CÔ DÂU BƯỚNG BỈNH CỦA TỔNG TÀI

Chương 416

“Tài xế đang ở dưới lầu, 10 phút sau cô xuống lầu, cậu ấy sẽ đưa cô đến quán „ bar.

Quản gia Trương cứ thúc giục, không còn cách nào Tô Tú Song đành phải chống đỡ ngồi dậy khỏi giường, dùng đôi mắt ngái ngủ nhìn thời gian.

Hai giờ sáng.

Xoa mặt thật mạnh, cô bước xuống giường rồi thay quần áo.

“Cô hai, để nhà bếp chuẩn bị canh giải rượu, cậu hai từ trước đến nay chưa bao giờ uống rượu, e là phản ứng sẽ rất nghiêm trọng.”

Vừa há miệng ngáp, Tô Tú Song vừa ngồi vào xe: “Anh ta từ trước đến nay chưa bao giờ uống rượu, là đô rượu không cao hay là tính tình khi say rượu rất tệ?”

“Tôi không biết, cậu hai từ trước đến nay chưa bao giờ uống rượu, cho nên tôi cũng không rõ, ngay cả cậu ba cậu tư cũng không biết”

Nói thêm vài câu, Tô Tú Song cúp điện thoại, nhân lúc đang trên đường lại nhắm mắt một lát.

Hơn 1 giờ sau, xe đến quán bar.

Trong quán bar, ánh đèn rực rỡ, tiếng nhạc xập xình, giờ chính là lúc cuộc sống về đêm phong phú nhất.

Màng nhĩ cũng sắp bị chọc thủng rồi, Tô Tú Song hơi không quen, lấy hai tay che tai lại, rồi đi thẳng đến phòng bao tổng thống trên tầng cao nhất.

Vừa đẩy cửa ra liền nghe thấy một giọng nói vô cùng mạnh mã.

“Trăng sáng chiếu trước giường, người đẹp đừng sợ, chỉ cần lên giường, giá cả rất dễ thương lượng.”

Tô Tú Song: “…”

Cô ớn lạnh, rùng mình bước vào phòng bao.

Chỉ thấy, Hàn Văn Thiên giống như con khỉ đang bám vào cửa sổ, trong tay cầm bình rượu, đang ngâm thơ rất dõng dạc.

Còn Nam Cố Trạch cũng say tuý luý, sắc mặt đỏ bừng, đang kéo Hàn Văn Thiên.

Ngược lại Hoắc Dung Thành lại cực kì yên lặng, anh ngồi dựa lưng vào sô pha, không có phản ứng gì, vẫn lạnh lùng vô tình như vậy.

Trên bàn, dưới đất đều là vỏ chai không, mùi rượu nồng nặc.

“Đã uống bao nhiêu rồi?”

“Rượu cất kĩ của quán bar cơ bản đã uống sạch” Nam Cố Trạch nói, anh uống ít nhất nên mới còn lại chút lí trí.

* Chỉ cho châu quan phóng hỏa, không cho dân chúng đốt đèn: ý chỉ cai trị áp bức, chỉ mình mới được làm, còn người khác thì không được.

“Anh uống bao nhiêu?”

Nam Cố Trạch đầu óc có chút choáng váng, trước khi trả lời còn nghĩ kỹ: ‘Ba chai.”

Rượu này tác dụng chậm rất mạnh, chỉ uống ba chai, anh ta đã có xu hướng ngã xuống rồi.

“Anh ta 8 chai, cậu hai nhà họ Hoắc 10 chai”

Nam Cố Trạch vẫn giới thiệu chiến tích của mấy người.

“Anh chắc chắn anh ta uống say rồi?”

Tô Tú Song hơi hất hàm dưới, chỉ vào Hoắc Dung Thành cũng coi như là yên lặng bình tĩnh đang ngồi trên sô pha, nhìn không giống lắm.

Bình luận

Truyện đang đọc