Lâm Nhất nhìn về phía man ngưu, trong mắt có ánh sáng kỳ lạ loé lên, mấy ngày nay hắn rất ít khi gặp phải yêu thú lôi đình.
Có lúc hắn cũng gặp, nhưng lại là yêu thú cấp bá chủ, tu vi khá cao, không thể giao thủ, thật sự hơi đáng tiếc. Dù sao yêu đan thuộc tính lôi đình vẫn khá có tác dụng với một người tu luyện Thương Long Cửu Biến như hắn.
Vụt!
Lôi Điện Man Ngưu còn chưa hết giận, nó chạy nhanh như điên, tốc độ nhanh đến mức mắt thường cũng không thể thấy rõ. Nó lao về phía người trung niên áo xanh dương vừa rơi xuống đất, tốc độ đáng sợ kết hợp với lôi quang như ngọn lửa trên người, uy thế của nó cực kỳ kinh khủng, khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng.
Suy cho cùng người trung niên kia cũng là võ giả Dương Huyền đại thành, ít nhiều gì cũng có chút thực lực. Lúc sắp rơi xuống đất, ông ta đánh một chưởng lên mặt đất rồi bay lên lại.
Nhưng ông ta còn chưa tìm thấy chỗ tiếp lực trên không trung đã bị điện mang dữ dội trên người Lôi Điện Man Ngưu làm bay xa.
Người trung niên lại phun ra một ngụm máu tươi, nếu còn tiếp tục, dù ông ta không bị đụng chết cũng sẽ bị điện mang làm tan xác.
Thời khắc mấu chốt, một bóng người đáp xuống từ trên trời, bóng người đó vung tay, đấm một phát lên người Lôi Điện Man Ngưu.
Rắc!
Tiếng xương cốt vỡ tan vang lên, dưới cú đấm này, Lôi Điện Man Ngưu với thân thể vô cùng to lớn lập tức văng xa.
Không nói cũng biết người ra tay đương nhiên là Lâm Nhất.
Người trung niên áo xanh dương nhặt về được một mạng che ngực bò dậy, nghĩ lại mà sợ, sắc mặt tái nhợt.
“Trần thúc”.
Cô gái thanh tú vội vàng tiến lên, tỏ vẻ vô cùng căng thẳng.
Người trung niên được gọi là Trần thúc nhìn về phía trước, trầm giọng nói: “Vân tiểu thư, ta không sao”.
Lúc nói chuyện, cô gái thanh tú cũng nhìn về phía Lâm Nhất, tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên. Thiếu niên vừa ra tay chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi, nhưng một cú đấm đơn giản của hắn lại tựa như một thanh kiếm sắc bén chém rách hư không, chỉ trong nháy mắt đã đánh bay Lôi Điện Man Ngưu.
“Đa tạ ơn cứu mạng của thiếu hiệp”.
Người trung niên thoát chết trong gang tấc, vội vàng tiến lên chắp tay nói cảm ơn, có điều trong mắt ông ta lại tràn đầy vẻ ngạc nhiên. Người này còn trẻ đã có thực lực thế này, thật sự rất hiếm thấy.
Nhưng khác với cô gái trẻ tuổi kia, ông ta đã lớn tuổi, trải qua nhiều chuyện, biết rõ trên đời này có rất nhiều thiên tài. Không nói đến thiên tài xuất chúng trong chín tông môn bá chủ, chỉ nói những thế lực khác cũng có rất nhiều yêu nghiệt thiên phú hơn người, hoàn toàn không thể lý giải theo lẽ thường.
Sau sự ngạc nhiên, nét mặt ông ta lại trở lại bình thường.
“Công tử cẩn thận!”, cô gái thanh tú kia vừa định cất lời thì sắc mặt chợt thay đổi, hô to.
Oanh!
Trên người Lôi Điện Man Ngưu vừa bị Lâm Nhất đánh bay bằng một quyền đột nhiên có một cột sáng lôi đình phóng lên cao, trong tiếng rống giận, một tia chớp khiến thiên địa rung động chém rách hư không, đánh thẳng về phía Lâm Nhất.
Ầm!