khốn, phải nhờ vào nó chém phá hết thảy, từ trên không nắm thế chủ động toàn trường.

Nam Thiên Chân Nhân vừa nói xong những lời này, lập tức Dư Tắc Thành kinh ngạc ngây người. Quả nhiên hiểu biết của mình là sai lầm, xem ra phải tu luyện lại một lần nữa.

Nam Thiên Chân Nhân lại nói:

- Đưa tay ra đây, ta sẽ truyền cho con Hoán Nguyên đại pháp. Muốn học Lục Dực, trước hết phải học Hoán Nguyên đại pháp này. Thuật này là do tổ sư khai tông lưu lại, hết sức thần diệu.

- ở phái ta không truyền nghệ bằng văn tự, cho dù truyền cũng không thể lĩnh hội, tự mình tu luyện vĩnh viễn cũng không luyện được, chỉ có nhờ vào sư phụ truyền thụ mới có thể học được. Bí pháp như vậy mới là bí mật chân chính của các thượng môn trên Tu Tiên Giới.

- Cho dù con lấy được vô số kinh thư của một môn phái nào đó nhưng sẽ có những bí pháp con vĩnh viễn không thể luyện thành. Bởi vì những bí pháp này chỉ có sư đồ truyềnmiệng với nhau, nếu con mò mẫm tu luyện, cuối cùng sẽ bị tẩu hỏa nhập ma chết không kịp ngáp.

- Đương nhiên chuyện này cũng có khuyết điểm, nếu vấn đề truyền thừa đoạn tuyệt, tất cả những đệ tử biết bí pháp này chết hết, vậy môn phái ẩy cũng sẽ suy tàn.

- Cho nên các môn phái đều có người vệ đạo, người truyền đạo. Người vệ đạo nắm giữ chân nghĩa hùng mạnh nhất của môn phái, hoặc dùng sinh, mệnh bạo phát hoặc siêu cấp chí bảo trấn phái vào thời khắc nguy cấp nhất đứng ra xuất thủ cứu lấy môn phái.

- Người vệ đạo của Vô Lượng tông chính là Vô Thương Chân Nhân, đáng tiếc bị người phát hiện, chết không minh bạch. Mà Vạn Tướng tông trong quá khứ, đạo thừa đã bị gián đoạn, tự nhiên không có người vệ đạo nào, sau đó bị Hiên Viên kiếm phái ta giáng một đòn mà trầm luân.

- Người truyền đạo chính là biện pháp dự phòng để có thể truyền bí pháp xuống. Phái ta cũng có người truyền đạo, nghe nói ở phái ta có sự tồn tại của một Tổ Sư đường, chỉ có đạt tới Nguyên Anh kỳ mới có thể biết được bí mật này. Chính nhờ sự tồn tại của Tổ Sư đường này cho nên trải qua mấy lần đại kiếp nạn, việc truyền thừa Lục Kiếm mới không gián đoạn.

Tổ Sư đường... Dư Tắc Thành mấp máy môi định nói nhưng nhớ tới lão điên từng cảnh cáo, lập tức ngậm miệng lại. Trong khi Nam Thiên Chân Nhân nói chuyện, hai tay ông và Dư Tắc Thành chạm vào nhau, dần dần Dư Tắc Thành cảm nhận được uy năng trên người sư phụ. Theo chân nguyên vận chuyển trong cơ thể sư phụ, chân nguyên toàn thân Dư Tắc Thành cũng vận chuyển theo. Dần dần lực Kim Dực kiếm của Dư Tắc Thành đạt tới điểm cao nhất.

Nam Thiên Chân Nhân tiếp tục kể các bí văn truyền thuyết, thật ra là để thu hút sự chú ý của Dư Tắc Thành. Lúc thấy hắn đã chìm đắm trong đó, bất chợt ông phát lực, nháy mắt chân nguyên của Nam Thiên Chân Nhân hóa thành hư vô không tồn tại, lập tức hấp thu hết sạch lực Kim Dực kiếm của Dư Tắc Thành. Sau đó ông gõ mạnh vào trán Dư Tắc Thành một cái, quát lớn:

- Không mau xuất hiện, còn đợi khi nào?!

Toàn thân Dư Tắc Thành run lên, lập tức trong cơ thể sinh, ra ba luồng chân nguyên khác lạ, một là ánh sáng, một là lửa, một là không.Nam Thiên Chân Nhân chậm rãi trà lực Kim Dực kiếm trở về:

- Giỏi, quả nhiên là kỳ tài ngự kiếm, chỉ chuyển hóa lần đầu tiên đã đạt được ba loại nguyên lực của Kiếm Phi Dực. Ánh sáng kia là nguyên lực Quang Dực kiếm, lửa là nguyên lực Viêm Dực kiếm, không kia chính là nguyên lực Phong Dực kiếm.

- Hôm nay chỉ học tới đây, con hãy trở về tự học. Bước đầu tiên phải chuyển hoán hoàn toàn nguyên lực Kim Dực kiếm Thành nguyên lực của ba loại dực kiếm này. Bước thứ hai phải đạt tới chuyển hoán trong nháy mắt, phải đạt tới mức chuyển hoán uy năng của bốn loại dực kiếm này trong vòng ba lần hô hấp một lượt.

- Khi nào con đạt được hai bước này hãy tới tìm ta, chúng ta sẽ học tiếp.

Dư Tắc Thành nói:

- Sư phụ, đệ tử đã hiểu, nhưng sư phụ đã nói bốn tháng sau, con phải rời khỏi Hiên Viên kiếm phái vân du thiên hạ, không biết có thể đi muộn một chút không?

Nam Thiên Chân Nhân cười nói:

- Ta đã truyền kiếm thuật cho con, còn đi làm gì nữa, kế hoạch đã thay đổi, đừng để ý tới kỳ hạn bốn tháng nữa. Nếu con chưa tu luyện thành công kiếm thuật, cũng đừng ra ngoài vân du, để tránh đi rồi không quay lại, chết trong thâm sơn mất công ta phải đi tìm hài cốt con trở về an táng.

- về đi, hãy tu luyện thật chăm chỉ.

Dư Tắc Thành vâng dạ, chuẩn bị quay về tu luyện, nhưng đi được vài bước, hắn chợt nhìn thấy Lục sư đệ và Thất sư đệ đang chơi đùa bên ngoài.

Dư Tắc Thành hừ lớn một tiếng, đi tới nói:

- Hai người các ngươi không tu luyện chăm chỉ, lại ham chơi rồi phải không?

Lục sư đệ nói:

- Sư huynh, hàng ngày phải đả tọa luyện công, thật hết sức nhàm chán. Chúng ta đã đạt tới cảnh giới Thai Tức, huynh truyền cho chúng ta ít tiên thuật đi, chúng ta muốn học ngự kiếm phi hành.

Thất sư đệ Yến Quy Lai cũng nói:

- Xin huynh, xin sư huynh dạy chúng ta đi...

Dư Tắc Thành ngẫm nghĩ một chút, sau đó mới nói:

- Được rồi, ta sẽ truyền cho các đệ Phá Diệt Cửu Thuật hùng mạnh nhất ở Luyện Khí kỳ của Hiên Viên kiếm phái chúng ta. Lúc trước ta dựa vào thuật này đánh chết mười mấy cường giả, được người xưng là đệ nhất nhân dưới Trúc Cơ.

- Nhớ lúc đó ta tới Thương châu có việc, trên đường trở về...

Dư Tắc Thành bắt chước khi xưa Tam sư huynh từng dạy hắn Phá Diệt Cửu Thuật; bắt đầu kê chuyện thu hút sự chú ý của hai người bọn chúng. Khi bọn chúng đã hoàn toàn mê mẩn câu chuyện của mình, bất chợt Dư Tắc Thành đâm cho mỗi tên một chiêu Kinh Thần Thứ.

Lập tức hai vị sư đệ này bị đâm thét lên một tiếng chói tai, sau lưng chúng như có một cây kim đâm mạnh, dường như là đâm trúng linh hồn, cảm giác vừa đau vừa giật mình này khiến người ta khó lòng chịu được. Hai người kêu la một lúc. Yến Quy Lai đau tới nỗi ứa nước mắt:

- ôi, đệ sẽ đi tìm phụ thân sư huynh ăn hiếp người ta...

Tên Yến Quy Lai này hở ra một chút là khóc, không giống sư phụ chút nào.

Dư Tắc Thành bật cười ha hả:

- Đây là quy củ, phàm là đệ tử Hiên Viên kiếm phái ta đều phải bị đâm một lần như vậy. Đó chính là Kinh Thần Thứ một trong Phá Diệt Cửu Thuật Luyện Khí kỳ của Hiên Viên kiếm phái ta.

- Chín thuật này có thể nói là pháp chú chiến đấu cao cấp nhất mà người tu tiên Luyện Khí kỳ thích nhất. Hỏa cầu thuật Băng Trùy thuật Càn Khôn Chưởng... gì gì đó, thiên hạ có được một môn đã là may mắn, không ai bằng được Phá Diệt Cửu Thuật này của chúng ta.

- Lúc bọn họ còn đang vất vả luyện những pháp thuật này, đệ tử phái ta chỉ cần tu luyện một chút Phá Diệt Cửu Thuật là có thể dễ dàng đánh chết người tu tiên cùng cảnh giới, tiết kiệm được rất nhiều thời gian nâng cao tu vi, đây là ưu thế của phái ta ở Luyện Khí kỳ. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Dư Tắc Thành bắt đầu truyền cho chúng Phá Diệt Cửu Thuật, lập tức cả hai tên đều bị hấp dẫn, bắt đầu học tập say mê. Cuối cùng Dư Tắc Thành cho mỗi tên một ngọc giản, trong đó ghi lại tỉ mỉ đặc điểm của Phá Diệt Cửu Thuật này.

Sau khi truyền thụ xong, Yến Quy Lai lại nói:

- Sư huynh chúng ta muốn học bán lãnh ngự kiếm phi hành, huynh có thể dạy được không?

Thanh Hà nói:

- Ngươi là túi đựng nước mắt, còn muốn học ngự kiếm phi hành, lúc đó té ngã lại khóc không ngừng...

Hai người bọn chúng hàng ngày chơi đùa với nhau. Yến Quy Lai mỗi lần gặp chuyện không vừa ý lại khóc, cho nên bị Thanh Hà đặt cho ngoại hiệu là túi đựng nước mắt.

Dư Tắc Thành nhìn ánh mắt mong chờ của chúng, nhớ tới niềm vui của mình lần đầu tiên ngự kiếm phi hành, bèn nói:

- Được, ta sẽ dạy cho.

Dứt lời bèn lấy ra hai đôi Kim Dực kiếm:

- Đây là phi kiếm do ta luyện chế, tặng cho các đệ, bất quá hiện tại các đệ còn chưa dùng được. Khi nào đạt tới Trúc Cơ, kiếm này có thể làm mẫu kiếm cho Kiếm Phi Dực.

- Hiện tại các đệ hãy dùng hai thanh kiếm này, đây là phi kiếm tam giai Thanh Phong Tề Vũ kiếm, là phi kiếm ít hao chân nguyên nhất mà sư huynh đã chọn. Các đệ hãy cầm lấy luyện tập, hiện tại ta sẽ dạy các đệ thuật ngự kiếm.

Dư Tắc Thànhbắt đầu dạy chúng thuật ngự kiếm, chúng học rất nhanh, không lâu sau đãcó thể ngự kiếm bay lên, bất quá chỉ có thể đứng trên thân kiếm, nhờ vào kiếm quang lôi kéo phi hành. Bay cũng không cao, chỉ có một trượng, bay xa nhất chỉ được một dặm. Nhưng phi hành vĩnh viễn là giấc mơ lớn của con người, có thể bay được như vậy đã khiến hai người bọn chúng mừng như điên dại.

Dư Tắc Thành nhìn hai người bọn chúng ngự kiếm, trong lòng cao hứng, không khỏi nhớ tới lần đầu tiên mình ngự kiếm phi hành, khi đó thật sự là nhiều lần trải qua trăm cay nghìn đắng, nhưng không ai cho mình phi kiếm, dạy kiếm thuật cho mình, hết thảy đều dựa vào chính mình.

Dư Tắc Thành trở về động phủ bắt đầu tiềm tu. Biến hóa nguyên lực Kim Dực kiếm thành Quang Dực kiếm, Phong Dực kiếm. Dư Tắc Thành chỉ cần một ngày đã hoàn thành. Nhưng biến thành Viêm Dực kiếm lại vô cùng gian nan, Dư Tắc Thành tu luyện khoảng bảy ngày vẫn chưa thành công.

Dư Tắc Thành khổ sở vô cùng, không hiểu vì sao mình không luyện được, bắt đầu vất vả nghiên cứu, phân tích phán đoán từng chút một, rốt cục phát hiện ra vấn đề nằm ở chỗ nào. Thật ra lần đó sư phụ dẫn phát kiếm nguyên, thật ra Băng nguyên lực cũng bị dẫn phát. Viêm nguyên lực và Băng nguyên lực thật ra là Thủy lực và Hỏa lực trong thế giới Bàn Cổ của mình.

Nhưng lúc trước khi mình mới tu luyện Trúc Cơ trong ba mươi sáu huyệt đạo chứa Tam Muội Chân Hỏa. Chân Hỏa này bùng nổ, hoàn toàn áp chế Băng nguyên lực kia. cho nên cũng chỉ có thể biểu hiện ra Viêm nguyên lực, Viêm nguyên lực này vì là Tam Muội Chân Hỏa trong cơ thể mình biến thành, hùng mạnh vô cùng, cho nên hiện tại mình không thể tiến hành chuyển hóa.

Tìm được nguyên nhân là có thể tìm được biện pháp giải quyết. Dư Tắc Thành bắt đầu nghiên cứu đổi sách, rốt cục vào ngày thứ mười chín mới có thể chuyển hóa nguyên lực của Kim Dực kiếm Thành Viêm nguyên lực.

Sau đó Dư Tắc Thành bắt đầu bước thứ hai chính là chuyển hoán thật nhanh, vốn theolời sư phụ, hẳn là bước này rất hao phí công phu nhưng không ngờ chỉ trong vòng ba ngày. Dư Tắc Thành đã có thể tùy ý hoán chuyển nguyên lực trong vòng ba lần hô hấp. Đặc biệt Kim - Hỏa nguyên lực chỉ cần nháy mắt là có thể thành công.

Sau khi đạt tới bước thứ hai, Dư Tắc Thành cũng thử nghiệm một chút, muốn dùng nguyên lực khác để thúc đẩy kiếm thuật Kim Dực kiếm, nhưng đều thất bại. Rõ ràng mình có nguyên lực nhưng ở giữa lại thiếu đi một thông đạo liên kết, cho nên không thể dùng nguyên lực khác điều khiển phi kiếm. Chuyện này khiến Dư Tắc Thành vô cùng kinh ngạc, có lẽ thông đạo liên kết kia sẽ là bước học tập tiếp theo của mình.

Dư Tắc Thành tìm sư phụ báo cáo tình hình học tập của mình, Nam Thiên Chân Nhân gật đầu khen ngợi:

- Khá, khá lắm, con có biết những người khác học chuyển hoán nguyên lực Kiếm Phi Dực cần thời gian bao lâu không?

Dư Tắc Thành lắc đầu:

- Một tháng ư?

Nam Thiên Chân Nhân nói:

- Đệ tử càng có ít Linh Căn càng khó có thể chuyển hoán nguyên lực, bọn họ chuyển hoán một loại nguyên lực cần ít nhất ba năm.

- Đây là ích lợi của Ngũ Hành Linh Căn chúng ta, trên đời này cái gì cũng có hai mặt lợi hại. Tuy rằng chúng ta cần phải vất vả gấp năm lần người khác mới có thể sáng ngang bọn họ nhưng về việc chuyển hoán nguyên lực này, chúng ta lại dễ dàng hơn bọn họ rất nhiều lần. Bởi vì chúng ta trời sinh là Ngũ hành Linh Căn chuyển hoán chân nguyên đối với chúng ta chỉ là sự tình đơn giản nhất.

Dư Tắc Thành hỏi:

- Sư phụ, vậy khi nào con có thể kích phát hai loại nguyên lực Kiếm Phi Dực vậy?

Nam Thiên Chân Nhân nói:

- Chờ sau khi con đạt tới cảnh giới Kim Đan, ta có thể kích phát một lần cho con, ở Trúc Cơ kỳ đừng nghĩ tới. Bất quá cũng có tiền bối từng vì kích phát một thời kỳ tu luyện nào đó, cho nên tiến hành hai lần kích phát nguyên lực.

- Được rồi, hiện tại con đã có thể tự do chuyển hoán, ta sẽ chính thức truyền thụ Quang Dực kiếm, Phong Dực kiếm, Viêm Dực kiếm.

Sau đó Nam Thiên Chân Nhân bắt đầu truyền thụ kiếm pháp cho Dư Tắc Thành, một người dạy một người học, một người giảng một người nghe, bắt đầu quá trình dạy dỗ như thuở trước.

Kim Dực kiếm lấy Kim làm tên, sát khí nội liễm, không gì không thể phá, chỉ gãy không cong, là kiếm cương mãnh. Tâm này là kiếm, dẹp mọi chông gai, chém phá hết thảy lấy Cửu Thức Thất Thập Nhị Trảm là kiếm pháp chủ yếu.

Quang Dực kiếm lấy Quang làm tên, hào quang vạn đạo, mau lẹ vô cùng, dù khoảng cách xa đến mức nào cũng có thể tới. Ẩn chứa lực dẻo dai, nháy mắt một kiếm, vô cùng vô tận là kiếm bền bỉ lâu dài, hung mãnh, lấy Ngũ Quang Cửu Thứ làm kiếm pháp chủ yếu.

Viêm Dực kiếm lấy Viêm làm tên, là lực hủy diệt, bùng nổ mạnh mẽ, hủy thiên diệt địa có lực vô cùng, có thể nháy mắt bùng nổ, phi hành siêu cấp là kiếm tuyệt diệt, lấy Lục Hỏa Thập Nhị Bạo làm kiếm pháp chủ yếu.

Phong Dực kiếm lấy Phong làm tên, mơ hồ bất định, vô ảnh vô hình, không thể nắm bắt, là kiếm thần kỳ, kiếm tự do lấy Thất Phong Bát Nhận là kiếm pháp chủ yếu.

Dư Tắc Thành bắt đầu học tập, đã có Kim Dực kiếm làm cơ sở chỉ trong vòng bốn mươingày. Dư Tắc Thành đã học xong tất cả kiếm thuật biến hóa của Quang Dực kiếm, Phong Dục kiếm, Viêm Dực kiếm.

Nam Thiên Chân Nhân bắt đầu tiến vào bước thứ hai dạy Dư Tắc Thành, tiến hành phân loại những kiếm pháp và Dư Tắc Thành đã học sau đó kết hợp lại. Tỷ như Canh Kim kiếm khí Đan Trần Trảm được dùng lực của Kim Dực kiếm thúc đẩy hoặc Bất Dực Nhi Phi kiếm, Mãnh Hổ Thiểm Dực kiếm đổi thành lực Phong Dực kiếm thôi thúc, lập tức hai loại kiếm pháp này trở nên linh hoạt, hùng mạnh hơn trước ba phần.

Lại dùng Quang Dực kiếm thôi thúc Chiến Lân Tiền Dực kiếm, Cực Đạo Kiếm Mang, khiến cho Chiến Lân Tiền Dực kiếm càng hiện rõ kiếm ý đột ngột bất ngờ của nó. Còn Cực Đạo Kiếm Mang, hiện tại ngay cả Dư Tắc Thành cũng không biết sẽ công kích địch nhân từ phương vị nào.

Rốt cục Dư Tắc Thành cũng đã có thể tự do sử dụng Cực Đạo Kiếm Mang, thì ra trước kia không thể sử dụng tùy ý là vì kiếm này cần dùng Quang Dực kiếm thúc đẩy. Trước kia sau khi hắn bùng nổ, lợi dụng kiếm quang thúc đẩy, cho nên không phát huy hết sự hùng mạnh của kiếm này.

Sau khi Dư Tắc Thành ôn lại một lượt tất cả kiếm pháp của mình, đột nhiên Nam Thiên Chân Nhân bảo Dư Tắc Thành dùng Viêm nguyên lực điều khiển những kiếm pháp ấy. Dư Tắc Thành dựa theo lời sư phụ chỉ bảo, điều chỉnh lại, dần dần có thể khống chế vô cùng thuận lợi.

Bình luận

Truyện đang đọc