Chương 498
Bầu không khí có chút xấu hổ, dù sao vừa rồi Smith cũng không nể mặt Trương Tiến Trung mà trực tiếp đuổi người đi.
Thế nhưng, bầu không khí bề ngoài vẫn rất ôn hòa, Smith và Trương Tiến Trung bá vai nhau, nói đôi lời xã giao.
Sau đó lại đi kính rượu mấy người khác.
Đến lượt Tô Tú Song, sự chán ghét hiện rõ trên mặt Smith, ngay cả ly rượu cũng không chạm với cô luôn.
Anh ta cứ thế ngẩng đầu lên, uống cạn ly rượu của mình, không cho cô chút mặt mũi nào.
Vẻ mặt Tô Tú Song vẫn rất bình tĩnh, cô không có phản ứng gì, ly rượu cũng đã thấy đáy.
Người đại diện phát ngôn được chọn vốn dĩ là Liễu Y Y, nhưng điều này sẽ khiến Smith bị cản đường, trong lòng anh ta chắc chắn sẽ không dễ chịu gì, điều này cô có thể hiểu được.
Haiz, đúng là tạo nghiệp mài!
Sau đó, một đám người bắt đầu kính rượu, nói chuyện xã giao với Trương Tiến Trung.
Những người ở hội trường ngày hôm nay đều là người có tiếng trong thương trường và giới chính trị, hơn nữa cũng có không ít những đạo diễn nổi danh.
Qua mấy lượt kính rượu, hai má Tô Tú Song đỏ ửng lên, cả người nóng rực, cô ợ một hơi toàn rượu, không thể nào uống tiếp được nữa rồi.
Trương Tiến Trung quay đầu lại, khi nhìn thấy sắc mặt của cô, anh cũng bị dọa cho giật nảy mình.
Hai má cô đỏ bừng, giống y như toàn máu vậy, rõ ràng tửu lượng của cô rất kém, uống nhiều rượu như vậy sao chịu nổi.
“Hoắc Diệc Phong đâu?”
“Hình như là đi vệ sinh rồi” Vương Minh Vũ quay đầu nhìn một cái, đáp.
“Liễu Y Y, cô đưa cô ấy lên phòng ở tầng hai đi, để cô ấy nghỉ ngơi một lát”
Trương Tiến Trung dặn dò: “Kêu nhân viên khách sạn chuẩn bị thuốc giải rượu nưa.
“Tôi biết rôi thưa đạo diễn Trung”
Liễu Y Y ngoài miệng thì đồng ý nhưng ánh mắt đều là sự chán ghét, đố ky.
Sau đó, cô ta ngẩng đầu lên, tầm mắt Tần Du Du cũng nhìn qua đây, hai người âm thầm trao đổi ánh mắt với nhau.
Liễu Y Y chán ghét nắm lấy cánh tay Tô Tú Song, đưa cô vào thang máy.
Ánh mắt Tô Tú Song mơ màng, hai chân mềm nhữn, đầu cũng ngày càng mông lung, mặc cho người ta điều khiển.
Lên tới tâng hai, hai người đi vào căn phòng ở trong cùng.
Cô ta vừa đi vừa gọi điện thoại: “Tổng giám đốc Trần, tôi đã đưa người tới phòng rồi, anh tới đi, ừm, đáng ghét mà.
Mộ Đan Nhan đứng ở phía sau, cô ta nghe thấy rõ nội dung cuộc đối thoại.
Lửa giận trong lòng bất chợt nguôi đi một ít, cô ta cong môi, hai tay khoanh trước ngực, lặng lẽ nhìn chằm chằm hai người phía trước.
Xem ra, người muốn hại chết Tô Tú Song không chỉ có một mình cô ta.
Cô ta vô cùng mong đợi vào màn kịch hay tiếp theo.