Chương 255
“Ừ, mới nuôi thôi, vừa to vừa mập”
“Ôi tớ thích mèo lắm, hôm nào rảnh mang nó ra ngoài chơi được không?”
Tô Tú Song nhìn bình luận này thì trong đầu lập tức hiện ra cảnh Hoắc Dung Thành đeo dây thừng bị mình dắt đi dạo.
Chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy thoải mái vô cùng, tâm trạng cũng tươi sáng hẳn lên.
Cô lật chăn xuống giường, tuy chân vẫn không có mấy sức nhưng khá hơn hai ngày trước nhiều, ít ra có thể đi lại được.
Chậm rãi đi từng bước xuống cầu thang, vừa ngước lên đã thấy Hoắc Dung Thành đang ngồi trên sô pha. Anh mặc một bộ quần áo màu be, thêm áo khoác đen, bắt tréo chân vừa hút thuốc vừa xem di động.
Vô ý chạm tới app zalo, anh nhẹ nhàng lướt thử. Thấy bài đăng mới nhất của Tô Tú Song, gương mặt anh lập tức tối sầm, môi mân thẳng tắp.
Nhưng xuyên qua đám khói thuốc mờ mịt, nhìn kỹ hai chữ “của tôi” kia, Hoắc Dung Thành liền cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Nghe tiếng bước chân vang lên sau lưng, anh quay đầu lại, hai người bốn mắt nhìn nhau.
“Chân đi được rồi à?”
Anh vươn tay dập thuốc lá, hỏi cô.
“Đỡ hơn nhiều rồi, đi một chút không sao.” Tô Tú Song đáp, sau đó nói tiếp: “Chị tôi về rồi, sắp đến đây nhìn tôi”
“Ừ” Hoắc Dung Thành dịu giọng đáp, cũng không phản ứng gì nhiều, không để ý đến chuyện này.
Đúng lúc này, Hoắc Diệc Phong lười nhác bá vai Hoắc Lăng Tùng đi vào, cả người đều dựa lên Hoắc Lăng Tùng như không có xương vậy.
Mà sau lưng bọn họ còn có Tiểu Bạch. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Anh Hai.” Hoắc Lăng Tùng chào hỏi, sau đó quay sang nhìn Tô Tú Song: “Em tỉnh rồi à? Có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không?”
“Chỉ hơi mệt chút thôi. À đúng rồi, cảm ơn anh nhiều!” Tô Tú Song chân thành nói.
“Chỉ cảm ơn một câu thôi à, anh có thể yêu cầu một chuyện không?” Hoắc Lăng Tùng nhướng mày, vẻ mặt ôn hòa.
“Có thể” Tô Tú Song không nghĩ gì đã đồng ý.
“Em nấu cái gì ăn được không? Bánh bao hấp hoặc sủi cảo cũng được?”
“Được thôi, chuyện này đơn giản.” Tô Tú Song cười híp mắt, còn sợ anh ra yêu cầu gì cao lắm cơ, thì ra chỉ là chuyện nhỏ này.
Hoắc Diệc Phong ngáp một cái: “Anh ba, sở thích của anh quái quá nha. Anh nghe ai nói câu này chưa? Muốn ăn ngon thì ăn bánh bao, muốn vui vẻ thì chơi chị dâu. Anh rốt cuộc là muốn ăn bánh hay muốn chơi chị dâu thế?”
Hoắc Lăng Tùng lập tức tát một phát lên gáy cậu ta.
“Ngứa mồm à? Hay thèm đòn?”
Hoắc Dung Thành cũng ném cho cậu ta một cái lườm sắc lẹm, ánh mắt tràn đầy uy hiếp.
Hoắc Diệc Phong thấy phản ứng mọi người thì thức thời vươn tay tự tát mình một cái: “Ha ha, xin lỗi xin lỗi, em buột miệng, anh Hai tha mạng.”
Đúng lúc này, quản gia Trương dắt Tô Tú Duyên đi vào.